Người Đàn ông Thần Bí, Sau Khi Trọng Sinh

Chương 24  

/359


 

“Ơ? Đây là đâu vậy?”

 

Sương mù mờ ảo bao phủ khung cảnh, mọi thứ trước mắt Lục Miểu Miểu như bị phủ một tấm màn mỏng, thế giới trở nên mơ hồ, lung linh mà xa cách.

 

Cô đứng tɾong làn sương, tầm mắt trở nên lờ mờ, các cảnh vật xung quanh đều mông lung không rõ ràng. Phía xa xa, tiếng người vọng đến từ những tòa nhà thấp thoáng giữa lớp mây mù.

 

“Ê nhóc kia, đi qua đây phải biết quy củ chứ  Muốn đi đường này thì đưa phí bảo kê ”

 

Đám côn đồ với đủ kiểu tóc nhuộm sặcsỡ, trên tay cầm gậy bóng chày, đứng chặn giữa ngã ba, giọng điệu đầy uy hiếp.

 

Phong Ngôn đứng đối diện bọn chúng, đôi mắt ngơ ngác, không hiểu ý nghĩa sự hung ác trên gương mặt họ, càng không biết “quy củ” là gì.

 

Anh chỉ nghiêng đầu nhìn họ, tɾong mắt đầy vẻ nghi hoặc, như muốn hỏi  Tại sao không để tôi đi qua?

 

Lúc này, Phong Ngôn vẫn còn là một thiếu niên với trang phụcsach sẽ, tinh tế. Chiếc áo sơ mi trên người anh in logo một nhãn hiệu mà đám côn đồ này chỉ từng thấy trên TV.

 

Thấy đường bị chặn, anh không nói lời nào, chỉ lặng lẽ quay người, định đi vòng qua họ để đến hướng khác.

 

“Ê, điếc hả? Không nghe bọn tao nói gì à?”

 

Một tên với mái tóc xanh khó chịu khi thấy mình bị phớt lờ. Trong đầu hắn, tất cả học sinh đi ngang đây đều phải “đóng phí,” vậy mà tên này dám ngang nhiên không coi hắn ra gì.

 

Tên tóc xanh vươn tay chặn đường Phong Ngôn, đẩy anh lùi lại góc tường.

 

Phong Ngôn loạng choạng một chút, cúi đầu nhìn vị trí vừa bị chạm vào, ánh mắt trở nên trầm lạnh. Anh từ từ ngẩng lên, tɾong mắt lóe lên sự hung dữ chỉ thoáng qua, nhưng đủ khiến cả đám côn đồ khựng lại.

 

Đám côn đồ thoáng rùng mình trước ánh mắt lạnh lẽo của anh. Nhưng vì sĩ diện, bọn chúng cố tỏ ra bình tĩnh, giọng run run 

 

“Này... đông người mà lại sợ một thằng nhóc chắc? ”

 

Dù vậy, tɾong lòng chúng có một nỗi sợ khó tả. Ánh mắt của Phong Ngôn không hề có một tia ấm áp, như thể anh có thể bất chấp tất cả để lao vào liều mạng.

 

Bọn chúng không biết rằng, điều đáng sợ nhất không phải số đông hay sức ma͙nh, mà là những kẻ không tiếc mạng sống.

 

Lục Miểu Miểu đứng từ xa, chứng kiến toàn bộ sự việc qua làn sương. Đây chính là lần đầu tiên cô gặp Phong Ngôn, cảnh tượng ấy vẫn in sâu tɾong ký ức.

 

Quả nhiên, giống như ký ức, một cô bé mặc váy hoa, đe0 chiếc cặp sách nhỏ xinh, nhảy chân sáo tiến lại gần.

 

Đó là chính cô, Lục Miểu Miểu khi còn bé.

 

Trong đầu cô bé lúc ấy chỉ toàn những lời như  “Tám điều vinh, tám điều nhục,” “Học tập Lôi Phong, làm gương sáng,” hăng hái muốn trở thành đội viên ưu tú của Đội Thiếu niên Tiền phong.

 

Nhìn thấy cảnh tượng ỷ ma͙nh hiếp yếu, “tinh thần Lôi Phong” tɾong cô bé bừng lên ma͙nh mẽ. Không hề nghĩ ngợi, cô lao tới, lớn tiếng chỉ trích đám côn đồ 

 

 

 


/359

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status