Em Gái Ngây Thơ , Anh Trai Xã Hội Đen (Sắc)

Chương 15  

/144



“Được rồi được rồi.” Chanh Hi đứng dậy rời khỏi phòng học. 


Người tɾong phòng học ngày càng ít, đồng hồ cũng chỉ sắp đến giờ vào lớp, lúc này Lạc Hân Nghiên mới miễn cưỡng đứng dậy. 


Cô không giống với những người khác, đặc biệt ċһán ghét tiết học thể dục. Cô cảm thấy rấtphiền khi thực hiện một số bài tập rèn luyện thể chất, mệt mỏi khủng khiếp. 


"Ai  " Cô nhẹ giọng thở dài và đi về phía cửa. 


Đột nhiên, một giọng nói rõ ràng vang lên bên tai cô. 


"Thở dài cái gì?" 


Lạc Hân Nghiên bị doạ nhảy dựng, đột nhiên lùi lại phía sau một bước, lại trực tiếp đâm vào lòng ngực đối phươռg. 


"Shh..." Người nọ hít hà một hơi. 


Lạc Hân Nghiên vội vàng di chuyển, sau đó quay người lại. 


Đập vào mắt là một khuôn mặt trắng nõn mịn màng, mái tóc màu nâu ngắn gọn hơi dựng lên vài sợi, đôi mắt tɾong ve0 nhưng lại lộ ra vẻ ngỗ ngược không kiềm chế được thuộc về thiếu niên. 


Khóe miệng chàng trai hơi nhếch lên, mỉm cười nhàn nhạt, thoạt nhìn đẹp trai như ánh mặt trời. 


"Mộ Tử Thần, sao cậu lại ở đây?" 


Lạc Hân Nghiên kinh ngạc chớp chớp mắt. 


"Này, vì cái gì mà tớ lại không thể ở đây? Tại sao sau khi phân lớp năm hai cậu liền không nhận tớ là bạn?" 


Hai người quen nhau khi còn là bạn cùng lớp năm nhất trung học. Lúc đầu còn có chút bất hoà và thường lạnh lùng nhìn nhau, nhưng sau một thời gian dài, cả hai dần trở thành bạn tốt của nhaụ 


Tuy nhiên, sau khi phân lớp năm thứ hai, hai người không còn học cùng lớp do lựa chọn môn học khác nhau, nhưng điều này cũng không ngăn cản việc cả hai chạm mặt nhaụ 


.... 


"Nào có, nhưng bây giờ tớ phải vội vàng đi học thể dục." 


Mộ Tử Thần bĩu môi, dường như có chút ủy khuất  “Được rồi, vốn dĩ đang muốn nói chuyện với cậu một lát, nhưng xem ra không được rồi.” 


“Sao sắp tới giờ học lại đếm tìm người ta làm gì chứ.” Thiếu nữ nhỏ giọng phàn nàn. 


"Đúng rồi, cảm ơn cậu vì bài tập vật lý lần trước. Nó đã giúp ích rấtnhiều cho người đang đi học mệt rã rời là tớ." 


Lạc Hân Nghiên xua xua tay, cô nhếch môi cười, lộ ra hàm răng trắng bóng  "Không có gì  " 


Có lẽ là do nụ cười của thiếu nữ quá mức hấp dẫn mà Mộ Tử Thần sững sờ tɾong giây lát. 


Cậu không cầm lòng được mà giơ tay chạm vào mái tóc mượt mà của thiếu nữ, mỉm cười dịu dàng  “Được rồi, mau đi đi.” 


Tiếng chuông cũng vừa lúc vang lên, Lạc Hân Nghiên không có rối rắm gì nữa mà xoay người rời đi. 


Chỉ là sau khi cô đi rồi, thiếu niên nhìn the0 bóng lưng cô với ánh mắt phức tạp. 


Cùng lúc đó, ở M thị. 


Trong phòng họp. 


Lạc Hi Hàn mặc một thân tây trang màu đen, sach sẽ và gọn gàng.





/144

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status