Chương 840
Hơn nữa, nữ thần nào mà lại không có chút cá tính?
Gặp phải người dễ nói chuyện như Bạch Thảo Phương coi như đã phải thắp hương cầu nguyện rồi.
Nếu hôm nay Đường Bảo Khiết cũng ở đó, đúng là không biết chuyện này phải kết thúc như thế nào, tám chín phần mười là lại bị vùi dập.
Đang nghĩ ngợi, Đường Bảo Khiết đã gọi điện thoại tới.
Vừa mới kết nối đã nghe thấy một tiếng quát lớn kẹp thương đeo gậy, “Triệu Nam Thiên, cái tên khốn nạn nhà anh, nhân lúc tôi không ở đó lại dám bắt nạt sư tỷ tôi đúng không?”
Triệu Nam Thiên xin tha, “Bà cô à, cho dù cô có cho tôi mượn lá gan, tôi cũng không dám bắt nạt sư tỷ của cô đâu!”
“Không có khả năng! Đang êm đẹp, vì sao sư tỷ lại đột nhiên muốn đi tiền tuyến?”
Vừa rồi Đường Bảo Khiết đi xem mặt, đối phương là một giáo sư đại học.
Người không tệ, hào hoa phong nhã, dáng vẻ cũng không kém, cố tình cô ta lại không thích.
Cô ta thậm chí có thể tưởng tượng ra sinh hoạt của hai người sau cưới, yên bình giống như là một đầm nước đọng, không hề có chút sức sống nào.
Vốn dĩ còn đang buồn phiền không biết phải rời đi kiểu gì, cũng may Cửu Vinh gọi điện thoại tới, ý đại khái chính là Bạch Thảo Phương đã thay đổi kế hoạch hành động, kiên trì muốn đi tiền tuyến, cùng phối hợp với nhiệm vụ của Ngũ Cương.
Kế hoạch hành động là đã sớm định ra, Bạch Thảo Phương ở hậu phương phụ trách chỉ huy, cô ta phụ trách cân đối và điều hành hiện trường.
Làm sao có thể thay đổi bất thường được?
Cách giải thích duy nhất, chính là Triệu Nam Thiên!
Triệu Nam Thiên bên kia vội vàng làm sáng tỏ, “Điều này tôi thật sự không biết, nếu như cô cảm thấy khó hiểu thì có thể tự mình đi hỏi sư tỷ của cô!”
“Chắc chắn tôi sẽ hỏi, nhưng anh cũng đừng hòng thoát khỏi liên quan. Sư tỷ vừa mới gặp anh xong, chắc chắn là tên khốn nạn nhà anh đã nói gì đó với sư tỷ rồi!”
“Thế thì cô cứ hỏi rõ ràng rồi hãy đến hỏi tội sau đi!”
Triệu Nam Thiên nói rồi muốn cúp điện thoại, anh đã nhìn thấy xe mà Cửu Vinh đưa cho anh, một chiếc Lavida màu đen.
Vừa vặn phù hợp với yêu cầu của anh, khoảng ba trăm triệu, logo Lavida, đại chúng nhãn hiệu, rắn chắc bền vững, chủ yếu là không đáng chú ý, đi trong dòng xe cộ đầy đường rất dễ dàng bị người ta làm lơ.
Dựa theo kế hoạch của Cửu Vinh, ngày mai Tiểu Ngũ sẽ đi gặp Bọ Cạp.
Mà anh vì để tạo một sự chênh lệch về thời gian, cần đợi thêm mấy ngày, sau đó mới đi nhận lời mời làm bảo vệ cho toà nhà lớn kia.
Với kinh nghiệm nhận chức tương ứng và trải nghiệm khi tòng quân, rất nhanh sẽ có thể để cho anh trổ hết tài năng bên trong đông đảo ứng viên.
Nhưng mà hồ sơ công việc và chứng minh nhân dân phải làm giả một chút, là loại người mà có thể điều tra ra được, nhưng hết lần này tới lần khác lại không có vết tích để tìm ra, chủ yếu cũng là vì đề phòng tương lai có người trả đũa.
Mặt khác, trong lúc làm nhiệm vụ sẽ được Cửu Vinh trợ cấp.
Mỗi ngày ba triệu, đối với loại tính chất nhiệm vụ này mà nói, không tính là nhiều, nhưng cũng không ít.
Bên phía Khương Anh và Tôn Chí Bình vẫn còn đang tiếp tục đàm phán, công việc ở Giang Uyển tạm thời không khôi phục được, vừa vặn có thể nhân dịp khoảng thời gian này kiếm chút thu nhập thêm.
Chờ bên này nhiệm vụ kết thúc, bên kia hẳn là cũng sẽ có tin tức.
Cho dù là ở lại Giang Uyển, hay là tương lai có sắp xếp gì mới, đều chỉ có thể đợi Khương Anh ổn định lại rồi nói.
Hơn nữa, nữ thần nào mà lại không có chút cá tính?
Gặp phải người dễ nói chuyện như Bạch Thảo Phương coi như đã phải thắp hương cầu nguyện rồi.
Nếu hôm nay Đường Bảo Khiết cũng ở đó, đúng là không biết chuyện này phải kết thúc như thế nào, tám chín phần mười là lại bị vùi dập.
Đang nghĩ ngợi, Đường Bảo Khiết đã gọi điện thoại tới.
Vừa mới kết nối đã nghe thấy một tiếng quát lớn kẹp thương đeo gậy, “Triệu Nam Thiên, cái tên khốn nạn nhà anh, nhân lúc tôi không ở đó lại dám bắt nạt sư tỷ tôi đúng không?”
Triệu Nam Thiên xin tha, “Bà cô à, cho dù cô có cho tôi mượn lá gan, tôi cũng không dám bắt nạt sư tỷ của cô đâu!”
“Không có khả năng! Đang êm đẹp, vì sao sư tỷ lại đột nhiên muốn đi tiền tuyến?”
Vừa rồi Đường Bảo Khiết đi xem mặt, đối phương là một giáo sư đại học.
Người không tệ, hào hoa phong nhã, dáng vẻ cũng không kém, cố tình cô ta lại không thích.
Cô ta thậm chí có thể tưởng tượng ra sinh hoạt của hai người sau cưới, yên bình giống như là một đầm nước đọng, không hề có chút sức sống nào.
Vốn dĩ còn đang buồn phiền không biết phải rời đi kiểu gì, cũng may Cửu Vinh gọi điện thoại tới, ý đại khái chính là Bạch Thảo Phương đã thay đổi kế hoạch hành động, kiên trì muốn đi tiền tuyến, cùng phối hợp với nhiệm vụ của Ngũ Cương.
Kế hoạch hành động là đã sớm định ra, Bạch Thảo Phương ở hậu phương phụ trách chỉ huy, cô ta phụ trách cân đối và điều hành hiện trường.
Làm sao có thể thay đổi bất thường được?
Cách giải thích duy nhất, chính là Triệu Nam Thiên!
Triệu Nam Thiên bên kia vội vàng làm sáng tỏ, “Điều này tôi thật sự không biết, nếu như cô cảm thấy khó hiểu thì có thể tự mình đi hỏi sư tỷ của cô!”
“Chắc chắn tôi sẽ hỏi, nhưng anh cũng đừng hòng thoát khỏi liên quan. Sư tỷ vừa mới gặp anh xong, chắc chắn là tên khốn nạn nhà anh đã nói gì đó với sư tỷ rồi!”
“Thế thì cô cứ hỏi rõ ràng rồi hãy đến hỏi tội sau đi!”
Triệu Nam Thiên nói rồi muốn cúp điện thoại, anh đã nhìn thấy xe mà Cửu Vinh đưa cho anh, một chiếc Lavida màu đen.
Vừa vặn phù hợp với yêu cầu của anh, khoảng ba trăm triệu, logo Lavida, đại chúng nhãn hiệu, rắn chắc bền vững, chủ yếu là không đáng chú ý, đi trong dòng xe cộ đầy đường rất dễ dàng bị người ta làm lơ.
Dựa theo kế hoạch của Cửu Vinh, ngày mai Tiểu Ngũ sẽ đi gặp Bọ Cạp.
Mà anh vì để tạo một sự chênh lệch về thời gian, cần đợi thêm mấy ngày, sau đó mới đi nhận lời mời làm bảo vệ cho toà nhà lớn kia.
Với kinh nghiệm nhận chức tương ứng và trải nghiệm khi tòng quân, rất nhanh sẽ có thể để cho anh trổ hết tài năng bên trong đông đảo ứng viên.
Nhưng mà hồ sơ công việc và chứng minh nhân dân phải làm giả một chút, là loại người mà có thể điều tra ra được, nhưng hết lần này tới lần khác lại không có vết tích để tìm ra, chủ yếu cũng là vì đề phòng tương lai có người trả đũa.
Mặt khác, trong lúc làm nhiệm vụ sẽ được Cửu Vinh trợ cấp.
Mỗi ngày ba triệu, đối với loại tính chất nhiệm vụ này mà nói, không tính là nhiều, nhưng cũng không ít.
Bên phía Khương Anh và Tôn Chí Bình vẫn còn đang tiếp tục đàm phán, công việc ở Giang Uyển tạm thời không khôi phục được, vừa vặn có thể nhân dịp khoảng thời gian này kiếm chút thu nhập thêm.
Chờ bên này nhiệm vụ kết thúc, bên kia hẳn là cũng sẽ có tin tức.
Cho dù là ở lại Giang Uyển, hay là tương lai có sắp xếp gì mới, đều chỉ có thể đợi Khương Anh ổn định lại rồi nói.
/800
|