Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn

Chương 434: Đạt Được Hợp Tác

/1097




Tổng Chỉ Nam vẫn còn đang cùng Tổng Ngọc Tiên phân tích lợi hại: “Chị nghĩ xem, nhà họ Tân không có khả năng để Bạch Cẩm Sương đã ly hôn gả cho anh rể, chị còn lo lắng cái gì.

Ngược lại là em, chị phải giúp em một chút.

Chị phải biết, dự tính ban đầu lúc Tu Nhẫn cưới Bạch Cẩm Sương chỉ là vì giận em!”
“Lúc ấy em đã sắp xếp người ở Cục Dân Chính nhìn chằm chằm họ nên biết rõ.

Tu Nhân kết hôn với Bạch Cẩm Sương chỉ là nhất thời hứng khởi, Tu Nhân chỉ là vì giận em.

Lúc ấy Bạch Cẩm Sương hình như có việc muốn nhờ vả bọn họ mới có thể đi lĩnh chứng nhận, bọn họ ở bên nhau căn bản sẽ không hạnh phúc.

Chị họ, nếu bây giờ chị giúp em, em khẳng định sẽ khiến người trong nhà toàn lực ủng hộ hôn sự của chị và anh Vô Đoan.

Bây giờ chị giúp em chẳng khác nào tự giúp mình!”
Tổng Chỉ Nam vừa mới dứt lời, cửa lập tức bị đá văng.


Tần Vô Đoan sắc mặt khó coi đứng ở cửa: “Tống Chí Nam, cô lặp lại lần nữa, Mặc Tu Nhân kết hôn với Bạch Cầm Sương là vì cái gì?”
Anh ta xem như Tu Nhân dù sao cũng là thật tâm thích Cẩm Sương, lại không ngờ anh chỉ là nhất thời tức giận, giận dỗi với Tổng Chỉ Nam mà thôi.

Bạch Cẩm Sương chính là ánh trăng sáng trong lòng anh ta, anh ta làm sao có thể nhịn cô bị người khách giẫm đạp như vậy!
Tống Ngọc Tiên nhìn thấy Tần Vô Đoan, sắc mặt nháy mắt biến đổi.

Tổng Chỉ Nam có chút sợ hãi lùi về sau hai bước: “Anh Vô Đoan, không phải như anh nghĩ đâu!”.

Tần Vô Đoạn trầm mặt, âm trầm liếc nhìn Tổng Ngọc Tiên một cái, ánh mắt lại lần nữa rơi vào trên người Tổng Chí Nam: “Bất kể có phải thật hay không, cô cùng tôi ra ngoài, tôi có lời muốn hỏi cô!”
Tống Chí Nam mấp máy môi, nhìn thoáng qua Tống Ngọc Tiên rồi đi theo Tần Vô Đoan ra ngoài.

Tân Vô Đoan rõ ràng không muốn để Tống Ngọc Tiên nghe được đối thoại của anh ta cùng Tống Chỉ Nam nên trực tiếp đi xuống lầu.

Tống Chỉ Nam có chút sợ Tần Vô Đoan, bởi vì từ nhỏ cô ta đã nhận biết Tân Vô Đoan.

Cô ta biết rõ, Tần Vô Đoan nhìn như quân tử như gió, nhưng kỳ thực thủ đoạn so với bất kỳ ai khác đều hung ác hơn.

Cô ta nhìn thoáng qua Tần Vô Đoan, thấp giọng nói: "Anh Vô Đoan, anh tìm em có chuyện gì không?”
Tần Vô Đoạn trầm mặt: “Vừa rồi những lời cô nói trên lầu là thật sao?”
Tổng Chỉ Nam còn muốn giả ngu: “Anh Vô Đoan, anh nói cái gì mà thật giả chứ!”
Tần Vô Đoàn lạnh lùng nhìn cô ta một cái: “Tống Chí Nam, đừng giả ngu với tôi.

Vừa rồi đối thoại của cô cùng Tống Ngọc Tiên tôi cũng nghe được.

Hiện tại tôi chỉ hỏi cô một câu, Mặc Tu Nhân cùng Bạch Cẩm Sương kết hôn chỉ là vì tức giận cô sao?”
Tống Chỉ Nam mấp máy môi, do dự hai giây, trong lòng lại lập tức quyết đoán.

Chuyện Mặc Tu Nhân cùng Bạch Cẩm Sương kết hôn, Tống Ngọc Tiên vì lợi ích của mình có khả năng không muốn giúp cô ta.

Thế nhưng Tân Vô Đoan thì khác, anh ta thích Bạch Cẩm Sương, chắc là không muốn để Mặc Tụ Nhân cùng Bạch Cẩm Sương ở bên nhau.

Nghĩ tới đây, đáy mắt Tống Chỉ Nam hiện lên một tia giảo hoạt, cô ta có chút khổ sở gật đầu: “Kỳ thật em cũng không hy vọng thành thế này, nhưng sự thật chính là như thế.


Tính tình Tu Nhân anh cũng rõ ràng, bá đạo tùy hứng, cực đoan lại tự phụ.

Lúc ấy em bỏ lại anh ấy ở Cục Dân Chính, có thể nói là khiêu chiến tranh giới cuối cùng của anh ấy.

Nhất thời nóng giận, anh ấy làm ra chuyện này cũng không kỳ quái!”
Tân Vô Đoạn trầm mặt: “Hay cho một câu nhất thời nóng giận! Tôi không ngờ, cậu ta bây giờ lại khốn nạn như thế! Lấy tình cảm của người khác ra làm trò đùa!”
Tổng Chỉ Nam thầy Tân Vô Đoạn tức giận như vậy, biết cơ hội đã đến, cô ta tranh thủ mở miệng: “Anh Vô Đoan, em nói thật, anh đi tìm chị họ của em cũng ồn ào không ra được kết quả gì.

Dù sao hôn sự của hai người cũng là định ra khi còn bé, về sau hai người cũng không phản đối.

Nhiều năm như vậy, người có mặt mũi ở Minh Thành đều biết hai nhà chúng ta có quan hệ không tệ, anh muốn hủy bỏ hôn ước thì rất khó!”
Tống Chỉ Nam chú ý đến biến hóa sắc mặt của Tân Vô Đoan: “Hơn nữa làm người trong cuộc, anh có lẽ sẽ không hiểu, nhưng em thấy rõ ràng, nhiều năm như vậy, chị họ của em một mực nhìn anh, chị ấy không thể từ bỏ anh, cho dù Mặc Tu Nhân cùng Bạch Cẩm Sương ly hôn, chỉ cần chị họ không nguyện ý từ bỏ anh, nhà các anh cũng không thể để anh cưới Bạch Cẩm Sương!”
Tần Vô Đoan bỗng nhiên nhìn qua, ánh mắt âm lãnh sắc bén, Tổng Chí Nam nhìn mà trong lòng run lên.

Cô ta khẽ cắn môi, tiếp tục nói: “Đã như vậy, anh muốn Bạch Cẩm Sương, em muốn Tu Nhân, hai chúng ta sao không hợp tác?”
Ánh mắt Tân Vô Đoan lạnh lùng nhìn Tống Chỉ Nam: “Cô không phải đã nói, người nhà tôi không có khả năng để tôi cưới Bạch Cẩm Sương sao?”
Tổng Chí Nam cười cười: “Vạn sự đều không phải tuyệt đối, chỉ cần Bạch Cẩm Sương có thể ly hôn với Tu Nhân, em sẽ thuyết phục người trong nhà, để họ hủy bỏ hôn ước của anh cùng chị họ.

Cho dù lúc ấy chị họ em không nguyện ý từ bỏ, nhưng không có nhà họ Tống cho chị ấy chỗ dựa thì cũng chỉ là chuyện vô ích.

Mà về phía anh, hủy bỏ hôn ước, anh liền tự do.

Nếu người trong nhà không muốn để anh cưới Bạch Cẩm Sương, anh có thể mang theo Bạch Cẩm Sương rời khỏi Minh Thành, ba đến năm năm trôi qua, hai người gạo nấu thành cơm, em cũng không tin, theo tính cách thiện lương của dì mà lại không chấp nhận hai người!”
Tần Vô Đoan nheo mắt lại: “Được, vậy tạm thời tôi hợp tác với cô!”
Tống Chỉ Nam cười cười: “Vậy chuyện để Bạch Cẩm Sương ly hôn với Tu Nhân, phải nhờ vào anh Vô Đoan ra sức!”
Tân Vô Đoạn nhìn cô ta một cái, lạnh giọng ừ một tiếng, trực tiếp quay người lên lầu.

Tống Chí Nam chẹp chẹp miệng, cũng không tiếp tục lên lầu mà lái xe rời đi.

Tống Ngọc Tiên ngồi ở ghế sô pha trong phòng khách, cô ta không nghĩ tới sau khi Tần Vô Đoan đi sẽ quay lại.

Nhìn thấy Tân Vô Đoan mở cửa đi vào, thần sắc cô ta lạnh lùng đến trước nay chưa từng có: “Anh còn quay về làm gì?”
Sắc mặt Tần Vô Đoàn lãnh đạm nhìn Tống Ngọc Tiên: “Tôi cảm thấy, có mấy lời vẫn là nói rõ ràng ở trước mặt cô thì tương đối tốt!"

Trong lòng Tổng Ngọc Tiên đã có dự cảm anh ta muốn nói gì.

Cô ta trực tiếp cự tuyệt: “Hiện tại em không muốn nghe!”
Thế nhưng Tần Vô Đoạn căn bản không nhìn cô ta, anh ta mặt lạnh mở miệng: "Muốn nghe hay không tôi cũng phải nói.

Tống Ngọc Tiên, nếu cô đã biết Mặc Tu Nhân cùng Bạch Cẩm Sương kết hôn chỉ là nhất thời kích động, mà lúc ấy Cẩm Sương cũng là vô tội.

Vậy cô đáng lẽ nên biết, tôi không có khả năng bỏ mặc Cẩm Sương tiếp tục ủy khuất bản thân trong cuộc hôn nhân này!”
Tống Ngọc Tiên tức giận đến đứng phắt dậy, đỏ mắt trừng mắt nhìn Tần Vô Đoan: “Cẩm Sương Cẩm Sương, anh còn gọi người ta là Cẩm Sương, chẳng lẽ anh quên lần trước người ta nhục nhã anh thế nào, người ta không muốn anh gọi là Cẩm Sương, chỉ sợ em trai anh hiểu lầm, anh còn chưa học được một bài học sao?”
Thần sắc Tân Vô Đoan cứng đờ: “Lúc ấy tôi không biết cô ấy có nỗi khổ tâm, cô ấy nói như vậy, khẳng định là vì bất đắc dĩ!”.

Tổng Ngọc Tiên khó tin mà nhìn Tần Vô Đoan, chậm rãi lắc đầu: “Tần Vô Đoàn, anh thật là bị tình cảm trong lòng triệt để che mờ đôi mắt.

Bạch Cẩm Sương rõ ràng là chân tình tha thiết với Mặc Tu Nhân, anh là từ đầu nhìn ra người ta có nỗi khổ tâm? Đối với Bạch Cẩm Sương mà nói, người ta hiện tại mới là vợ chồng, anh chẳng qua chỉ là một người ngoài, cho dù anh bỏ em cũng không làm nên chuyện gì! Đời này Bạch Cẩm Sương cũng không thể ở bên anh!”.

Khuôn mặt tuấn tú của Tần Vô Đoạn lập tức trầm xuống: “Bọn họ như vậy xem là vợ chồng cái gì? Một người là nhất thời tức giận, một người bị buộc bất đắc dĩ, đây coi là cái gì? Tôi nhất định phải để Cẩm Sương rời khỏi Tu Nhân, chuyện này ai cũng không thể ngăn cản tôi!”
Tống Ngọc Tiên châm chọc cười lạnh: “Anh muốn cho người ta rời đi, người ta còn chưa hẳn muốn rời đi đâu.

Tần Vô Đoan, tôi xem cả đời này của anh đều có mệnh tự mình đa tình!”.

Tần Vô Đoàn lạnh lùng nhìn Tống Ngọc Tiên một cái: “Chuyện đó không có quan hệ với cô.

Ngày mai tôi sẽ đến nhà các cô giải trừ hôn ước.

Hôm nay tới chẳng qua là muốn nói với cô một tiếng!”
Tống Ngọc Tiên nháy mắt khiếp sợ mở to hai mắt: “Anh nói cái gì? Giải trừ hôn ước? Tần Vô Đoan, anh đến cùng đang suy nghĩ cái gì? Cho dù bọn họ không tính là vợ chồng, cho dù bọn họ ly hôn, nhưng anh cùng với cô ta...!một người đã từng là vợ của em trai anh, anh cảm thấy các người còn có thể sao? Em yêu anh như thế, anh vì sao phải đối xử với em như vậy!”



/1097

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status