Chương 2.2: Phá vỡ
"Ồ." Nam Hi nghe vậy thì rũ mắt cười nhẹ, cảm nhận được tiếng tim đập của cơ thể, nguyên chủ của cơ thể này sợ là thật sự đơn thuần muốn giao tất cả những điều tốt đẹp cho Cố Bắc, cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trẻ tuổi cũng mười tám tuổi trước mắt, đối diện với ánh mắt lên án vì bị phản bội của Cố Bắc, cô hiểu rõ nguồn cơn tức giận của Cố Bắc không phải là vì bị cô phản bội lừa gạt, mà là lòng tự trọng của anh ta bị tổn thương.
"Nam thần Cố này, " Nam Hi híp mắt, khóe miệng hơi nhếch lên, vô cùng hoạt bát linh động, đôi môi bị cắn đến đỏ mọng hé mở, nói: "Anh thế mà thật sự tin vào lời tôi nói sao? Anh có biết mỗi ngày phải giả vờ trước mặt anh phiền phức đến thế nào không? Trước khi kết hôn không xảy ra quan hệ, nguyên nhân chính chỉ là do sức hấp dẫn của anh quá nhỏ, người ta căn bản là không có hứng thú với anh.”
Thừa dịp Cố Bắc ngây người, Nam Hi tránh thoát ra khỏi tay anh ta, một ngón tay điểm vào ngực của anh ta.
Độ dày của áo sơ mi không ngăn được nhiệt độ đầu ngón tay cô, cảm giác ngứa ngáy trên ngực Cố Bắc khiến anh ta bất giác lùi lại một bước.
"Ha ha." Nam Hi cười hai tiếng, thu ngón tay lại, nói với Cố Bắc: "Nam thần Cố à, tôi rất thất vọng với anh, nếu không phải Tâm Nhụy nói với tôi là cô ta thích anh, bảo tôi giúp cô ta thăm dò bản lĩnh và chân tình của anh, anh cho rằng tôi sẽ vui vẻ chơi đùa với anh sao? Chỉ bằng anh như vậy mà cũng muốn quyến rũ tôi lên giường? Xin lỗi, cho dù ta đang ở tuổi dậy thì, cũng không thể bị anh làm cho có chút cảm giác nào.”
Sắc mặt Cố Bắc lúc xanh lúc trắng, ánh mắt nhìn Nam Hi tràn đầy lửa giận.
Nam Hi tiêu sái mở cửa đi ra ngoài, giả bộ làm người đê tiện diêm dúa thật là sảng khoái.
Cố Bắc quá quan trọng mặt mũi, còn vô cùng tự luyến, biện pháp tốt nhất để đả kích anh ta chính là phủ nhận anh ta.
Đi trên hành lang khách sạn, Nam Hi ném Cố Bắc ra sau đầu, sắp xếp lại ký ức trong đầu mình.
18 tuổi, tốt nghiệp cấp ba, bên ngoài thì là cha cô bỏ rất nhiều tiền, bao khách sạn này để làm một buổi tiệc tốt nghiệp cho cô, nhưng trên thực tế thì mấy ngày trước đã ép cô ký một khế ước bán mình, bán cho một người đàn ông ngay cả tên cũng không rõ, chỉ biết đối phương họ Quý.
Từ khi tác phẩm bị chiếm đoạt, lại đến trong lúc vô tình phát hiện ra bí mật bạn trai và bạn thân vụng trộm, cuối cùng đến bị cha ruột bức bách bán mình, điều này trở thành giọt nước tràn ly lấn át đi khát vọng tiếp tục sống cuối cùng của thiếu nữ.
Nguyên chủ trước khi bị cha ruột tự tay rót cho một ly thuốc mê đã nhẫn tâm uống thuốc độc tự sát.
Lúc này mới tạo nên Nam Hi hiện tại tỉnh lại, tiếp nhận một hồi ân ái đau đớn.
Nam Hi hiện tại đi đứng còn không vững, nghĩ thầm vừa rồi chỉ cắt vài dao lên mông của tên họ Quý đó còn là lời cho anh, cô hẳn là nên chọc cúc hoa của anh mấy nhát, để cho anh cũng nếm thử cảm giác bị đâm mới tính là huề nhau mới đúng.
"Dì, chú Nam, mọi người mau nhanh lên, Hi Hi hiện tại chắc chắn rất khó chịu.”
Mạch suy nghĩ bị tiếng nói của Bùi Tâm Nhụy cắt ngang, Nam Hi nhìn thấy một đám người chạy tới phía trước.
Đi ở phía trước chính là cha cô - Nam Hạo Lỗi, còn có mẹ kế của cô, Kiều Lệ.
Phía sau còn có một đám giáo viên học sinh muốn xem náo nhiệt.
Nam Hạo Lỗi nhìn thấy Nam Hi, con mắt trừng lớn, sắc mặt đỏ lên, sau đó sải bước đi tới hướng Nam Hi đang đứng, giơ tay lên tát xuống mặt Nam Hi.
/1570
|