Phu Nhân Lão Đại Không Đơn Giản

Chương 18

/1199



Lục Thượng Cẩm ve mặt nghiêm túc, nặng nề nói  " Bệnh tình của mẹ tôi nặng thêm, lão Tồng đưa chuyên cơ của ông cho tôi mượn." 


Tồng Diệm phân phó cho cấp dưới,"Lập tức đi chuẩn bị."


"Vâng."


Tống Diệm biết tình hình nghiêm trọng, vội vàng nói  "Tôi đã cho người chuẩn bị, lên xe trước, tôi đưa các người đến sân bay."


"Được" Lục Thượng Cẩm nắm chặt lấy điện thoại, không chớp mắt nhìn chằm chằm Cố Mang, nhỏ giọng nói  "Cố Mang, cô có thể..."


"Không cần nói nhiều, đi thôi." Cố Mang ngắt lời ông.


Lục Thượng Cẩm cảm kích gật đầu, gấp đến độ tay run lên  "Hy vọng đến kịp."


Tống Diệm vô tình liếc nhìn Cố Mang, đôi mắt sắc bén sâu thẳm.


...


Kinh Thành.


Cố Mang cùng Lục Thượng Cẩm bước xuống từ trên chuyên cơ.


"Cố Mang, ta không tiện đến Lục gia, ta tìm người dẫn cháu vào, chuyện này ta đi càng thêm loạn." Lục Thượng Cẩm vội vàng nói.


Hai mươi năm không có trở về, bây giờ mà về, người khác chắc chắn sẽ phỏng đoán.


Cố Mang thản nhiên nói  "Không sao."


Cô chỉ là đang trả một chút ân tình mà thôi.


Sau khi ra khỏi sẩn bay, Lục Thượng Cẩm dẫn cô đi thẳng về hướng có một chiếc xe địa hình màu đen đang đậu bên đường.


Cửa sổ phía ghế tài xế từ từ hạ xuống.


Lục Thừa Châu ngồi bên ghế phụ lái nhướng mày nhìn cô gái đi bên cạnh Lục Thượng Cẩm.


Tài xe Lục Nhất vừa nhìn thấy Cố Mang hai mắt mở to TDT  kinh ngạc  "Lục thiếu gia, không phải là.."


Lục gia nói ông ấy sẽ dẫn một vị thần y tới đây, không phải đang nói cô ấy đó chứ?


Nhỏ tuổi như vậy thì làm được gì chứ.




13  


Lục Thượng Cẩm chào hỏi  "Thành Châụ"


Nói xong, ông mở cửa xe ra.


Cố Mang nhướng mày, bình tĩnh ngồi lên xe.


Lục Thượng Cẩm đi vòng qua bên kia, đóng cửa xe lại, hỏi  "Bà nội thế nào rồi."


Lục Nhất hoàn hồn sau sự ngạc nhiên khi nhìn thấy người chủ thứ sáu của mình tự mở cửa, đóng cửa cho Cố Mang, anh khởi động xe một cách máy móc.


Lục Thừa Châu nói  " Có quân y chữa trị cho bà nội, nhưng tình hình có vẻ không được tốt cho lắm."


Khi nói chuyện, ánh mắt của anh từ đầu đến cuối đều đặt trên người của Cố Mang.


Cô gái uể oải ngồi ở băng ghế sau nghịch điện thoại di động, thân hình vặn vẹo không thể nhìn thấy rõ dáng người. Chọn một tư thế sao cho ngồi cảm thấy thoải mái nhất.


Làm theo cách riêng của mình.


Nhưng bởi khí chất lạnh lùng của cô thôi, cũng chẳng có ai dám bắt chuyện.



/1199

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status