Mỹ Nhân Như Họa

Chương 78 - Chương 78

/103


Có lẽ hôm qua từng dây cung nứt toác quá gấp, hôm nay Thẩm Họa thức dậy đã là mặt trời lên cao. Trụy Nhi đang ôm một bó hoa kiều diễm cắm vào trong bình sứ, vừa nghiêng đầu cười khanh khách nói: Biểu tiểu thư, ngài ngủ ngon chứ?

Thẩm Họa mất tập trung gật đầu một cái, bèn đứng dậy rửa mặt, Tiêu Dịch hiển nhiên là không có ở Thẩm trạch, nghĩ là Tuyên vương còn có rất nhiều chuyện khó giải quyết chờ hắn xử lý, Tuyên Nguyên Hải mất Vạn di nương ưa thích sao lại có thể từ bỏ ý đồ?

Nơi này dù sao cũng là Hàng Châu, Cường Long còn không ép Địa Đầu Xà, mặc dù Tuyên vương không phải con rắn, nhưng cũng là Giao Long răng nanh lớn lên trong nước kia. Tuyên vương phủ ngày càng suy thoái, nhưng thế lực chiếm cứ nơi này vẫn còn, vậy mà căn cơ của Tiêu Dịch ở Hàng Châu lại hoàn toàn không có, Thẩm Họa lo lắng. . . . . .

Hôm qua là Tuyên vương không hề phòng bị, hôm nay thật sự lại khác biệt.

Cơm trưa tinh xảo, Thẩm Họa lại không có khẩu vị, đơn giản dùng hai miếng bèn bảo người ta bưng xuống. Lúc ngủ trưa, nàng lăn qua lộn lại cũng không buồn ngủ chút nào, lại thấy tầng mây xanh thẳm giữa trưa ngoài cửa sổ, ánh mặt màu vàng trời xuyên thấu tầng mây, sáng rỡ một vùng.

Thẩm Họa nhớ tới hôm qua trên áo khoác màu mực trên người Tiêu Dịch kia có vết kiếm cắt, cũng bèn không ngủ, đứng dậy lục ra giỏ kim chỉ từ trong ngăn tủ, định vá lại áo cho Tiêu tướng quân, cũng coi là tiêu phí thời giờ. Kể từ khi tới Giang Nam, có lẽ là không thể so với ở Hầu phủ, trong ngõ phố này đều là trẻ con chạy đầy đường, ngay cả Dục Ca Nhi cũng không muốn ngủ trưa, cùng nhau chạy chơi theo đám bọn họ. Thẩm Họa chỉ bảo thị vệ đi theo xa xa, đừng quấy rầy hăng hái của tiểu công tử, nàng cũng có rất nhiều thời gian rỗi rảnh.

Nàng không lo lắng Dục Ca Nhi, nhưng bây giờ lo lắng nhất chính là quận chúa Trăn Trăn.

Gia tỷ Tạ Uyển ra khỏi thành cả đêm, được Tiêu Dịch thu xếp đến một chỗ vô cùng an toàn. Trước đó, Thẩm Họa vẫn chưa từng hỏi nhiều tới chuyện của gia tỷ, khi hôm qua Tiêu Dịch cho biết quận chúa Trăn Trăn là ngoại sinh nữ (cháu ngoại gái) của nàng thì trong lòng Thẩm Họa không khỏi khổ sở, A tỷ của nàng lại chịu khổ nhiều như vậy. Đầu tiên là Tạ gia bị tịch thu tài sản chém giết, nàng ấy nhìn tận mắt chí thân chết đi, nữa là chia ly với tiền thái tử, trên đường lưu đày lại bị giặc nhớ thương, phế thành di nương đến trong phủ giam cầm khuất nhục, thời gian chia lìa với con cái máu mủ ước chừng hơn bốn năm. Nghĩ tới đây, Thẩm Họa càng nhiều thêm mấy phần thù hận đối với Tuyên Nguyên Hải.

Bây giờ Vạn di nương rời đi, quận chúa Trăn Trăn có thể được mấy phần yêu ai yêu cả đường đi của Tuyên Nguyên Hải? Nhưng, nàng cũng chỉ có thể nhịn xuống tất cả suy nghĩ lo lắng, chờ đợi Tiêu Dịch trở lại.

Xuyên qua may vá, Thẩm Họa bảo Trụy Nhi lấy ra áo khoác màu mực ngày hôm qua đã giặt sạch phơi khô của Tiêu Dịch. Trụy Nhi không biết biểu tiểu thư muốn áo khoác làm gì, nghe lời lấy ra mới biết là biểu tiểu thư muốn khâu vá sửa lại vết rách. Chỉ là lúc hôm qua sau khi Trụy Nhi thấy đã khâu vá lại, thấy biểu tiểu thư không khỏi thất vọng, bèn trêu ghẹo nói: Không bằng muội lại gỡ bỏ sợi chỉ cho biểu tiểu thư ngài? Ngài vá một chút nhé?

Thẩm Họa bị nàng chọc cười, khoát tay lia lịa, thêu thùa luôn luôn là xương sườn mềm của nàng, đường may vá này gần như không nhìn ra là từng bị cắt rách, bèn nói thật: Nếu để cho ta may, sợ là biểu ca cũng không muốn mặc đi ra ngoài nữa đấy.

Thiếu Tướng quân của chúng ta mới sẽ không ghét bỏ tay nghề của ngài đâu.

Thẩm Họa giương mắt nhìn một chút vẻ mặt Trụy Nhi hoàn toàn nghiêm túc chắc chắn, trong lòng dở khóc dở cười, cho dù là Trụy Nhi hay là Mộc Quỳ đều luôn luôn thiên vị tướng quân nhà họ. Thẩm Họa lại chợt nghĩ đến một vấn đề đã hỏi Trụy Nhi trước đó, bèn hăng hái, Muội có còn nhớ rõ trước kia ta đã hỏi chuyện nguyên phối của biểu ca không?

Trụy Nhi giật mình một cái, ánh mắt bắt đầu lóe lên, hơi đắn đo một lát cuối cùng vẫn là cắn môi nói: Biểu tiểu thư, ngài muốn hỏi cái gì? Trụy Nhi sẵn lòng nói. Trụy Nhi thật lòng thích người chủ Thẩm Họa này, cũng một lòng coi biểu tiểu thư là phu nhân Tướng quân tương lai giống với Mộc Quỳ. Mặc dù Tướng quân đã thông báo không thể chõ mồm lung tung về tiền phu nhân với người ngoài, nhưng mà biểu tiểu thư cũng không coi là người ngoài nhỉ. Nghĩ như vậy, Trụy Nhi lại càng cảm thấy có thể nói.

Muội muốn nói gì cứ nói đó? Thẩm Họa cũng chợt hỏi theo bản năng, căn bản cũng không nghĩ ra mình muốn hỏi điều gì. Có điều hôm nay nàng sờ tới áo khoác của Tiêu Dịch, nên không tự chủ nghĩ tới có phải trước đây cũng có nữ nhân nhớ thương biểu ca, muốn khâu vá sửa lại áo cho hắn hay không? Lại cảm thấy trong lòng nôn nao một hồi, lúc đầu nàng còn lầm tưởng bức họa là An Nguyệt Thiền, hôm nay rốt cuộc biết được thì ra là A tỷ của nàng.

Nhưng Thẩm Họa dám chắc chắn Tiêu Dịch và A tỷ cũng không có lòng riêng.

Bên này Trụy Nhi liếc mắt, nghiêm túc suy nghĩ một chút, An phu nhân, tính tình nàng rất hiền hoà, là vô cùng tốt đối với tiểu công tử, càng đối với Tướng quân tốt hơn. An phu nhân nàng và biểu tiểu thư ngài giống nhau đến mấy phần, ngoại trừ dáng vẻ giống nhau, càng kỳ lạ hơn chính là giọng nói, đều giống như chim hoàng anh, đáng tiếc. . . . . .

Thẩm Họa không biết bản thân là lấy tâm tình gì nghe xong, thì ra là lúc An Nguyệt Thiền dẫn theo Dục Ca Nhi tròn một tuổi trở về An gia gặp phải giặc cướp, xe ngựa bị giật mình. Lúc ấy, Dục Ca Nhi và An Nguyệt Thiền đều ở bên trong, mắt thấy xe ngựa sắp ngã xuống vách núi, An Nguyệt Thiền lại ném Dục Ca Nhi lên vách đá, bản thân ngã tan xương nát thịt. Sau đó, lúc Tiêu Dịch đi xuống vách núi tìm, thi thể của con ngựa và An Nguyệt Thiền đều không thấy, ước chừng là bị sài lang hổ báo phía dưới ngậm trong mồm tha đi rồi, làm bữa ăn thịt, không thể bảo là thê thảm.

À, biểu tiểu thư, muội quên Vương thẩm còn nói để cho muội đến chỗ bà ấy bắt cá đấy, bữa tối hôm nay hầm cách thủy canh cá cho ngài và Tiêu tướng quân uống. Nói xong cũng mau chóng rời đi ra ngoài.

Trụy Nhi đi làm canh cá, nàng bèn thu dọn trong này, Thẩm Họa cầm cẩm bào trải mở ở trên giường, giơ tay lên vuốt phẳng chỗ nếp nhăn nổi lên, bàn tay chậm rãi vuốt qua mỗi một chỗ chất vải. Lúc lướt qua chỗ lồng ngực, tay Thẩm Họa lại dừng lại, suy nghĩ bay trở lại hôm qua nàng hóa trang nữ đại phu thấy tình cảnh Tiêu Dịch và Tuyên vương so kiếm ở phía trước đình. Trong đầu hiện ra cả người bắp thịt rắn chắc kia, bên trên cơ ngực còn không ngừng lăn xuống giọt mồ hôi lớn nóng bỏng.

Lòng của Thẩm Họa đột nhiên không bị khống chế, bùm bùm, miệng đắng lưỡi khô là cảm giác xa lạ mà nàng chưa bao giờ nhận thức.

Thẩm Họa đứng dậy đi tới nhấc lên bình trà ở trên bàn rót ly nước trà hơi lạnh, bởi vì thoáng rung động xa lạ kia, nàng cũng chưa từng chú ý trong ly trà rơi xuống vật nhỏ. Côn trùng có cánh của Giang Nam chính là hoành hành như thế, đang muốn uống vào thì mới miễn cưỡng nhìn thấy, trên tay không khỏi run lên, lại vẩy nước trà vào trước ngực, để ly xuống lại không để ổn, nhất thời lăn xuống từ trên bàn. Thẩm Họa nhìn bừa bộn trước mắt, xoa cái trán, trong lòng liên tục thở dài.

Mà cùng thời khắc đó, khi bóng dáng cao lớn của Tiêu Dịch sắp vào cửa thì lại nghe một tiếng thanh thúy vang lên bên trong phòng ngủ. Chỉ một cái chớp mắt, hắn nhíu mày lại, bước chân cũng không ngừng đi vào bên trong, giương mắt nhìn lên, ở dưới gia cụ xưa cũ chỉ thấy một thoáng thân thể mảnh mai mặc quần áo đỏ hồng, quỳ ở trên đất. Tóc đen mượt giống như bằng lụa tùy ý xuôi theo rơi rớt ở đầu vai, thỉnh thoảng chảy xuống theo động tác của nữ tử. Lọn tóc này thoáng qua một vệt ánh sáng dịu hiền, giống như một cây bàn chải quét qua trong đầu của Tiêu tướng quân, xao động khó nhịn. Huống chi, loại tư thế này dụ dỗ người hoàn toàn không có cách nào suy nghĩ nhiều hơn.

Tiêu Dịch khẽ nheo lại mắt phượng nhìn chằm chằm, đợi nghe nữ tử ai nha một tiếng, hắn mới thu hồi tâm trạng trong nháy mắt, hầu kết hoạt động mấy phần, nâng chân dài lên cất bước đến sau lưng tiểu biểu muội. Cúi người nhìn xuống, hắn mới biết là nàng đập vỡ cái ly, vừa ở lục tìm mảnh sứ vỡ, vừa dùng khăn lau nhẹ nhàng lau sạch nước đọng trên sàn nhà, nhưng mảnh sứ vỡ sắc bén lại cắt ngón tay tiểu biểu muội.

Thẩm Họa đang khẽ nhíu lại lông mày đen đẹp mắt, mút ngón tay vào, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át, đầu lưỡi khẽ liếm. Mà trước ngực nàng hình như cũng dính nước trà, vải vóc thật mỏng bởi vì ẩm ướt, dính sát trước ngực đẫy đà của nàng. Lấy góc độ Tiêu Dịch thoạt nhìn, đường vòng cung hoàn mỹ khẽ lên khẽ xuống theo hô hấp, hấp dẫn đến cực điểm. Hầu kết của Tiêu Dịch hoạt động càng thêm mãnh liệt, luồng nhiệt bụng dưới dâng trào.

Hô hấp của hắn hơi dừng lại, mặc dù cả người mệt mỏi, nhưng so với loại này quả thật khó chịu hơn ngàn vạn lần, hắn đứng dậy bèn lập tức muốn rời khỏi, bằng không. . . . . .

Biểu ca, huynh trở lại rồi. Tiểu Nhân đỏ bừng xoay đầu, mở đôi mắt sáng ngời hô.

Tiêu Dịch ngay cả nghe được tiếng cũng cảm thấy là mê hoặc, chỉ vội vã rời đi ra bên ngoài, Thẩm Họa lại gọi lại lần nữa, Sao vừa tới đã muốn rời khỏi? Lại xảy ra chuyện gì sao?

Biểu muội, nếu không để ta đi nữa, ta sẽ không đi.

Thẩm Họa nghe giọng hắn trầm thấp khàn khàn, nhất định là bên ngoài quá mệt mỏi, đau lòng hắn nói: Biểu ca vẫn là nghỉ một chút đi, đợi muội thu dọn sạch sẽ, đi pha bình trà mới cho huynh. Nàng hoàn toàn không nghe hiểu hơi thở nguy hiểm trong lời nói nam nhân, còn uốn lên môi đỏ mọng ướt át nhẹ nhàng mỉm cười với Tiêu Dịch.

Tiêu Dịch nhắm hai mắt lại, khóe miệng cong lên đường cong, Vậy thì ta ở lại. Hắn bước tới vừa vội vừa mau. Thẩm Họa chỉ gấp gáp giương mắt thấy bên áo của hắn đong đưa, giày đen cũng đã đến bên chân, ngay sau đó hai cánh tay bị nhấc lên. Theo động tác chuyển động của hắn, sau lưng nàng dựa vào trên tủ quần áo bên cạnh, cánh tay bền chắc kia lại trượt theo ra sức chống giữ hai chân của nàng!

Thẩm Họa bị vây ở giữa tủ treo quần áo và nam nhân, một lạnh một nóng, một cứng rắn một mềm nhũn, trong nháy mắt khiến nàng hiểu mới vừa rồi


/103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status