Mỹ Nhân Như Họa

Chương 45 - Chương 45

/103




Bên kia Thẩm Họa và Tống Tử Quận mới vừa chia ra, bên này Tiêu Tĩnh Dư lại Không hẹn mà gặp với Ngụy Tiện Uyên.

Thì ra là hôm nay bờ sông Kim Lăng có tiết (lễ, tết) hoa đăng, không biết là vị Đại Thiện Nhân nào xuất ra vạn lượng bạc, để cho người ta bố trí các loại hoa đăng ở chỗ này, đỉnh đầu đèn lồng muôn màu muôn vẻ chiếu rọi về phía người đi đường vui vẻ ra mặt.

Hoa đăng tạo hình tinh xảo lại đẹp đẽ, có hoa và chim đa dạng, có thần thoại Sơn Hải kinh, còn có hoa đăng xoay tròn kể tình tiết Bạch Xà Truyện. Nhưng một hoa đăng trong đó lớn nhất lại bắt mắt nhất, chính là một con cá đỏ rực rủ xuống ở trên bờ sông, thợ làm trông rất sống động, vảy cá tươi đẹp, hoa văn tròn như gấm.

Oa, thật là xinh đẹp, đây là cá chép sao? Một bé gái béo mập nhảy xuống từ trên cổ phụ thân, vui sướng chạy đến trước hoa đăng lầm bầm lầu bầu.

Cá chép là hai đuôi, cái này ba đuôi chính là cá vàng.

Ăn mứt quả, mặt bé gái u mê đứng ở bên cạnh nhìn, trả lời vấn đề của nàng là thúc thúc đẹp mắt người cao cao, mặc kệ là loại cá nào, cũng đều cảm thấy thật là xinh đẹp.

Phụ thân kêu phía sau, bé gái vội vàng trở lại, ánh mắt Ngụy Tiện Uyên đưa theo bé gái, quay người lại thì thấy một bóng dáng gầy nhỏ ở trong đám người —— Tiêu Tĩnh Dư.

Lúc này, Tiêu Tĩnh Dư cũng không nghĩ nàng chỉ là ra ngoài tùy tiện đi một chút, nhưng thật ra là theo bước chân của Ngụy Tiện Uyên đi rất nhiều. Dọc theo đường đi, nàng vừa đi vừa nghỉ, chỉ sợ hắn phát hiện ra mình. Nếu không phải vấn đề của bé gái mới vừa rồi, nàng nhìn hoa đăng cá vàng mất hồn trong chốc lát, cũng không đến nỗi để cho Ngụy Tiện Uyên phát hiện.

Tiêu Tĩnh Dư đành phải mở nhã quạt ra, lại khôi phục tiêu sái trong nháy mắt, nàng bước nhanh nhẹn đi tới, Ngụy huynh cũng tới nơi này ngắm đèn? Tâm tình của nàng hình như cực kỳ tốt, mặt mày tràn đầy nụ cười, ngay cả giọng điệu cũng tung bay.

Ngụy Tiện Uyên chỉ lẳng lặng nhìn Tiêu Tĩnh Dư một lát, thu hồi ánh mắt tiếp tục nhìn cá vàng nhỏ đỏ hồng hồng trước mặt, nhàn nhạt trả lời một câu, Hoa đăng rất đẹp.

Quả thực buộc rất đẹp. Tiêu Tĩnh Dư nhìn như vẻ mặt vui vẻ, nhưng đáy lòng tràn ngập lại là kêu gào như bẻ cành khô. Hai người bọn họ quen biết ở hải ngoại, lúc ấy Tiêu Tĩnh Dư nữ giả nam trang cùng du sơn ngoạn thuỷ với thương đội vận tải đường thuỷ. Nhưng đi đường thủy sợ nhất gặp hải tặc, vậy mà lại để cho nàng đi theo thương đội Ngụy gia gặp phải, cả thuyền mọi người bị đám hải tặc kia bắt cóc, Tiêu Tĩnh Dư cũng ở trong đó.

Không chỉ có ba thuyền lớn hàng hóa ngọc đẹp bị hải tặc giam giữ, còn viết thư bắt chẹt tới chủ nhân hàng hóa. Ban đầu đám hải tặc kia vốn định giết hết người cả thuyền, người đầu tiên bị giết chính là chủ sự thương đội. Đến phiên Tiêu Tĩnh Dư bị đưa đến trên boong thuyền, bỏ mũ ra, thì thấy trên boong thuyền đã máu chảy thành sông, đỉnh đầu lẫn vào mùi máu tươi lập tức xông vào trong dạ dày Tiêu Tĩnh Dư, khuấy đảo nàng quay cuồng một hồi.

Nàng chợt lóe linh quang, bèn cố ý tiết lộ mình là thân nữ nhi, cũng nói dối mình là phu nhân gia chủ của thuyền hàng hóa này, bởi vì gây gổ mới theo thương đội bỏ nhà ra đi, cho nên bèn viết thơ, để cho Trượng phu của mình tới chuộc mình, còn có những thủy thủ đoàn khác. Bình thường, hải tặc làm xong một chuyến chính là sẽ không làm loại chuyện vơ vét tài sản này, để tránh cho mình chọc phải phiền toái.

Nhưng Tiêu Tĩnh Dư lại phát hiện đám hải tặc này cực kỳ khác biệt, thật là tham lam, không chỉ muốn tiền còn muốn mạng người. Hình như thấy tất cả bọn họ đều phải chết, có điều chính là bởi vì tham lam, Tiêu Tĩnh Dư mới dám bỏ mồi nhử. Trong thơ viết lên bảo trượng phu của mình lấy thuyền hàng giá gấp mười lần tới chuộc người. Cho nên, Tiêu Tĩnh Dư lặng lẽ đợi mấy ngày, chỉ sợ gia chủ thương đội này vốn không nghe không hỏi. Đây là phương pháp duy nhất mà nàng có thể tự cứu.

Ngụy Tiện Uyên quả nhiên là tự mình đi, không chỉ bởi vì lá thư này, mà lúc nhận được thuyền hàng bị hải tặc uy hiếp, Ngụy Tiện Uyên đã lên đường rồi. Ngụy phu nhân ngăn không chịu để cho hắn đi, lần này đi dữ nhiều lành ít. Mỗi tháng, Ngụy gia bọn họ cũng sẽ giao nộp ngân lượng tới hải tặc lân cận hải vực, chính là cái gọi là phí bảo hộ.

Nhưng gần đây bọn hải tặc mới vào này không chỉ chèn ép những hải tặc khác trên hải vực này, gặp thuyền hàng mặc kệ là ai, bèn đều muốn cướp đi hàng hóa. Hơn nữa, giết người tàn nhẫn giống như căm hận kẻ thù vậy, lần đầu tiên đội tàu Ngụy gia bị uy hiếp, Ngụy Tiện Uyên đắn đo suy tính cảm giác trong đó có rất nhiều kỳ lạ.

Lợi dụng cái cớ chuộc thê tử của mình, đọ sức với đám hải tặc này, hắn suy nghĩ cực kỳ nhanh nhẹn, lúc đàm phán với đám hải tặc này trầm ổn vững vàng, cũng không khiếp đảm chút nào. Khi đó nàng đã nổi lên sự khâm phục đối với nam tử thoạt nhìn dịu dàng này. Kế tiếp, Ngụy Tiện Uyên nộp ngân lượng chuộc người, đám hải tặc kia chợt trở quẻ, tiền cũng muốn, người còn muốn giết.

Ngụy Tiện Uyên cũng không phải là người dễ gạt gẫm, lúc tới đã sớm làm chuẩn bị. Ngụy gia hắn cũng có đội hộ


/103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status