Một Đêm Lạc Lối, Cả Đời Truy Đuổi

Chương 12

/1265



Và cả mấy tên đàn em được huấn luyện ấy nữa? Nếu như không phải việc phá cửa mất nhiều thời gian thì vừa rồi anh hoàn toàn sẽ không để ý có người đến.

Chưa kể bước chân của họ vô cùng nhẹ nhàng. Cứ như là thói quen được nuôi dưỡng lâu ngày…

Bối Nhi? Cô gái này rốt cuộc là ai? Nắm chặt chiếc đồng hồ trong tay, nét mặt của anh trầm xuống. Một lúc lâu sau, anh cất đồng hồ đi, sau đó rời khỏi phòng.

Tiểu Lâm dẫn theo vài người bồng Bối Nhi xuống lầu, vừa ra khỏi cửa khách sạn, một chiếc xe van đã đậu ngay trước cửa. Người vừa xuống xe đã khiến sắc mặt của nhóm người Tiểu Lâm thay đổi.

“Lão đại?”

Không phải đấy chứ? Từ lúc bọn họ báo cáo với đại ca rằng Bối Nhi mất tích đến bây giờ cũng chỉ mới sáu tiếng thôi. Không ngờ lão đại lại tự mình tìm đến? Bay từ Bắc Kinh đến Đài Bắc? Cộng thêm thời gian cần thiết ra sân bay, ông ấy thế mà không chậm trễ một phút nào?

Sắc mặt của Cố Học Võ cực kì khó coi. Đặc biệt là khi nhìn thấy Bối Nhi đang được Tiểu Lâm bế trong lòng, ánh mắt lạnh lùng như băng. Con người khi bước vào tuổi trung niên, khí thế toát ra càng thêm lạnh lùng sắc bén. Nhìn lướt qua nhóm người Tiểu Lâm, những người đó đều cảm thấy bản thân như bị lưỡi đao quét qua.

Cố Tĩnh Đình vẫn đang ngủ say, bởi vì thuốc khiến cô mệt mỏi quá mức nên không hề nhận ra sự thay đổi của môi trường xung quanh. Ánh nhìn của Cố Học Võ khi nhìn về phía con gái cũng dịu dàng hơn. Ông bước lên một bước vươn tay ra.

Tiểu Lâm không dám nói gì, ngoan ngoãn giao Bối Nhi vào tay của Cố Học Võ.

Cố Học Võ bồng Bối Nhi lên xe, nhóm người Tiểu Lâm lại nhìn nhau rồi vội vàng theo saụ

Quay về khách sạn Bối Nhi ở trước đó. Cố Học Võ đặt con gái nằm lên giường, lại cẩn thận đắp chăn cho cô, sau đó xoay người liếc đám người Tiểu Lâm  “Hàng Kỳ đâu? Kêu cậu ta đến đây.”

“Đến ngay đây ạ.” Tiểu Lâm không dám thở mạnh.

Hoa Hàng Kỳ là bác sĩ trong Kỳ Lân Đường, có danh hiệu Hoa Đà. Lúc nãy trước khi ông đến tìm Cố Tĩnh Đình đã gọi điện bảo anh ta đến đây rồi.

Vừa dứt lời thì Hoa Hàng Kỳ đã đẩy cửa vào, nhìn thấy Cố Học Vũ thì hơi bất ngờ  “Lão đại?”

“Kiểm tra cho Bối Nhi.” Cố Học Võ không nhiều lời với anh ta, vẫn nhìn chằm chằm Bối Nhi đang ngủ trên giường.

Hoa Hàng Kỳ không dám chậm trễ, anh ta lập tức kiểm tra sức khoẻ cho Cố Tĩnh Đình. Những người trong phòng đều yên lặng chờ đợi kết quả.

“Lão đại.” Hoa Hàng Kỳ quay đầu lại, nét mặt vươn chút ngại ngùng  “Thuốc mà cô ấy dính phải đã được giải quyết xong rồi ạ. Không còn vấn đề nghiêm trọng nào khác, chắc là do quá mệt nên…”

Chỉ vài câu nói, anh ta đã trần thuật một cách lưu loát.

Dính thuốc, là thuốc gì, giải xong rồi, là giải xong như thế nào cơ. Quan trọng nhất là quá mệt mỏi, sao lại mệt đến vậy…

Hai mắt Cố Học Võ nheo lại, ông cũng là đàn ông, sao lại không hiểu được ý của Hoa Hàng Kỳ.

Nắm đấm siết mạnh, cơ hàm căng cứng. Không khí trong căn phòng thoáng chốc trở nên trầm trọng vô cùng. Tiểu Lâm đi theo Cố Học Võ đã lâu, anh ta hiểu rõ điều này đại diện cho sự nguy hiểm cận kề.

“Ai?”




/1265

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status