Một Đêm Lạc Lối, Cả Đời Truy Đuổi

Chương 11

/1265



Anh vô thức vươn tay tháo đồng hồ trên tay cô xuống. Mặt sau của chiếc đồng hồ là hàng chữ được khắc  Con gái yêu Bối Nhi sinh nhật vui vẻ.

Belle? Bối Nhi? Con gái yêu à?

Người đàn ông khẽ híp mắt, nhìn bảo bối đáng yêu trên giường, thầm nghĩ muốn gọi điện hỏi rõ cấp dưới của mình. Nhưng lúc này tai anh lại nghe được có tiếng bước chân ở ngoài phòng. Cất chiếc đồng hồ đi, anh mặc lại đồ với tốc độ nhanh nhất, liếc thấy cơ thể của Bối Nhi vẫn trần trụi, anh bèn đắp chiếc váy lên người cô. Sau đó cầm súng nấp vào nhà vệ sinh trong phòng.

Không bao lâu sau, cửa phòng bị người nào đó phá cửa xông vào, cả một đám người ập tới.

Người đàn ông nhìn xuyên qua khe cửa nên thấy được một cách rõ ràng, những kẻ kia đang đi về phía cô gái. Tay cầm súng của anh chợt siết lại.

Những người này đang nhắm vào anh, hay là…

“Cô chủ ơi?”

“Cô chủ?”

Anh chưa kịp phản ứng thì những người đó đã chú ý đến Cố Tĩnh Đình đang nằm trên giường, đồng thanh nhỏ tiếng gọi cô. Thế nhưng lúc này Cố Tĩnh Đình vẫn còn say giấc nồng, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại.

Cô cũng không hề nghe được tiếng gọi của đàn em. Bờ vai để lộ ngoài chăn có vài vết đỏ.

Không cần phải nói, bao gồm cả mùi hương tình du͙c trong phòng còn chưa tan đi hết.

“Chết tiệt.” Tiểu Lâm chỉ cần nhìn dáng vẻ nhếch nhác của căn phòng này liền biết đã xảy ra chuyện gì, anh ta lại gọi Cố Tĩnh Đình nhưng cô vẫn ngủ say. Không cần bàn cãi cũng biết được bọn họ đã đến chậm một bước.

Mấy tên đàn em nhìn nhau, sau cùng nhìn về phía Tiểu Lâm.

“Đưa cô chủ đi, maụ”

“Còn tên đàn ông khốn kiếp kia thì sao? Em phải giết nó.” Một tên trong số họ nổi giận, có bọn họ theo sau bảo vệ vậy mà vẫn để cô chủ gặp nguy hiểm, bọn họ không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa.

Ánh mắt họ tìm kiếm khắp phòng, bước gần về phía nhà vệ sinh.

Người đàn ông nắm chặt súng, cơ thể áp sát vào cửa, có vẻ như đã chuẩn bị xong sẽ tấn công bất kỳ ai đến gần.

Anh cố gắng yên lặng, điều chỉnh nhịp thở của mình, cả căn phòng trở nên im ắng cùng cực.

“Mặc kệ đi, lúc này hắn ta chắc đã trốn mất rồi. Chúng ta về trước.” Người kia nhất định không thể ở lại đợi bọn họ đến giải quyết được. Tiểu Lâm cố gắng bình tĩnh lại, liếc sang hai người kia  “Đưa cô chủ về, có chuyện gì đợi cô chủ tỉnh dậy rồi nói tiếp.”

Dứt lời anh ta liền dùng chiếc chăn mỏng bọc lấy cơ thể của Cố Tĩnh Đình, sau đó nhanh chóng đưa cô rời đi.

Động tác vô cùng nhanh nhẹn, có thể nhìn ra được mấy người đó đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Người đàn ông bước ra khỏi nhà vệ sinh, cất súng vào. Anh nhìn nơi trung tâm giường ngủ, mất đi sự che chắn của lớp ga giường, anh có thể nhìn thấy rõ vết máu đỏ như nụ hoa nở rộ trên chiếc giường màu trắng tinh khôi.

Lấy điện thoại ra nhấn vài con số. Giọng nói lạnh nhạt vang lên  “Hôm nay cậu có chuẩn bị sẵn gái cho tôi không?”

“Hả?” Người ở đầu dây bên kia ngạc nhiên  “Gái ạ? Gái nào vậy? Cậu chủ muốn gọi gái sao?”

Không phải là cấp dưới của mình. Người đàn ông cúp máy, ánh nhìn lại chuyển về chiếc đồng hồ vừa nãy.

Patek Philippe? Con gái yêu Bối Nhi à?




/1265

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status