Trời hơi hơi rơi xuống mưa phùn, có chút âm u, giống như thế giới lúc này vậy.
“Tới thành phố rồi, muốn vào chứ?” Lưu Sở Thiên nhìn phía trước, bóng dáng của thành phố đã xuất hiện trong mắt, bất quá xem quy mô thì chỉ là một thành phố nhỏ, một thành phố hoàn toàn không thấy được chút sinh khí nào.
Từ sau khi ra khỏi thành phố S thì bọn họ vẫn đi về hướng của thành phố W, nhưng trên đường cũng không có yên ả như trước đó nữa, rất nhiều xe bị thả neo trên đường nên chỉ có thể chạy vào mấy con đường nhỏ ở nông thôn.
“Vào thành.” Diễm Quân Ly cũng không ngẩng đầu lên mà trả lời Lưu Sở Thiên, ánh mắt vẫn nhìn vào Thương Viêm đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên đùi y, gương mặt đang ngủ của Thương Viêm làm cho toàn thân Diễm Quân Ly có chút vui sướng yên bình nhàn nhạt lan tỏa.
Lưu Sở Thiên và Lâm Lăng nhìn không chớp mắt, loại tình huống này cũng không phải lần đầu tiên bọn họ thấy được, mỗi khi Viêm tiểu đệ ngủ Ly thiếu gia đều sẽ đem đầu của Viêm tiểu đệ đặt lên đùi y, sau đó chính là cả xe đều là ấm áp lâng lâng.
Haiz, cái đó đủ biết vị Ly thiếu gia hung tàn nhà bọn họ kia đã một đi không trở lại nữa rồi, đương nhiên cái này chỉ ở trước mặt của Viêm tiểu đệ mà thôi.
Xe chạy nhanh vào khu chợ. Từ từ, càng lúc càng nhiều tòa kiến trúc xuất hiện tại xung quanh bọn họ. Trên ngã tư đường im lắng chỉ có mấy tang thi đang du đãng không mục đích, nhưng khi xe chạy qua, mấy tang thi đang lắc lư trong các tòa nhà liền bắt đầu có xu hướng tụ tập lại.
Lâm Lăng và Lưu Sở Thiên một mực cẩn thận quan sát xung quanh cũng không cảm thấy được có tầm mắt không rõ ràng nào, kiểm tra sơ bộ thì người còn sống ở chỗ này cũng không nhiều lắm, hoặc là nói căn bản không có người nào, dù sao ở dưới tình huống ít người thì tỷ lệ có người sống sót giữa một bầy tang thi cũng không lớn.
Chiếc Hummer chạy như bay suốt đoạn đường, đối với tang thi đang từ từ lại gần không thèm quan tâm, đối xe mà nói với tốc độ và mật độ hiện nay của loại tang thi này thì cũng không khó vứt bỏ. Về phần tang thi ở phía trước? Đương nhiên là trực tiếp phóng ra uy áp, cho chúng nó tự mình nhường đường rồi.
“Phía trước có gian trường học, Sở Thiên.” Lâm Lăng nhìn bản đồ chỉ đạo Lưu Sở Thiên chạy về hướng mục đích, đây là thói quen của bọn họ mấy ngày nay.
Trường học vẫn luôn đều là chỗ đầu tiên bọn họ chọn để tạm dừng chân, ở trường học có rất nhiều tang thi, có thể thuận lợi cho bọn họ luyện tập dị năng, đồng thời còn có số lượng lớn vật tư. Bọn họ bây giờ căn bản là không có e ngại tang thi, dù sao thì có BOSS chỗ này chính là có kim bài miễn tử không phải sao ( gào thét ing ).
“Tới?” Xe vừa vặn dừng lại, Thương Viêm liền rất đúng lúc mà tỉnh, xoa ánh mắt ngồi dậy, có thể là tại bên cạnh Diễm Quân Ly nên không có chút bộ dáng phòng bị nào.
“Tới rồi, còn muốn ngủ tiếp không?” Diễm Quân Ly không có biểu tình gì lớn, giọng nói cũng là săn sóc hỏi Thương Viêm, hiện tại đối với Thương Viêm Diễm Quân Ly cơ bản là lấy tiêu chuẩn cưng chiều để mà đối đãi.
“Không cần… Ca, em lại ngủ lên trên đùi anh à?” Thương Viêm xấu hổ mà nhìn Diễm Quân Ly. Thật đúng là không thể tưởng được tướng ngủ của cậu lại kém như vậy, chỉ cần ở trên xe ngủ liền sẽ ngủ thẳng lên trên đùi BOSS.
“Không cần để trong lòng” Diễm Quân Ly bình thản mà trả lời Thương Viêm, giống như là không phải chuyện gì lớn cả, sau đó ánh mắt lại nhẹ nhàng đảo qua hai tên đang ở phía trước đang dùng kính chiếu hậu quan sát hai người, rõ ràng có ý vị muốn cảnh cáo bọn họ.
Cái loại đối đãi đặc biệt này của Diễm Quân Ly tuy rằng khiến Thương Viêm hơi xoắn, nhưng vừa thấy được bộ dáng hoàn toàn bình thường của Boss, cậu cũng hiểu được chính mình thế này có phải là chuyện bé xé ra to hay không chứ? Vì thế biết vị trí của mình tại trong lòng Boss, Thương Viêm xem như vui sướng mà tiếp thu phần đối xử đặc biệt này.
“Trường học?” Thương Viêm nhìn toà nhà đằng trước, kích thước đương nhiên không sánh bằng mấy cái trường học trọng điểm, nhưng có thể là do năng lực phát triển của thành phố nhỏ này cũng không tệ nên trường học cũng không quá bé, xem ra chắc là trường trung học cơ sở.
“Học viện XX, thiết bị bên trong hẳn là không ít.” Lâm Lăng quay đầu nhìn về phía người có dị năng không gian – Thương Viêm, Lâm Lăng tuy rằng đeo mắt kính, nhưng ánh sáng bên trong là không cách nào che giấu được, nhìn tới nỗi Thương Viêm đổ mồ hôi lạnh một trận.
“Lăng.” Diễm Quân Ly hơi hơi nghiêng người, che lại ánh mắt Lâm Lăng nhìn về phía Thương Viêm.
“Khụ, Ly thiếu gia.” Lâm Lăng cũng tự biết ánh mắt của mình trắng trợn quá mức, nhưng Ly thiếu gia ngài không thấy là mình rất giống một con báo đang bảo vệ ngôi*(嵬: wéi có nghĩa là cao hay hiểm trở, còn trong đây ý là anh ấy đang bảo vệ chỗ của mình) hay sao.
“Đi thôi.” Diễm Quân Ly nhìn liếc mắt một cái đang lầm bầm lảm nhảm gì đó Lâm Lăng rồi dẫn đầu đi xuống xe, Thương Viêm đã hoàn toàn tỉnh táo theo sát ngay sau đó, sau khi Lưu Sở Thiên cùng Lâm Lăng đều xuống dưới xe, Thương Viêm vung cánh tay nhỏ lên đem nó bỏ vào trong không gian.
Hiện tại mạt thế đã muốn gần một tháng, mấy chuyện về dị năng đã không còn để người ta hoài nghi nữa, lúc này đã có nhiều người phát hiện dị năng của bản thân hoặc đã kích phát ra dị năng, hơn nữa dị năng cũng vô cùng đa dạng, đủ chủng loại, dị năng không gian tuy rằng không nhiều, nhưng là không phải không có.
‹Cái đuôi nhỏ ở phía sau cũng dừng lại› Thương Viêm không trả lời lại Hệ thống mà bước chân vẫn theo sát mấy người Diễm Quân Ly. Khóe mắt vô tình đảo qua phía sau nhưng thực hiển nhiên cậu cũng không có nhìn được gì.
‹Tìm kiếm, dị năng giả hệ tinh thần› Xuất hiện trong mắt của Thương Viêm chính là bản đồ cậu vừa mới có được không lâu trước đó, bên trên có hai cái điểm đỏ, một cái là vị trí hiện tại Diễm Quân Ly đứng, dị năng của Diễm Quân Ly xem như là….. trong phạm vi quản lý của hệ tinh thần. Mà một cái khác lại là ở chỗ cách bọn họ hai con đường.
Thương Viêm cũng không có đem tin tức này nói cho mấy người Diễm Quân Ly, không phải cậu không nghĩ qua đi nói cho BOSS, mà là cậu hiểu được dù nói ra cũng sẽ không có tác dụng gì.
Trước đó Diễm Quân Ly rất sớm liền phát hiện có người theo dõi, cũng rất nhanh giải quyết hai nhóm, nhưng thực hiển nhiên vẫn còn có một cái đuôi nhỏ nữa. Thương Viêm biết trước nội dung kịch bản nên lúc này liền hiểu được loại năng lực có thể khiến Boss không thể phát hiện ra này là gì, hắn là dị năng giả ngụy trang (ẩn thân). Đem tinh thần lực của mình hoàn toàn che dấu, giống như là đem chính mình biến thành một cái vật chết, cũng khó trách ba người Diễm Quân Ly này không có thể phát hiện được.
Đương nhiên chút điểm ấy vẫn là vô pháp lừa qua năng lực tìm kiếm của hệ thống.
“Không bị phát hiện đi.” Võ Tam hỏi đồng bạn tạm thời của hắn, Lý Tử [không lq nhưng nói luôn nghĩa là trái mận ý =))].
“Không, nói như thế nào thì dị năng của tôi cũng chính là chuyên gia về phương diện này mà.” Gương mặt sáng sủa của Lý Tử đầy tự hào, hắn đối với dị năng ngụy trang của mình rất có lòng tin, đương nhiên cũng là vô cùng hài lòng.
Nhớ lúc trước hắn bản thân là một thành viên của cẩu tử đội *(bọn lều báo hay đi săn tin), ao ước có được nhất chính là loại năng lực thần không biết quỷ không hay này, không ngờ rằng hiện tại cư nhiên thực hiện được, quan trọng hơn nữa là tại mạt thế loại năng lực này lại giúp cho tỷ lệ sống sót của hắn lại càng tăng cao thêm.
“Bọn họ dừng chân ở trường học XX phía trước” Lý Tử thông báo tình huống, vẻ mặt có chút lo lắng không yên, mấy cái mục tiêu kia lại tìm chỗ nguy hiểm để dừng chân, kêu mấy loại người chuyên đi theo dõi như bọn hắn làm sao chịu nổi cơ chứ.
Hiện tại, Lý Tử ở trong thành phố này tìm được một căn nhà nhỏ, trong đội có 3 người, ngoài hắn và Võ Tam ra thì còn lại không cần phải đoán nhiều, đó chính là Bạch Vụ.
Bọn họ vốn là có 7 người, nhưng dưới vài tình huống không cẩn thận mà rụng từ từ hết, tuy nói là một đội, nhưng cũng chỉ là đội ngũ tạm thời hợp thành, sự đau lòng lúc mới bắt đầu mất đi mấy người kia cũng là theo thời gian trôi qua mà tan biến.
“Lại là cái loại kiếm chỗ tang thi dày đặc mà tập luyện dị năng này, cũng không cần liều mạng như vậy đi.” So với Võ Tam cũng có dị năng mà tự hạn chế bản thân thì, lúc ban đầu đối đám người kia khinh thường còn bây giờ nhìn tới loại tập luyện dường như không sợ chết này của bọn họ lại có chút kính nể nhàn nhạt.
“Bởi thế, bất quá điều này cũng cùng năng lực của bọn họ có quan hệ trực tiếp với nhau.” Nói tới điểm này Lý Tử cũng không thể không mang theo chút kính trọng, đây là sự tán dương dành cho những người biết nỗ lực chứ không có liên quan tới địch hay ta.
Trước đó bọn họ mất đi đội viên nguyên nhân chính là vì thế, lúc đó bọn họ làm sao mà ngờ tới được sẽ có người nhào vô khu vực có nhiều tang thi cơ chứ, khi ấy bọn họ đang cho rằng đó là một cái bẫy.
Nhưng khi nhìn thấy Diễm Quân Ly bọn họ cư nhiên dừng xe lại, đứng một mình ở trên con đường tràn đầy tang thi, tiếp theo cư nhiên còn lấy ra một túi máu người rải trên mặt đất, thực rõ ràng chính là đang hấp dẫn tang thi đi tới.
Sau đó bọn họ chỉ thấy một đội 4 người kia nhào vào giữa đàn tang thi mà luyện đao, luyện dị năng. Lúc này liền đáng thương cho mấy người nào đó vẫn còn là dị năng giả cấp 0, dưới tình huống như vậy chỉ có Bạch Vụ cùng dị năng giả cấp 1 hắn và Võ Tam là còn sống được.
“Làm sao bây giờ?” Lý Tử liếc Bạch Vụ đang nhăn mày nhìn phía trước, vốn là nhiệm vụ lần này chính là từ Bạch Vụ phụ trách.
“Theo vào đi, bắt đầu tiếp xúc, chính diện .” Bạch Vụ tự thân rõ ràng nếu muốn ở sau lưng giở trò không thể nghi ngờ là đang làm chuyện vô ích, chi bằng trực tiếp đàm phán cho xong ít nhất như vậy thì tỷ lệ bị bọn họ xử lý cũng không quá cao.
Bạch Vụ vừa mới nói xong liền thẳng thắn mà đứng dậy đi ra bên ngoài, không cần nghĩ cũng biết nàng muốn đi chính là chỗ nào.
“Nhưng…” Lý Tử lập tức sốt ruột mà định đi ngăn cản, tuy rằng hắn cũng hiểu được như lúc này không nhanh không chậm đi theo sau thì không có chút tiến triển nào nhưng thật sự là muốn đi vô đàn tang thi sao?
“Đi thôi, vô dụng.” Võ Tam ở bên vỗ vỗ bả vai Lý Tử, hơi bất đắc dĩ đứng dậy đuổi kịp Bạch Vụ. Cháu gái mình hắn còn có thể không hiểu hay sao? Tính tình kia gọi là bướng bỉnh, nói một không nói hai.
Bên này nhóm người nào đó đang ở bị tiếp cận thì lúc này đang trực tiếp gặp phải một cái tình huống quỷ dị. Từ sau khi tiến vào trong trường học, bọn họ chẳng hề trông thấy một con tang thi nào cả.
“Nơi này một con tang thi đều không có.” Lâm Lăng trong phạm vi nhỏ mà chuyển động đầu quan sát chung quanh, súng cùng vũ khí cầm trên tay lúc nào cũng ở trạng thái chờ hiệu lệnh.
“Tang thi ở bên ngoài trường học cũng không có đi vào.” Lưu Sở Thiên cảnh giới mặt sau, ánh mắt của gã nhìn cánh cổng lớn của trường học tại phía sau bọn họ, giọng điệu đã mang theo chút ác liệt.
“Ca, khả năng rất lớn là nơi này có tang thi đẳng cấp cao.” Thương Viêm lập tức rút ra kết luận, tổng hợp lại nội dung kịch bản của 《Đế Vương Mạt Thế》,cậu biết loại tình trạng này lớn nhất có thể là tang thi cấp cao.
Uy áp của dị năng giả cấp cao chỉ có thể để cho tang thi không dám tiếp cận, nhưng là không thể khống chế được hành động của tang thi, đương nhiên trừ bỏ người này. Thương Viêm nghĩ thế liếc mắt nhìn Diễm Quân Ly ở phía trước một cái.
“Trước tìm chỗ nghỉ chân, đồng thời một cái cũng không thể tách ra.” Diễm Quân Ly sẽ không bởi vì loại tình huống này liền lùi bước. Y kéo qua Thương Viêm, nhượng Thương Viêm nhanh chóng theo sát phía sau, toàn thân căng thẳng nhìn bốn phương tám hướng, sắc mặt bình tĩnh mà cảnh giác , giống như một con báo yên tĩnh đang vận sức chờ phát động.
Trường học trống rỗng lặng ngắt như tờ, so với phản ứng bình tĩnh đối đãi của Diễm Quân Ly bọn họ, thì mấy người Bạch Vụ có vẻ câm như hến.
“Chị Bạch Vụ, tình trạng nơi này cũng quá quỷ dị đi .” Tiến vào trường học, Lý Tử liền sử dụng dị năng, thân thể không ngừng hướng đồng bạn tới gần, tay suýt chút nữa liền không tự giác mà nắm lấy góc áo của Võ Tam.
Vốn là cho rằng tang thi ở trường học nhất định là rất nhiều, nhưng tiến vào mới có thể phát hiện nơi này ngay cả cái bóng của tang thi cũng không có một cái. Vật cực tất phản *(nếu như một tình huống tưởng chừng phải có mà lại không có thì chắc chắn có vấn đề), Lý Tử đã có chút hối hận khi tiến vào.
“Bình tĩnh một chút, nói ít lại đi.” Lời này là Võ Tam nói ra, Bạch Vụ lúc này căn bản là không rảnh chú ý tới Lý Tử, hắn cũng chỉ có thể nghiêm mặt mà đi cảnh cáo cái người trông qua thì có vẻ vô cùng lén lút này.
Ba người đi từ từ về hướng một khu phòng học nào đó.
“Bọn họ tiến vào .” Một cô bé đứng bên cạnh cửa sổ nói, cái tay không còn chút máu nào nắm chặt một đứa bé trai.
“Vậy làm cho bọn họ lưu lại cùng hai ta đi, chị.” Đứa bé trai mạnh mẽ mà nắm chặt tay cô bé, ánh mắt trống rỗng cùng ánh mắt của cô bé nhìn nhau.
Ai cũng đều không chú ý tới sau cửa sổ, có đôi chị em tang thi đang quan sát bọn họ.
“Tới thành phố rồi, muốn vào chứ?” Lưu Sở Thiên nhìn phía trước, bóng dáng của thành phố đã xuất hiện trong mắt, bất quá xem quy mô thì chỉ là một thành phố nhỏ, một thành phố hoàn toàn không thấy được chút sinh khí nào.
Từ sau khi ra khỏi thành phố S thì bọn họ vẫn đi về hướng của thành phố W, nhưng trên đường cũng không có yên ả như trước đó nữa, rất nhiều xe bị thả neo trên đường nên chỉ có thể chạy vào mấy con đường nhỏ ở nông thôn.
“Vào thành.” Diễm Quân Ly cũng không ngẩng đầu lên mà trả lời Lưu Sở Thiên, ánh mắt vẫn nhìn vào Thương Viêm đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên đùi y, gương mặt đang ngủ của Thương Viêm làm cho toàn thân Diễm Quân Ly có chút vui sướng yên bình nhàn nhạt lan tỏa.
Lưu Sở Thiên và Lâm Lăng nhìn không chớp mắt, loại tình huống này cũng không phải lần đầu tiên bọn họ thấy được, mỗi khi Viêm tiểu đệ ngủ Ly thiếu gia đều sẽ đem đầu của Viêm tiểu đệ đặt lên đùi y, sau đó chính là cả xe đều là ấm áp lâng lâng.
Haiz, cái đó đủ biết vị Ly thiếu gia hung tàn nhà bọn họ kia đã một đi không trở lại nữa rồi, đương nhiên cái này chỉ ở trước mặt của Viêm tiểu đệ mà thôi.
Xe chạy nhanh vào khu chợ. Từ từ, càng lúc càng nhiều tòa kiến trúc xuất hiện tại xung quanh bọn họ. Trên ngã tư đường im lắng chỉ có mấy tang thi đang du đãng không mục đích, nhưng khi xe chạy qua, mấy tang thi đang lắc lư trong các tòa nhà liền bắt đầu có xu hướng tụ tập lại.
Lâm Lăng và Lưu Sở Thiên một mực cẩn thận quan sát xung quanh cũng không cảm thấy được có tầm mắt không rõ ràng nào, kiểm tra sơ bộ thì người còn sống ở chỗ này cũng không nhiều lắm, hoặc là nói căn bản không có người nào, dù sao ở dưới tình huống ít người thì tỷ lệ có người sống sót giữa một bầy tang thi cũng không lớn.
Chiếc Hummer chạy như bay suốt đoạn đường, đối với tang thi đang từ từ lại gần không thèm quan tâm, đối xe mà nói với tốc độ và mật độ hiện nay của loại tang thi này thì cũng không khó vứt bỏ. Về phần tang thi ở phía trước? Đương nhiên là trực tiếp phóng ra uy áp, cho chúng nó tự mình nhường đường rồi.
“Phía trước có gian trường học, Sở Thiên.” Lâm Lăng nhìn bản đồ chỉ đạo Lưu Sở Thiên chạy về hướng mục đích, đây là thói quen của bọn họ mấy ngày nay.
Trường học vẫn luôn đều là chỗ đầu tiên bọn họ chọn để tạm dừng chân, ở trường học có rất nhiều tang thi, có thể thuận lợi cho bọn họ luyện tập dị năng, đồng thời còn có số lượng lớn vật tư. Bọn họ bây giờ căn bản là không có e ngại tang thi, dù sao thì có BOSS chỗ này chính là có kim bài miễn tử không phải sao ( gào thét ing ).
“Tới?” Xe vừa vặn dừng lại, Thương Viêm liền rất đúng lúc mà tỉnh, xoa ánh mắt ngồi dậy, có thể là tại bên cạnh Diễm Quân Ly nên không có chút bộ dáng phòng bị nào.
“Tới rồi, còn muốn ngủ tiếp không?” Diễm Quân Ly không có biểu tình gì lớn, giọng nói cũng là săn sóc hỏi Thương Viêm, hiện tại đối với Thương Viêm Diễm Quân Ly cơ bản là lấy tiêu chuẩn cưng chiều để mà đối đãi.
“Không cần… Ca, em lại ngủ lên trên đùi anh à?” Thương Viêm xấu hổ mà nhìn Diễm Quân Ly. Thật đúng là không thể tưởng được tướng ngủ của cậu lại kém như vậy, chỉ cần ở trên xe ngủ liền sẽ ngủ thẳng lên trên đùi BOSS.
“Không cần để trong lòng” Diễm Quân Ly bình thản mà trả lời Thương Viêm, giống như là không phải chuyện gì lớn cả, sau đó ánh mắt lại nhẹ nhàng đảo qua hai tên đang ở phía trước đang dùng kính chiếu hậu quan sát hai người, rõ ràng có ý vị muốn cảnh cáo bọn họ.
Cái loại đối đãi đặc biệt này của Diễm Quân Ly tuy rằng khiến Thương Viêm hơi xoắn, nhưng vừa thấy được bộ dáng hoàn toàn bình thường của Boss, cậu cũng hiểu được chính mình thế này có phải là chuyện bé xé ra to hay không chứ? Vì thế biết vị trí của mình tại trong lòng Boss, Thương Viêm xem như vui sướng mà tiếp thu phần đối xử đặc biệt này.
“Trường học?” Thương Viêm nhìn toà nhà đằng trước, kích thước đương nhiên không sánh bằng mấy cái trường học trọng điểm, nhưng có thể là do năng lực phát triển của thành phố nhỏ này cũng không tệ nên trường học cũng không quá bé, xem ra chắc là trường trung học cơ sở.
“Học viện XX, thiết bị bên trong hẳn là không ít.” Lâm Lăng quay đầu nhìn về phía người có dị năng không gian – Thương Viêm, Lâm Lăng tuy rằng đeo mắt kính, nhưng ánh sáng bên trong là không cách nào che giấu được, nhìn tới nỗi Thương Viêm đổ mồ hôi lạnh một trận.
“Lăng.” Diễm Quân Ly hơi hơi nghiêng người, che lại ánh mắt Lâm Lăng nhìn về phía Thương Viêm.
“Khụ, Ly thiếu gia.” Lâm Lăng cũng tự biết ánh mắt của mình trắng trợn quá mức, nhưng Ly thiếu gia ngài không thấy là mình rất giống một con báo đang bảo vệ ngôi*(嵬: wéi có nghĩa là cao hay hiểm trở, còn trong đây ý là anh ấy đang bảo vệ chỗ của mình) hay sao.
“Đi thôi.” Diễm Quân Ly nhìn liếc mắt một cái đang lầm bầm lảm nhảm gì đó Lâm Lăng rồi dẫn đầu đi xuống xe, Thương Viêm đã hoàn toàn tỉnh táo theo sát ngay sau đó, sau khi Lưu Sở Thiên cùng Lâm Lăng đều xuống dưới xe, Thương Viêm vung cánh tay nhỏ lên đem nó bỏ vào trong không gian.
Hiện tại mạt thế đã muốn gần một tháng, mấy chuyện về dị năng đã không còn để người ta hoài nghi nữa, lúc này đã có nhiều người phát hiện dị năng của bản thân hoặc đã kích phát ra dị năng, hơn nữa dị năng cũng vô cùng đa dạng, đủ chủng loại, dị năng không gian tuy rằng không nhiều, nhưng là không phải không có.
‹Cái đuôi nhỏ ở phía sau cũng dừng lại› Thương Viêm không trả lời lại Hệ thống mà bước chân vẫn theo sát mấy người Diễm Quân Ly. Khóe mắt vô tình đảo qua phía sau nhưng thực hiển nhiên cậu cũng không có nhìn được gì.
‹Tìm kiếm, dị năng giả hệ tinh thần› Xuất hiện trong mắt của Thương Viêm chính là bản đồ cậu vừa mới có được không lâu trước đó, bên trên có hai cái điểm đỏ, một cái là vị trí hiện tại Diễm Quân Ly đứng, dị năng của Diễm Quân Ly xem như là….. trong phạm vi quản lý của hệ tinh thần. Mà một cái khác lại là ở chỗ cách bọn họ hai con đường.
Thương Viêm cũng không có đem tin tức này nói cho mấy người Diễm Quân Ly, không phải cậu không nghĩ qua đi nói cho BOSS, mà là cậu hiểu được dù nói ra cũng sẽ không có tác dụng gì.
Trước đó Diễm Quân Ly rất sớm liền phát hiện có người theo dõi, cũng rất nhanh giải quyết hai nhóm, nhưng thực hiển nhiên vẫn còn có một cái đuôi nhỏ nữa. Thương Viêm biết trước nội dung kịch bản nên lúc này liền hiểu được loại năng lực có thể khiến Boss không thể phát hiện ra này là gì, hắn là dị năng giả ngụy trang (ẩn thân). Đem tinh thần lực của mình hoàn toàn che dấu, giống như là đem chính mình biến thành một cái vật chết, cũng khó trách ba người Diễm Quân Ly này không có thể phát hiện được.
Đương nhiên chút điểm ấy vẫn là vô pháp lừa qua năng lực tìm kiếm của hệ thống.
“Không bị phát hiện đi.” Võ Tam hỏi đồng bạn tạm thời của hắn, Lý Tử [không lq nhưng nói luôn nghĩa là trái mận ý =))].
“Không, nói như thế nào thì dị năng của tôi cũng chính là chuyên gia về phương diện này mà.” Gương mặt sáng sủa của Lý Tử đầy tự hào, hắn đối với dị năng ngụy trang của mình rất có lòng tin, đương nhiên cũng là vô cùng hài lòng.
Nhớ lúc trước hắn bản thân là một thành viên của cẩu tử đội *(bọn lều báo hay đi săn tin), ao ước có được nhất chính là loại năng lực thần không biết quỷ không hay này, không ngờ rằng hiện tại cư nhiên thực hiện được, quan trọng hơn nữa là tại mạt thế loại năng lực này lại giúp cho tỷ lệ sống sót của hắn lại càng tăng cao thêm.
“Bọn họ dừng chân ở trường học XX phía trước” Lý Tử thông báo tình huống, vẻ mặt có chút lo lắng không yên, mấy cái mục tiêu kia lại tìm chỗ nguy hiểm để dừng chân, kêu mấy loại người chuyên đi theo dõi như bọn hắn làm sao chịu nổi cơ chứ.
Hiện tại, Lý Tử ở trong thành phố này tìm được một căn nhà nhỏ, trong đội có 3 người, ngoài hắn và Võ Tam ra thì còn lại không cần phải đoán nhiều, đó chính là Bạch Vụ.
Bọn họ vốn là có 7 người, nhưng dưới vài tình huống không cẩn thận mà rụng từ từ hết, tuy nói là một đội, nhưng cũng chỉ là đội ngũ tạm thời hợp thành, sự đau lòng lúc mới bắt đầu mất đi mấy người kia cũng là theo thời gian trôi qua mà tan biến.
“Lại là cái loại kiếm chỗ tang thi dày đặc mà tập luyện dị năng này, cũng không cần liều mạng như vậy đi.” So với Võ Tam cũng có dị năng mà tự hạn chế bản thân thì, lúc ban đầu đối đám người kia khinh thường còn bây giờ nhìn tới loại tập luyện dường như không sợ chết này của bọn họ lại có chút kính nể nhàn nhạt.
“Bởi thế, bất quá điều này cũng cùng năng lực của bọn họ có quan hệ trực tiếp với nhau.” Nói tới điểm này Lý Tử cũng không thể không mang theo chút kính trọng, đây là sự tán dương dành cho những người biết nỗ lực chứ không có liên quan tới địch hay ta.
Trước đó bọn họ mất đi đội viên nguyên nhân chính là vì thế, lúc đó bọn họ làm sao mà ngờ tới được sẽ có người nhào vô khu vực có nhiều tang thi cơ chứ, khi ấy bọn họ đang cho rằng đó là một cái bẫy.
Nhưng khi nhìn thấy Diễm Quân Ly bọn họ cư nhiên dừng xe lại, đứng một mình ở trên con đường tràn đầy tang thi, tiếp theo cư nhiên còn lấy ra một túi máu người rải trên mặt đất, thực rõ ràng chính là đang hấp dẫn tang thi đi tới.
Sau đó bọn họ chỉ thấy một đội 4 người kia nhào vào giữa đàn tang thi mà luyện đao, luyện dị năng. Lúc này liền đáng thương cho mấy người nào đó vẫn còn là dị năng giả cấp 0, dưới tình huống như vậy chỉ có Bạch Vụ cùng dị năng giả cấp 1 hắn và Võ Tam là còn sống được.
“Làm sao bây giờ?” Lý Tử liếc Bạch Vụ đang nhăn mày nhìn phía trước, vốn là nhiệm vụ lần này chính là từ Bạch Vụ phụ trách.
“Theo vào đi, bắt đầu tiếp xúc, chính diện .” Bạch Vụ tự thân rõ ràng nếu muốn ở sau lưng giở trò không thể nghi ngờ là đang làm chuyện vô ích, chi bằng trực tiếp đàm phán cho xong ít nhất như vậy thì tỷ lệ bị bọn họ xử lý cũng không quá cao.
Bạch Vụ vừa mới nói xong liền thẳng thắn mà đứng dậy đi ra bên ngoài, không cần nghĩ cũng biết nàng muốn đi chính là chỗ nào.
“Nhưng…” Lý Tử lập tức sốt ruột mà định đi ngăn cản, tuy rằng hắn cũng hiểu được như lúc này không nhanh không chậm đi theo sau thì không có chút tiến triển nào nhưng thật sự là muốn đi vô đàn tang thi sao?
“Đi thôi, vô dụng.” Võ Tam ở bên vỗ vỗ bả vai Lý Tử, hơi bất đắc dĩ đứng dậy đuổi kịp Bạch Vụ. Cháu gái mình hắn còn có thể không hiểu hay sao? Tính tình kia gọi là bướng bỉnh, nói một không nói hai.
Bên này nhóm người nào đó đang ở bị tiếp cận thì lúc này đang trực tiếp gặp phải một cái tình huống quỷ dị. Từ sau khi tiến vào trong trường học, bọn họ chẳng hề trông thấy một con tang thi nào cả.
“Nơi này một con tang thi đều không có.” Lâm Lăng trong phạm vi nhỏ mà chuyển động đầu quan sát chung quanh, súng cùng vũ khí cầm trên tay lúc nào cũng ở trạng thái chờ hiệu lệnh.
“Tang thi ở bên ngoài trường học cũng không có đi vào.” Lưu Sở Thiên cảnh giới mặt sau, ánh mắt của gã nhìn cánh cổng lớn của trường học tại phía sau bọn họ, giọng điệu đã mang theo chút ác liệt.
“Ca, khả năng rất lớn là nơi này có tang thi đẳng cấp cao.” Thương Viêm lập tức rút ra kết luận, tổng hợp lại nội dung kịch bản của 《Đế Vương Mạt Thế》,cậu biết loại tình trạng này lớn nhất có thể là tang thi cấp cao.
Uy áp của dị năng giả cấp cao chỉ có thể để cho tang thi không dám tiếp cận, nhưng là không thể khống chế được hành động của tang thi, đương nhiên trừ bỏ người này. Thương Viêm nghĩ thế liếc mắt nhìn Diễm Quân Ly ở phía trước một cái.
“Trước tìm chỗ nghỉ chân, đồng thời một cái cũng không thể tách ra.” Diễm Quân Ly sẽ không bởi vì loại tình huống này liền lùi bước. Y kéo qua Thương Viêm, nhượng Thương Viêm nhanh chóng theo sát phía sau, toàn thân căng thẳng nhìn bốn phương tám hướng, sắc mặt bình tĩnh mà cảnh giác , giống như một con báo yên tĩnh đang vận sức chờ phát động.
Trường học trống rỗng lặng ngắt như tờ, so với phản ứng bình tĩnh đối đãi của Diễm Quân Ly bọn họ, thì mấy người Bạch Vụ có vẻ câm như hến.
“Chị Bạch Vụ, tình trạng nơi này cũng quá quỷ dị đi .” Tiến vào trường học, Lý Tử liền sử dụng dị năng, thân thể không ngừng hướng đồng bạn tới gần, tay suýt chút nữa liền không tự giác mà nắm lấy góc áo của Võ Tam.
Vốn là cho rằng tang thi ở trường học nhất định là rất nhiều, nhưng tiến vào mới có thể phát hiện nơi này ngay cả cái bóng của tang thi cũng không có một cái. Vật cực tất phản *(nếu như một tình huống tưởng chừng phải có mà lại không có thì chắc chắn có vấn đề), Lý Tử đã có chút hối hận khi tiến vào.
“Bình tĩnh một chút, nói ít lại đi.” Lời này là Võ Tam nói ra, Bạch Vụ lúc này căn bản là không rảnh chú ý tới Lý Tử, hắn cũng chỉ có thể nghiêm mặt mà đi cảnh cáo cái người trông qua thì có vẻ vô cùng lén lút này.
Ba người đi từ từ về hướng một khu phòng học nào đó.
“Bọn họ tiến vào .” Một cô bé đứng bên cạnh cửa sổ nói, cái tay không còn chút máu nào nắm chặt một đứa bé trai.
“Vậy làm cho bọn họ lưu lại cùng hai ta đi, chị.” Đứa bé trai mạnh mẽ mà nắm chặt tay cô bé, ánh mắt trống rỗng cùng ánh mắt của cô bé nhìn nhau.
Ai cũng đều không chú ý tới sau cửa sổ, có đôi chị em tang thi đang quan sát bọn họ.
/100
|