Ly Hôn Đi, Anh Sẽ Hối Hận

Chương 3

/1843



" Tuy nhiên, Lệ Ôn Hàm bướng bỉnh, từ nhỏ đã được nuông chiều, ngoài lần đắc tội với Phó Đình Thâm, chưa bao giờ ai dám làm cô tức giận, huống chi là người phụ nữ có tiền án trước mặt.

 Cô tức giận giơ tay chỉ vào Tần Thư Niệm: "Tôi hỏi lại lần nữa, cô cho hay không?  Không...  – Cô chưa dứt lời... "Bop!" Một cái tát mang theo cơn gió mạnh giáng vào má phải của Tần Thư Niệm! "Đừng có mà không biết phải trái, cái thứ gì dám đối đầu với tôi, không xứng đáng xách dép cho tôi!" Cô ấy hằn giọng nói.

 Ánh mắt Lệ Dị Thần thay đổi trong giây lát, rồi lại trở về bình thường, chỉ nhàn nhạt nói: "Ôn Hàm, chú ý lời nói của em.

  Tần Thư Niệm ôm má đỏ rực, nghiêng đầu nhìn Lệ Ôn Hàm: "Xem ra cô thật sự không có gia giáo...  Lệ Ôn Hàm cười khẩy, ngạo nghễ giương cằm.

 "Thì sao... á!" Tần Thư Niệm phản tay cầm lấy bình hoa bên cửa sổ, cùng với hoa bên trong và nước đầy bình đổ lên đầu Lê Ôn Hàm! "Vậy tôi thay bố mẹ cô dạy dỗ cô.

  - Giọng cô nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt sắc lem.

 "Tần Thư Niệm, cô đúng là đồ điên khùng!" Tiếng thét gào thảm thiết của Lệ Ôn Hàm vang lên như xé tan không gian yên tĩnh.

 Nhưng Tần Thư Niệm chỉ bước đi dứt khoát, mái tóc dài bay nhẹ theo gió, không một lần ngoái lại.

 Vừa bước ra khỏi phòng, điện thoại trong tay cô chợt rung lên, một tin nhắn hiện lên.

 Thẩm Y Y: [Chị tốt của tớ ơi, tối nay thật sự không đi Quán bar Đỏ sao?j Kết hôn đâu phải đi tu, không cần vì Lệ Dị Thần mà bỏ cả vòng bạn bè trước đây của mình.

 Tớ xin cậu đấy, Kris nói nếu tối nay cậu không đến sẽ cho người spam nát số điện thoại của tớ.

 ] Tần Thư Niệm khẽ mỉm cười, ngón tay thon gõ nhẹ: [Cậu nói không sai.

 Thẩm Y Y: [?] Tần Thư Niệm: [Tở ly hôn rồi.

 Từ hôm nay... "hoàn tục".

 Sau một giây im lặng, rồi cả khung chat bùng nổ với hàng chục dấu "" dựng đứng, sự phấn khích của Thẩm Y Y hiện rõ.

 [10 phút nữa! Tớ đứng trước cửa nhà tên ngốc đó chờ đón nữ hoàng trở về vương quốc của mình Cho đến khi cánh cửa phòng làm việc "rầm" một tiếng đóng sầm lại, Lệ Ôn Hàm vẫn ngỡ như đang lạc trong cơn ác mộng, không tin nổi những gì vừa xảy ra.

 Với gương mặt đỏ bừng vì giận dữ, cô lao về phía Lệ Dị Thần, oán trách đầy phẫn uất: "Anh, anh đành lòng đứng nhìn con tiện nhân ấy chà đạp em như thế sao?!" Không được! Anh mau lôi cô ta về đây, đánh cho cô ta một trận nhừ tử! Em còn muốn tự tay tạt nước vào cái mặt đáng ghét ấy nữa...   Đủ rồi!" Lệ Dị Thần lạnh lùng quát: "Em nhìn lại mình xem, còn chút khí chất nào của người xuất thân từ gia đình danh giá không? Em là con gái nhà họ Lệ, không phải mụ đàn bà vô học ngoài đường!" Lệ Ôn Hàm chưa bao giờ bị anh trai mắng như thế.

 Cô ấy câm nín, hai tay nắm chặt thành nắm đấm nhỏ.

 Quan sát Lệ Dị Thần làm việc một lúc, cô mới cẩn thận mở miệng hỏi: "Vậy, anh, không thể lái xe, nhưng em có thể đi cùng anh đến tiệc chào mừng tối nay chứ? Em lâu rồi không gặp chị Quán Quán, nhớ chị ấy quá!" Lệ Dị Thần không kiên nhẫn xua tay: "Tùy em, đừng làm phiền anh làm việc!" Biết đó là sự đồng ý, Lê Ôn Hàm lập tức vui vẻ rời khỏi phòng làm việc.




/1843

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status