Ly Hôn Đi, Anh Sẽ Hối Hận

Chương 2

/1843



Ngón tay dài của người đàn ông chỉ vào hợp đồng, chiếc nhẫn trên ngón trỏ anh chưa từng tháo – vật chứng tình yêu với Tống Quán Quán – khiến mắt cô nhói đau.

 "Có thể cho cô ba ngày để suy nghĩ, nhưng đừng kéo dài quá lâu, tôi không có nhiều kiên nhẫn...   Không cần đâu.

  - Cô cắt ngang, giọng bình thản đến lạ.

 Tần Thư Niệm rút cây bút đen bên cạnh, nét chữ bay bướm trên giấy, dứt khoát không chút do dự.

 "Tôi biết thân biết phận, hôm nay sẽ dọn đi, không làm phiền hai người.

  Lệ Dị Thần gật đầu mặt không biểu cảm: "OK.

  Phải thừa nhận rằng, dù đến tình cảnh hôm nay, Tần Thư Niệm vẫn như thường ngày, lịch sự biết điều, chưa bao giờ khiến anh phải bận tâm ngoài công việc.

 Công bằng mà nói, với tư cách Lệ phu nhân, cô gần như là người nổi bật trong số các quý bà danh giá.

 Chỉ tiếc, chuyện tình cảm, không thể miễn cưỡng.

 Lệ Dị Thần lật hợp đồng, đúng lúc anh định nói thêm, cửa ầm một tiếng.

 Lệ Ôn Hàm xông vào, giọng the thé lớn tiếng: "Anh, nghe nói hôm nay anh định bỏ cái người từng có tiền án đó, chiếc Ferrari phiên bản giới hạn của cô ta có thể cho em lái không?" Bất ngờ chạm mặt ánh mắt lạnh băng của Tần Thư Niệm, Lê Ôn Hàm trợn mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

 Lệ Dị Thần nhíu mày, "Nói bao nhiêu lần rồi, khi anh đang bàn chuyện trong thư phòng, phải xin phép trước khi vào, không có phép tắc, còn có dáng vẻ của quý cô thượng lưu không?" Lệ Ôn Hàm chống tay lên bàn làm nũng bĩu môi: "Biết rồi biết rồi, mau đưa chìa khóa xe cho em, hôm nay hẹn bạn đi dạo!" Vốn luôn nuông chiều cô em gái kiêu ngạo này, Lệ Dị Thần hướng về phía Tần Thư Niệm gật đầu: "Đưa cho Ôn Hàm.

  Tần Thư Niệm cúi mắt, nhẹ nhàng nói: "Anh không phải nói, chiếc xe này thuộc về tôi sao?" Giọng cô vẫn dịu dàng như thường, nhưng lại khiến Lệ Dị Thần nghe ra một sự lạnh lùng xa lạ.

 Lệ Ôn Hàm nóng tính, tự mình tiến tới đẩy mạnh Tần Thư Niệm khiến cô lảo đảo: "Cái gì của cô của tôi, nhà này đều là của anh tôi, liên quan gì đến cô? Mau đưa chìa khóa ra!" Giọng cô ấy như chĩa dao.

 Gà vào nhà họ Lệ bao năm, Tần Thư Niệm tự hỏi đã đối xử với cô em chồng này hết lòng như nào.

 Lệ Ôn Hàm thích gây chuyện, nhưng lại là một kẻ vô dụng chỉ biết khóc lóc gọi mẹ khi gặp rắc rối.

 Năm đó đắc tội với ngũ tiểu thư của Thánh Vực, bị người đứng đầu Thánh Vực - Tam thiếu gia Phó Đình Thâm trói trên tòa tháp cao nhất thành phố để đe dọa, nếu không phải cô đơn thương độc mã đi thương lượng với Phó Đình Thậm, có lẽ đã bị đẩy xuống lầu, thành tàn phế rồi.

 Đáng tiếc, lòng ngay thẳng ơn nghĩa của cô chỉ đổi lại được một câu "người từng có tiền án" mà thôi.

 "Không cho.

  – Cô lạnh lùng.

 Tần Thư Niệm từ chối dứt khoát, ánh mắt hướng về Lệ Dị Thần: "Tôi muốn chiếc xe này! Lệ thiếu đã nói, không lẽ không nỡ cho một chiếc xe sao?" Rõ ràng vẫn là vẻ ngoài nhạt nhòa dịu dàng, thậm chí giọng nói cũng mềm mại không có chút công kích nào, nhưng Lệ Dị Thần đột nhiên cảm thấy người phụ nữ trước mặt hoàn toàn khác với Tần Thư Niệm trước đây, người mà ai cũng có thể chà đạp.

 Anh ngừng lại, giọng lạnh lùng nói với Lệ Ôn Hàm: "Nhà có mười mấy chiếc siêu xe, tự đi chọn trong gara của anh.




/1843

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status