Còn chưa kịp mở miệng, Tống Quán Quán đứng bên cạnh đã nhanh chóng lên tiếng "Các mối quan hệ của Tần tiểu thư thật rộng, trước có tiểu thư nhà họ Thẩm, bây giờ lại quen biết với Kỳ thiếu gia, cũng không biết Tần tiểu thư dựa vào con đường nào để có thể tiếp xúc được với họ vậy nhỉ?" Trong câu nói của cô đầy ác ý, Lệ Ôn Hàm đứng bên cạnh cuối cùng đã không nhịn được: "Chắc là đeo bám theo thôi, loại người hạ đẳng vừa thấp kém, vừa không có văn hóa như cô ấy chắc chắn thường xuyên lượn lờ ở những nơi không đứng đắn, cầu xin sự chú ý của những công tử nhà giàu đó.
Tổng Quán Quán vội vàng ngắt lời: "Ôn Hàm, không thể nói về Tần tiểu thư như thế được, có lẽ Tần tiểu thư có nỗi khổ riêng cũng không biết chừng?" Hai người một hát một hò phối hợp rất ăn ý, Tần Thư Niệm nghiêng đầu liếc nhìn Kỳ Tiêu bên cạnh, ước chừng cũng đoán ra được ý đồ của hai người họ.
Chẳng qua chỉ là muốn gán cho cô cái mác lẳng lơ không đứng đắn trước mặt Kỳ Tiêu mà thôi.
Không đợi Tần Thư Niệm phản bác, Kỳ Tiêu ngồi trong xe đã lên tiếng cười trước.
"Cô Lệ phải không, lần trước chia tay ở hộp đêm, đã lâu lắm rồi không thấy cô lên sân khấu nhảy nhót nữa nhỉ!" Anh nhưởng mày, tỏ vẻ mặt như rất tò mò: "À đúng rồi, lần trước chàng trai ôm eo cô, dính sát vào người cô sao không đi cùng cô vậy, tôi còn tưởng đó là bạn trai của cô nữa đấy!" Gương mặt Lệ Ôn Hàm lập tức biến sắc, Lệ Dị Thần đứng bên cạnh nhìn cô với vẻ mặt c ngờ vực: "Bạn trai gì hà, em đi hộp đêm rồi ư, sao anh lại không biết?" Lệ Ôn Hàm sợ đến mức nói lắp bắp: "Không phải, anh, anh nghe em giải thích, anh đừng nói lại với bố mẹ, nếu không thì em tiêu đời ngay!" Tần Thư Niệm không có thời gian đứng đây xem vở kịch gia đình đến quá đột ngột này, cô tỏ vẻ bực tức đưa tay về phía Lệ Dị Thần.
"Điện thoại!" Sắc mặt Lệ Dị Thần trở nên khó chịu, cuối cùng cũng không nói gì thêm nữa, đưa trả điện thoại lại cho Tần Thư Niệm.
Sau khi đoạt lại điện thoại, Tần Thư Niệm mở cửa xe, và tự mình bước vào xe.
"Cảm ơn Kỳ thiếu gia đã giải vây cho tôi.
Khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe nhanh chóng trở nên tối đen dưới tốc độ lái xe cực nhanh, nhưng sắc mặt Tần Thư Niệm khi ngồi ở ghế sau vẫn không hề thay đổi.
Cô không phải là người không biết điều, rõ ràng hành động ra tay của Kỳ Tiêu hôm nay chính là để chống lưng cho cô.
"Không cần cảm ơn tôi.
Kỳ Tiêu tăng tốc độ lên gần mà vẫn có thể nhàn nhã chống một tay ra ngoài cửa sổ: "Tam ca bị trì hoãn vì cuộc họp video đột xuất từ phía bên châu Âu.
Đây là ý của Phó Đình Thâm.
Tần Thư Niệm nhíu mày, cô biết rất rõ, trên đời này không có bữa trưa nào là miễn phí cȧ.
Sau khi suy nghĩ một lúc, cô nhẹ nhàng mở miệng: "Rốt cuộc thì anh Phó đang mong muốn điều gì, anh cứ nói thẳng.
Kỳ Tiêu thông qua gương chiếu hậu, nhìn thấy gương mặt bình tĩnh của người phụ nữ đang ngồi ghế sau, vốn dĩ đó là một vẻ đẹp rực rỡ, nhưng bây giờ dưới khí chất điềm tĩnh của cô, trông cô lại trở nên lạnh lùng và đoan trang.
/1843
|