đưa tay ôm lấy eo Tống Quán Quán, ánh mắt lướt qua gương mặt Tần Thư Niệm, "Nếu như em đã nói thế, đương nhiên là được rồi.
A Thần anh thật tốt.
Tống Quán Quán để lộ biểu cảm hạnh phúc, tiếp theo lại nhìn về phía Tần Thư Niệm, "Cô Tần, lên xe đi.
Hai người này trông giống như dáng vẻ đang diễn kịch bố thí trước mặt Tần Thư Niệm, khiến cô cảm thấy muốn buồn nôn.
Cô nhíu mày, "Các ngươi không hiểu tiếng người à, tôi nói tôi có thể gọi xe, các ngươi bị điếc sao? Cô Tần... tôi... tôi không có ý gì khác cả.
Tống Quán Quán hình như cảm thấy sợ hãi trước lời nói hung hãn của Tần Thư Niệm, mắt cô trở nên đỏ hoe, "Tôi chỉ là thấy trời đã tối, sợ cô một mình sẽ nguy hiểm... Lệ Dị Thần nhíu mày ra tay bảo vệ Tống Quán Quán, "Quán Quán là vì muốn tốt cho cô, đừng có mà không biết điều! A Thần, đừng nói nữa.
Tống Quán Quán vội vàng ngăn cản Lệ Dị Thần.
"Nếu cô vì chuyện ly hôn mà giận dỗi với tôi, không cần thiết phải trút giận lên Quán Quán, cô ấy vô tội, cũng thật lòng vì muốn tốt cho cô.
Thật lòng vì muốn tốt cho cô ư? Những lời như thế mà Lệ Dị Thần cũng nói ra được, đầu óc anh ta có phải bị chó tha đi mất rồi không.
"Có bệnh thì đi khám đi, đừng ở đây cản trở tôi gọi xe!" Bị Tần Thư Niệm mắng một câu, Lệ Dị Thần đứng yên tại chỗ và tỏ vẻ mặt không vui.
Tống Quán Quán thì có chút lo lắng, khoác tay Lệ Dị Thần, "Xem ra, cô Tần thật sự không thích tôi... Tần Thư Niệm chẳng buồn đôi co nhảm nhí với hai người này nữa, cô cúi đầu xuống, bấm điện thoại định gọi xe.
Đột nhiên điện thoại của cô bị Lệ Dị Thần giật mất, lần này Tần Thư Niệm thật sự giận dữ, "Lệ Dị Thần, rốt cuộc thì anh muốn làm gì đây!" Đột nhiên! Một chiếc xe thể thao màu đỏ rực dừng lại ngay bên cạnh.
Gương mặt tươi cười của Kỳ Tiêu thò ra từ cửa sổ xe, "Yo, xem ra tôi đến thật không đúng lúc, mấy người đang cãi nhau đấy à?".
Anh chống một tay lên cửa sổ xe, cổ tay đỡ lấy cằm, nhìn Tần Thư Niệm với vẻ thích thú: "Cô Tần, sao lại đi một mình thế kia, hay là để tôi đưa cô về nhé?" Chiếc xe thể thao màu đỏ rực, kết hợp với làn gió đêm thổi tung mái tóc, khiến cho gương mặt điển trai của người đàn ông càng thêm nổi bật dưới bầu trời đêm.
Nhưng lại khiến Lệ Dị Thần bất giác nheo mắt lại.
Kỳ Tiêu, thái tử gia của Công ty Châu báu Kỳ Thị, nổi tiếng là công tử đào hoa, dựa vào gia thế giàu có mà thay bạn gái như thay áo.
Sao anh ấy lại quen biết với Tần Thư Niệm? Vốn dĩ Tần Thư Niệm không muốn có quá nhiều tiếp xúc với Phó Đình Thâm và những người khác.
Lý trí mách bảo cô rằng yêu cầu mà Phó Đình Thâm đưa ra với cô trên trường đua không đơn giản như thế, nhưng vào lúc này cô thực sự không muốn tiếp tục dây dưa với Lệ Dị Thần.
"Vậy cảm ơn anh Kỳ nhé.
Tần Thư Niệm quay đầu về phía Lệ Dị Thần, đưa tay ra: "Có thể trả lại cho tôi rồi chứ?" Lệ Dị Thần cầm điện thoại của cô trong tay, sắc mặt có chút khó chịu.
/1843
|