"Nghe nói hôm nay Dạ Hoành cũng sẽ tham gia cuộc đua, tôi thật sự rất mong chờ, nếu kết thúc mà có thể xin được phương thức liên lạc thì tốt quá, cảm giác anh ấy đúng kiểu người tôi thích!" Giọng của Lệ Ôn Hàm quá quen thuộc, Tần Thư Niệm nhíu mày một cách vô thức.
"Lúc đó nhờ anh trai em giúp em đi hỏi thăm nhé, anh ấy là một trong những cổ đông của cuộc đua xe, dù cổ phần không thể so bì với nhà họ Phó, nhưng muốn xin số liên lạc của một tay đua nhỏ thì chắc không khó.
Tống Quán Quán quay đầu nhìn Lệ Dị Thần và cười dịu dàng: "Dị Thần, anh thích tay đua nào?" Lệ Dị Thần dường như không mấy hứng thú với cuộc đua này, bèn nói qua loa: "Đều được cả, chẳng phải nghe nói có một người từng đứng đầu bảng xếp hạng gì gì đó, đã nghỉ đua nhiều năm, hôm nay quay trở lại hay sao? Đó đều chỉ là chiêu trò... Bạn thân của Lệ Dị Thần vừa nói được nửa câu, thì đột nhiên trợn mắt: "Ê, đó không phải là người mà anh... sao cô ấy lại ở đây?" Lời vừa nói ra, nhìn thấy sắc mặt của Lệ Dị Thần, bạn anh có chút hối hận vì đã buột miệng nói quá nhanh.
Tần Thư Niệm hiếm khi buộc tóc đuôi ngựa lên cao, cô tháo bỏ gọng kính dày, gương mặt trang điểm nhẹ, cả người cô trông thật trong trẻo dưới ánh nắng, cái áo thun trắng đơn giản và quần jeans cạp trễ, để lộ vòng eo thon trắng mịn.
Khi cô ngậm chặt vào miệng chai bia và quay đầu lại, trông mạnh mẽ như cô gái gợi c cảm trên bìa tạp chí thập niên 90.
Tống Quán Quán nhìn về phía Lệ Dị Thần một cách vô thức, cô nhìn thấy rõ ràng trong ánh mắt anh đang lóe lên một sự kinh ngạc, cô mím chặt môi, móng tay cào vào lòng bàn tay tạo thành một vết hằn sâu.
Lệ Dị Thần nhanh chóng thu lại cảm xúc trong ánh mắt, nhíu mày nhìn chằm chằm vào Tần Thư Niệm: "Đây không phải là nơi cô nên tới.
Thẩm Y Y nghe thấy thế thì bật cười, đảo mắt một vòng: "Một nơi thấp kém mà ngay cả tiểu tam với chó cũng có thể vào được, sao lại không cho người ta vào xem náo nhiệt kia chứ?" Biểu cảm của Tống Quán Quán có chút thay đổi, sau đó lại dịu dàng giải thích: "Cô Thẩm hiểu lầm rồi, Dị Thần là ban tổ chức cuộc đua xe Bờ biển phía Đông, hôm nay tới đây cũng bởi vì sau khi tôi về nước, luôn cảm thấy tò mò về cuộc đua xe này, chỉ là không ngờ cô Tần lại theo sát tới vậy... Cô nhìn Tần Thư Niệm, có thể nói là hết lời khuyên nhủ: "Tình cảm vẫn nên dễ hợp dễ tan thì hơn, nếu như cô Tần đã ly hôn với Dị Thần rồi, dùng dùng những thủ đoạn thấp hèn như thế để thu hút sự chú ý của anh ấy nữa.
Lời cô nói vô cùng khéo léo, nghe có vẻ lịch c sự hào phóng, rất ra dáng của một chính thất, ngay lập tức đã khẳng định Tần Thư Niệm là người không biết điều, mặt dày vô liêm sĩ một mực đeo bám theo Lệ Dị Thần tới đây nhìn trộm anh ấy.
/1843
|