Editor: trang bubble ^^
Bây giờ nàng ấy ở nơi nào? Quỳnh Ba lâu có phải hay không? Mai Sóc níu lấy cổ áo của Tần Mặc, Tần Mặc chặn lại xoa xoa tay của nàng, Tam Thiếu, Đại thiếu không có ở trong phủ, nàng đi ra ngoài rồi.
Vậy. . .
Vừa là tiểu thị thiếp thân, dĩ nhiên là mang theo cùng đi. Một câu nói của hắn đánh bay ảo tưởng của nàng, cũng đổ bình dấm chua của nàng. Dám mang Tiểu Quai của nàng theo bên người? Đi nơi nào?
Khánh thành quán rượu của Hoàng gia thành Bắc, tối nay tiệc mời. . .
Cửa phòng vốn là mở rộng ra, Mai Sóc còn chưa có nghe xong đã xông ra một bước xa, không ngoài dự đoán, không đến ba bước thì Mai Kế đi lên chặn lại, Chớ cản trở ta. Nàng nghiến răng, hung tợn trừng nói.
Mai Kế sửng sốt một chút, đột nhiên giống như là nhớ ra gì đó, lắc mình tránh ra, trong lòng Mai Sóc càng thêm tức giận khó nén, nếu có thể không cản nàng nữa nhất định là lão đại hạ lệnh, rốt cuộc nàng ấy tính chuyện gì?
Tần quản gia, Tam Thiếu, nàng là sao thế?
Tần Mặc nhướn mày, đột nhiên cười nói, Trong nhà vắng lạnh đã lâu, lần này có thể sắp náo nhiệt.
***
Lâm Xước cách một khoảng thật là xa đi theo người phía trước, không biết sao mình lại đi theo bọn họ ra ngoài, hắn rõ ràng là thay Mai Sóc gọi quản gia, kết quả gặp phải Đại thiếu mặt lạnh này, còn có một hộ vệ trẻ tuổi, hỏi hắn một đống vấn đề.
Rõ ràng nói với hắn là dẫn hắn đi gặp A Sóc, kết quả lúc này cũng sắp ra khỏi Mai phủ rồi. Hắn vặn ống tay áo, hắn muốn A Sóc.
Mai Bình quay đầu lại nhìn hắn một cái, nói khẽ với Mai Kỳ: Đại thiếu, không phải ngươi cảm thấy đầu óc người này không dùng tốt lắm sao?
Thế nào?
Ngươi nghĩ, một lát hắn nói mình là tiểu thị Mai gia, không biết Tam Thiếu, kết quả vừa nghe thấy chúng ta muốn dẫn hắn gặp Tam Thiếu, lại lập tức hấp ta hấp tấp đi theo, muốn giả bộ cũng có thể giả bộ giống chút nữa chứ?
Nửa đoạn trước, là lão Tam dạy, phía sau, chính là tự mình muốn rồi. Mai Kỳ dừng bước, Đến rồi.
Mai Kỳ đi tới trước bậc thang cửa lớn, quay đầu thấy Lâm Xước đứng ở cửa quan sát hai tòa sư tử đá, Đi vào. Hắn hình như đang mất tập trung, Mai Kỳ lại lập lại một lần, hắn mới theo tới.
Mai Bình tiếp tục lắc đầu, đầu óc không dùng được, phản ứng trì độn, còn thích đi vào cõi thần tiên. Đại thiếu, ngươi lại là tội gì, dáng vẻ như vậy dạy thế nào cũng không thể đi qua cửa này của lão chủ tử, trừ phi, trời rơi mưa đỏ.
Ngươi đang nhìn cái gì? Mai Kỳ đột nhiên hỏi, Lâm Xước rất kinh ngạc nàng sẽ hỏi mình vấn đề, trước đó đều là tên hộ vệ kia đang mở miệng nói chuyện với mình, a một tiếng, Sư tử.
Có gì đáng nhìn?
Bên trái dưới chân đạp cầu, bên phải dưới chân là sư tử nhỏ.
Đạp cầu chính là cái, đạp Sư Tử nhỏ chính là đực.
Hoá ra là dạng như vậy. Hắn đột nhiên nhớ tới Mai Sóc khắc đôi sư tử kia trên cái hộp cho hắn, ngẩng đầu hỏi, Đại thiếu, Tam, Tam Thiếu ở chỗ này sao?
Đi vào lại nói.
Mai Kỳ quay người lại, mới vừa bước vào cửa chính Hoàng phủ, thì có một phụ nữ trung niên mập mạp nhiệt tình tiến lên đón, Ôi chao, Mai đại thiếu, rốt cuộc ngươi có thể tới rồi.
Đến, mau mời mau mời, ta đã bảo phòng bếp chuẩn bị xong, chỉ chờ đại thiếu ngươi vừa tới, là có thể mở tiệc.
Đợi lâu rồi.
Đại thiếu, trước đó ngươi phái người tới nói còn phải dẫn một người khách đến, là Nhị thiếu hay là Tam Thiếu?
Đều không phải vậy.
***
Lòng Mai Sóc như lửa đốt thấy đến thành Bắc, tòa quán rượu này mới vừa làm xong, các loại công cụ với vật liệu gỗ dùng còn dư lại cũng còn chưa chuyển đi,
Bây giờ nàng ấy ở nơi nào? Quỳnh Ba lâu có phải hay không? Mai Sóc níu lấy cổ áo của Tần Mặc, Tần Mặc chặn lại xoa xoa tay của nàng, Tam Thiếu, Đại thiếu không có ở trong phủ, nàng đi ra ngoài rồi.
Vậy. . .
Vừa là tiểu thị thiếp thân, dĩ nhiên là mang theo cùng đi. Một câu nói của hắn đánh bay ảo tưởng của nàng, cũng đổ bình dấm chua của nàng. Dám mang Tiểu Quai của nàng theo bên người? Đi nơi nào?
Khánh thành quán rượu của Hoàng gia thành Bắc, tối nay tiệc mời. . .
Cửa phòng vốn là mở rộng ra, Mai Sóc còn chưa có nghe xong đã xông ra một bước xa, không ngoài dự đoán, không đến ba bước thì Mai Kế đi lên chặn lại, Chớ cản trở ta. Nàng nghiến răng, hung tợn trừng nói.
Mai Kế sửng sốt một chút, đột nhiên giống như là nhớ ra gì đó, lắc mình tránh ra, trong lòng Mai Sóc càng thêm tức giận khó nén, nếu có thể không cản nàng nữa nhất định là lão đại hạ lệnh, rốt cuộc nàng ấy tính chuyện gì?
Tần quản gia, Tam Thiếu, nàng là sao thế?
Tần Mặc nhướn mày, đột nhiên cười nói, Trong nhà vắng lạnh đã lâu, lần này có thể sắp náo nhiệt.
***
Lâm Xước cách một khoảng thật là xa đi theo người phía trước, không biết sao mình lại đi theo bọn họ ra ngoài, hắn rõ ràng là thay Mai Sóc gọi quản gia, kết quả gặp phải Đại thiếu mặt lạnh này, còn có một hộ vệ trẻ tuổi, hỏi hắn một đống vấn đề.
Rõ ràng nói với hắn là dẫn hắn đi gặp A Sóc, kết quả lúc này cũng sắp ra khỏi Mai phủ rồi. Hắn vặn ống tay áo, hắn muốn A Sóc.
Mai Bình quay đầu lại nhìn hắn một cái, nói khẽ với Mai Kỳ: Đại thiếu, không phải ngươi cảm thấy đầu óc người này không dùng tốt lắm sao?
Thế nào?
Ngươi nghĩ, một lát hắn nói mình là tiểu thị Mai gia, không biết Tam Thiếu, kết quả vừa nghe thấy chúng ta muốn dẫn hắn gặp Tam Thiếu, lại lập tức hấp ta hấp tấp đi theo, muốn giả bộ cũng có thể giả bộ giống chút nữa chứ?
Nửa đoạn trước, là lão Tam dạy, phía sau, chính là tự mình muốn rồi. Mai Kỳ dừng bước, Đến rồi.
Mai Kỳ đi tới trước bậc thang cửa lớn, quay đầu thấy Lâm Xước đứng ở cửa quan sát hai tòa sư tử đá, Đi vào. Hắn hình như đang mất tập trung, Mai Kỳ lại lập lại một lần, hắn mới theo tới.
Mai Bình tiếp tục lắc đầu, đầu óc không dùng được, phản ứng trì độn, còn thích đi vào cõi thần tiên. Đại thiếu, ngươi lại là tội gì, dáng vẻ như vậy dạy thế nào cũng không thể đi qua cửa này của lão chủ tử, trừ phi, trời rơi mưa đỏ.
Ngươi đang nhìn cái gì? Mai Kỳ đột nhiên hỏi, Lâm Xước rất kinh ngạc nàng sẽ hỏi mình vấn đề, trước đó đều là tên hộ vệ kia đang mở miệng nói chuyện với mình, a một tiếng, Sư tử.
Có gì đáng nhìn?
Bên trái dưới chân đạp cầu, bên phải dưới chân là sư tử nhỏ.
Đạp cầu chính là cái, đạp Sư Tử nhỏ chính là đực.
Hoá ra là dạng như vậy. Hắn đột nhiên nhớ tới Mai Sóc khắc đôi sư tử kia trên cái hộp cho hắn, ngẩng đầu hỏi, Đại thiếu, Tam, Tam Thiếu ở chỗ này sao?
Đi vào lại nói.
Mai Kỳ quay người lại, mới vừa bước vào cửa chính Hoàng phủ, thì có một phụ nữ trung niên mập mạp nhiệt tình tiến lên đón, Ôi chao, Mai đại thiếu, rốt cuộc ngươi có thể tới rồi.
Đến, mau mời mau mời, ta đã bảo phòng bếp chuẩn bị xong, chỉ chờ đại thiếu ngươi vừa tới, là có thể mở tiệc.
Đợi lâu rồi.
Đại thiếu, trước đó ngươi phái người tới nói còn phải dẫn một người khách đến, là Nhị thiếu hay là Tam Thiếu?
Đều không phải vậy.
***
Lòng Mai Sóc như lửa đốt thấy đến thành Bắc, tòa quán rượu này mới vừa làm xong, các loại công cụ với vật liệu gỗ dùng còn dư lại cũng còn chưa chuyển đi,
/77
|