Hòa Đinh cũng là lần đầu tiên nhìn thấy có người chết ly kỳ như vậy, gật gật đầu, cẩn thận một chút luôn luôn không sai.
Lãnh Quân Trì lấy găng tay cao su từ phòng phẫu thuật quay lại, anh đưa cho Hòa Đinh, nháy mắt với cô, bảo cô cẩn thận.
Hòa Đinh nhận lấy găng tay, nhẹ nhàng gật đầụ Cô đe0 bao tay vào, đưa tay cởi bỏ quần áo của Hắc Thước, lộ ra lồng ngực ℭường tráng ngăm đen của anh ta.
Hòa Đinh vừa kiểm tra vừa giải thích “Toàn thân trên dưới không có vết thương rõ ràng, da thịt hiện ra có màu lam nhạt, cổ tay phải gãy xương. Trên cổ có vết cào nhẹ...” Cô nhẹ nhàng bẻ đầu Hắc Thước qua một bên, sờ sờ cổ anh ta, thì thào lẩm bẩm “Không có vết thương rõ ràng, vậy làm sao độc tiến vào tɾong cơ thể”?
Kiều Vũ Sinh lộ ra ánh mắt châm chọc “Người là cô giết, cô đang hỏi ai đây?”
“Trước khi không có bất kỳ chứng cứ nào, tao khuyên mày không nên vội vàng kết luận.” Lãnh Quân Trì hờ hững nhìn Kiều Vũ Sinh, giọng điệu lạnh lùng chưa từng có “Nếu không chính mày chết như thế nào cũng không biết đâụ”
Kiều Vũ Sinh ngẩn ra, lập tức cười lạnh nói “Bọn mày còn khó giữ được mình, còn dám uy hiếp tao à.”
“Có phải uy hiếp hay không, rấtnhanh mày sẽ biết thôi.” Lãnh Quân Trì nói xong, ngồi xổm bên cạnh Hòa Đinh, thấp giọng nói bên tai cô “Cô có muốn kiểm tra một chút vùng kín của anh ta không?”
Hòa Đinh gật gật đầu, kiểm tra sau tai, dưới nách của Hắc Thước đều phát hiện không có vết thương, định đưa tay cởi thắt lưng quần Hắc Thước.
“Dừng ” Lãnh Quân Trì kịp thời ngăn lại hành động của Hòa Đinh, tuy rằng anh ta biết thái độ Hòa Đinh đối xử người và thi thể đều giống nhau, nhưng là anh ta lại cảm thấy kỳ kỳ.
“Làm gì?” Hòa Đinh rút tay mình khỏi tay Lãnh Quân Trì.
“Để tôi.” Lãnh Quân Trì không đợi Hòa Đinh ngăn cản, anh lấy ra một đôi găng tay khác đe0 vào, sau đó cởi dây lưng đen, cởi quần thi thể ra, nghiêm túc kiểm tra.
Nói tới thì đây vẫn là lần đầu tiên anh nghiêm túc kiểm tra vùng kín của một người đàn ông như vậy, nếu không phải vì phá án, kiểu người sach sẽ như anh, làm sao sẽ đụng vào thứ đồ này.
Hòa Đinh nhìn Lãnh Quân Trì kiểm tra, khẽ gật đầu “Ừm, rấtra dáng đấy.”
“Kiểm tra xong, không có dị thường.” Khóe miệng Lãnh Quân Trì co giật, vẻ mặt hơi không được tự nhiên.
“Lật người lại, kiểm tra mông một chút.” Hòa Đinh lạnh lùng nói, cô tất nhiên sẽ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Vẻ mặt Lãnh Quân Trì biến sắc, anh thấp giọng nói “Cô là nói tôi xem hoa cúc của một tên đàn ông?”
Hòa Đinh ngơ ngác gật đầu “Có gì không thể sao?”
Trán Lãnh Quân Trì hiện đầy vạch đen, cô cho rằng tất cả mọi người sẽ bình tĩnh như cô sao.
“Cũng là một bộ phận của cơ thể người, chẳng lẽ anh không có sao?” Hòa Đinh cảm thấy phản ứng của Lãnh Quân Trì hơi kỳ lạ.
Lãnh Quân Trì bây giờ dở khóc dở cười, anh bất đắc dĩ thở dài, lật thi thể của Hắc Thước lại, sau đó kiểm tra.
Phong Thần rốt cuộc không nhìn nổi nữa, cảm thấy bọn họ là đang khinh nhờn Hắc Thước, ở trước mặt nhiều người như vậy làm thế là không nể mặt người chết “Này, các người đủ rồi đấy ”
Hòa Đinh chỉ cần gặp phải thi thể hoặc là những chứng bệnh lạ đều sẽ trở nên nhập tâm, không thích bị người khác quấy rầy, cô cầm lấy một hòn đá trên mặt đất, nhắm tới họng Phong Thần bắn tới.
Phong Thần chỉ cảm thấy cổ họng đau nhức, như là dây thanh quản bị tổn thương, một câu cũng không nói nên lời.
“Vẫn không có phát hiện gì.” Lãnh Quân Trì nhàn nhạt nói.
/1856
|