Tay Từ Gia vẫn luôn bị cha nắm lấy, không buông ra, dần dần cơn buồn ngủ dâng lên, mí mắt cũng trở nên nặng̝ nề.
Trong lúc mơ mơ màng màng cô có chút may mắn nghĩ, may mà vừa rồi không để cha bật đèn, nếu không còn không phải sẽ xấu hổ muốn chết ư.
Nhưng cô không biết chính là nếu bật đèn, cô sẽ phát hiện một bên mặt của người đàn ông sưng đỏ, trên mặt còn có dấu tay rõ ràng.
Từ Dịch Thu vẫn luôn đợi con gái ngủ say, mới đứng dậy rời đi.
Thuận tay đóng cửa phòng con gái xong, hắn đứng tại chỗ một lát, cúi đầu nhìn đũng quần hơi phồng lên của mình.
Nhìn kỹ mà nói, còn có thể nhìn thấy một mảng ướt át ở phía trên.
Hắn do dự mấy giây, giơ tay muốn chạm vào chỗ ướt này.
Còn chưa chạm vào tay giống như bị đïện giật, đột nhiên rút về, nắm chặt thành quyền.
Một lát sau, Từ Dịch Thu đi tới ngăn kéo dưới bàn trà, lấy một bao thuốc lá để đó lâu không dùng ra, đi tới ban công vừa để gió lạnh thổi vừa hút thuốc.
Mãi đến khi cảm thấy tình du͙c xao động tɾong cơ thể dần biến mất, mới trở về phòng.
Một đêm không ngủ.
Ngày hôm sau khi rời giường, Từ Gia phát hiện bị phỏng ở sau lưng đã không còn khó chịu như trước, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Khi cô mặc áo sơ mi của cha đi rửa mặt, mới nhớ tới tối hôm qua mình tiện tay ném váy ướt đẫm vào tɾong rổ, căn bản không giặt
Cô hoảng sợ, vội ném khăn lông muốn chạy ra ngoài nhìn xem, kết quả vừa mới mở cửa ra, vừa vặn gặp Từ Dịch Thu chuẩn bị gõ cửa.
Một tay khác của hắn còn cầm quần áo của cô, vừa nhìn là biết đã giặt sach là phẳng.
“Quần áo của con, rửa mặt xong thì ra ăn sáng.” Biểu cảm của Từ Dịch Thu bình tĩnh, giống như mọi chuyện tối qua chưa từng xảy ra.
Từ Gia ngây ngốc nhận lấy quần áo, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.
Khi đóng cửa lại về phòng, mới đột nhiên nhớ tới quần lót của cô là ai giặt?
Tối hôm qua dì giúp việc nấu cơm xong thì rời đi, tɾong nhà chỉ còn lại bà nội, cha và cô.
Đôi mắt của bà nội không nhìn thấy, mình thì ngủ mất, vậy đáp án chỉ có một, là cha giặt giúp cô
Cô cúi đầu nhìn quần lót nhỏ gợi cảm bày trên váy, cảm giác vô cùng xấu hổ lập tức xuấthiện.
Đúng là mất mặt…
Khi mặc quần áo xong đi ra ngoài, cha và bà nội đã ngồi trước bàn ăn đợi cô, dì giúp việc đã tới làm việc, đang bưng mì nóng hổi ra ngoài.
/302
|