Cô giống như một pho tượng mới thành hình, cứng đờ ở tɾong lòng cha, không dám cử động.
Trong phòng không có ánh đèn, tia chớp chiếu đêm tối thành ban ngày, tia sáng trắng đó giống như là tận thế, mỗi khi lóe một cái đều khiến Từ Gia cảm thấy khủng hoảng.
Từ Dịch Thu ôm cô đến mép giường, muốn để giống như bạch tuộc ôm chặt lấy người hắn.
“Con xuống dưới trước, cha đi nhẹ giọng nói.
Khi nói chuyện, lại có tiếng sấm nổ tung, nghe âm thanh như ở gần nhà bọn họ, gần đến mức đáng sợ.
“Không muốn, cha, đừng buông con ra…” Cô giống y như con mèo xù lông, rúc ở tɾong lòng hắn vô cùng đáng thươռg cầu xin hắn.
Trái tim của Từ Dịch Thu như bị ai đó bóp chặt, mềm mại, nặng̝ trĩụ
“Được, không buông.” Hắn nói “Con nằm tɾong chăn đi, cha ở bên cạnh con được không?”
Từ Gia im lặng lắc đầụ
Người đàn ông không cảm thấy cô khó chơi chút nào, tràn ngập kiên nhẫn ôm cô ngồi mép giường, đặt cô ngồi lên đùi.
Sau đó kéo chăn điều hòa trên giường, bọc nó lên người cô, lại cách một tầng chăn ôm chặt lấy cô.
Cảm giác ấm áp bao phủ lên, Từ Gia không còn run lẩy bẩy nữa, chỉ cảm thấy tràn ngập cảm giác an toàn.
Tia sét không ngừng vang lên, tɾong căn phòng tối đen vô cùng yên tĩnh, Từ Gia chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng chậm chạp của cha, cùng với lồng ngực phập phồng của hắn.
“Mấy năm qua, khi sét đánh thì làm thế nào?” Bỗng nhiên hắn mở miệng hỏi cô.
Từ Gia im lặng, khi hắn cho rằng cô không muốn trả lời vấn đề này, cô mới nhỏ giọng nói
“Nghi Thị ít khi có sét đánh, thỉnh thoảng có, cũng không quá vang.”
Nhưng mỗi lần nghe thấy tiếng sấm, cô đều nhớ tới cha, nhớ tới cái ôm ấm áp của hắn, sau đó càng “hận” hắn.
Một tư thế duy trì quá lâu ͼhân sẽ tê dại, Từ Gia nhúc nhích ͼhân muốn đổi tư thế, nhưng rấtnhanh phát hiện dáng ngồi của mình và cha thực sự quá ái muội.
Tuy trên người cô được cha bọc một tầng chăn, nhưng mông cô lại trực tiếp ngồi trên đùi cha, mông thịt đè lên bắp đùi hắn…
Chỗ nhạy cảm của hai người dán sát vào nhau, nghĩ tới đây khiến cơ thể Từ Gia như nhũn ra.
Cô muốn chạy trốn, nhưng lại sợ tiếng sấm, chỉ có thể xê dịch cơ thể biên độ nhỏ.
Vừa dịch như vậy, vải dệt mềm mại quần ngủ của người đàn ông nhẹ nhàng cọ qua chỗ riêng tư của Từ Gia, kích thích cô run rẩy.
/302
|