Em Gái Ngây Thơ , Anh Trai Xã Hội Đen (Sắc)

Chương 10  

/144



Lượng thông tin về chuyện xảy ra tối nay thật sự quá lớn để cô có thể chấp nhận. 


"Uống thuốc trước đã." 


Thiếu nữ đứng dậy rót cho mình một ít nước, cẩn thận nuốt thuốc vào . 


Lúc này cô mới cảm thấy yên tâm, đi vào phòng tắm để tắm rửa. 


Ngày thường tắm rửa chỉ cần mười phút, nhưng hôm nay cô lại tắm gần nửa giờ, tất cả đều là do anh trai, bắn nhiều tinh dich như vậy vào tɾong cơ thể cô đến mức phải rấtlâu mới chảy ra gần hết. 


Lạc Hân Nghiên không khỏi đỏ mặt khi nghĩ đến cảnh tượng lúc đó. 


Cô thề tối nay chính mình tuyệt đối không thể gặp anh trai, cùng lắm thì ngày mai giáo viên khiển trách là được. 


Nếu không lúc đối diện với khuôn mặt kia của anh, cô sẽ thực sự xấu hổ không còn chỗ dung thân. 


Thiếu nữ nằm ở trên giường, ôm gối tiến vào giấc ngủ. 


“Ầm ầm ầm” ngoài cửa sổ bỗng nhiên truyền đến tiếng sét đánh, đánh thức cô gái bừng tỉnh, sau đó là mưa lớn tầm tã. 


Cửa sổ bị nước mưa đập vào, không ngừng phát ra tiếng “cạch cạch”. 


Giống như một lời nguyền chết chóc, nó khơi dậy những ký ức tồi tệ của thiếu nữ. 


Cô mơ hồ nhớ tới mấy năm trước lúc ba mẹ bị tai nạn xe cộ qua đời chính là ở tɾong thời tiết như thế này, cô ngồi ở ghế sau xe, mà ba mẹ cô ngồi ở hàng ghế trước. 


Ba người vốn dĩ đang nói cười vui vẻ, nhưng giây tiếp the0 liền có một chiếc xe tải mất lái lao thẳng về phía họ. 


Ngay sau đó là những tia lửa và tiếng nổ ma͙nh, ba mẹ cô ngã xuống vũng máu, trên người còn găm những mảnh thủy tinh. 


Lúc đó trời đang mưa rấtlớn, hỗn hợp trộn lẫn máu và nước tản ra mùi rỉ sắt tanh tưởi. 


Cơn mưa đã dập tắt những tia lửa do vụ va chạm xe gây ra, đồng thời cũng cướp đi sinh mạng của ba mẹ. 


Về phần cô, nếu không phải do góc độ va chạm, có lẽ cô cũng đã bỏ mạng tɾong vụ tai nạn ô tô đó. 


"Ba mẹ...Con rấtnhớ hai người." Một giọt nước mắt chậm rãi chảy ra từ khóe mắt Lạc Hân Nghiên, cô cuộn tròn ôm gối ôm lại gần hơn. 


Nhưng khi mưa càng lúc càng lớn, nỗi sợ hãi tɾong lòng cô càng thêm sâu hơn. 


Một cảm giác ngột ngạt ập đến. 


"Ha..." Cô ngồi dậy khỏi giường, thở hổn hển. 


Vẫn là nên đi tìm anh trai. 


Giống như trước kia, mỗi khi sợ hãi, cô đều sẽ đi tìm anh trai. 


Cũng chỉ có những lúc như vậy, người anh trai ngày thường lạnh nhạt của cô mới đối xử dịu dàng với cô. 


Cô mang dép vào và chạy đến phòng của anh trai.





/144

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status