Cô chú, mấy bạn cháu rủ nhau đi Quất Tử Châu chơi, không biết...."
"Đi đi, cháu nhìn con bé kia kìa, không đợi được nữa rồi" Liễu mẫu nhìn thoáng qua vẻ mặt mong đợi của con gái, thở dài một tiếng.
"Cảm ơn mẹ, ăn cơm, ăn cơm. Con còn phải thay đồ, quần áo này của Quý tộc thành, không thể làm bẩn... a...." Liễu Ám phát hiện mình lỡ miệng, lập tức ngậm lại không nói.
"Con bé này, sau này không được phép mượn quần áo của Quý tộc thành, biết không?" Liễu mẫu cười mắng.
"Vâng vâng, chẳng qua Vương Yến nói thi thoảng có thể mặc thử" Liễu Ám chu miệng nói. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
/544
|