Rốt cuộc bữa cơm được chờ đợi đã lâu đã mang lên, mùi hương thơm ngát tỏa ra bốn phía.
Ăn ở phòng khách, phòng khách chính là phòng ăn. Rất nhanh một chiếc bàn nhỏ được kê ra, các món được bưng lên. Liễu Ám và Liễu phụ cũng cởi tạp dề ngồi xuống bàn.
"Ha ha, hai cháu nếu tới thì là khách, không nên khách khí, lại đây, uống một chén với chú đã"
Liễu phụ quả nhiên là một ông chồng đúng nghĩa. Ông cảm thấy hào khí không đúng lập tức mở miệng, rót hai chén rượu thuốc đầy cho hai người. Rượu thuốc chỉ dùng bình thủy tinh để đựng, bên trong có ít thuốc, còn có một con rắn nhỏ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
/544
|