Thủ đô – phòng làm việc Cục Quốc An.
- Thưa Thủ trưởng! Đã có tin tức!
Một nghiên cứu viên đang ngồi làm việc trước một chiếc máy tính khổng lồ đứng bật dậy, gấp gáp chạy về phía phòng làm việc của Trần Quốc Đống nói.
- Hả? Nói đi!
Vốn Trần Quốc Đống đang mệt mỏi rã rời nhất thời tỉnh táo cả người, ngữ khí kiên cường nói.
- Dưới sự tìm kiếm toàn lực thành phố phía nam…
- Đừng nói nhảm nữa! Nói điểm chính đi!
Trần Quốc Đống nhịn cơn tức giận, nói.
- Vâng! Cá mập trắng cùng gần trăm tên dị năng giả ở thành phố Vân Nam dùng vũ lực cướp mấy chiếc xe oto và xe máy, đang mạnh mẽ tiến về phía thành phố Bắc Hải! Cảnh sát địa phương và phía quân đội đang chờ chỉ thị!
Người nhân viên vội vàng báo cáo.
- Bọn chúng vội vã như vậy sao?
Trần Quốc Đống nhíu mày.
- Vâng thưa thủ trưởng! Sở nghiên cứu của chúng ta đã trao đổi qua việc liên hệ không quân địa phương tiến hành không kích, dùng một lần giải quyết tất cả bọn chúng.
Nghiên cứu viên hỏi.
- Sở nghiên cứu các ngươi có biết động não hay không vậy? Bọn chúng là dị năng giả! Chưa nói đến việc bọn chúng có thể cho nổ tên lửa ngay trên không trung hay không. Điều đầu tiên là vận dụng vũ khí quân sự phải qua một hồi xin phép của cấp trên! Một khi sử dụng tạo thành tổn thất không thể dự tính, như là ngộ thương thường dân...hậu quả như vậy chúng ta không thể chịu trách nhiệm được. Hơn nữa máy bay chiến đấu rất có thể sẽ bị đám dị năng giả kia bắn rơi! Chớ xem thường thực lực của dị năng giả.
Trần Quốc Đống ảo não nói.
- Thủ trưởng nói đúng, thế nhưng để cho bọn chúng tiến vào thành phố Bắc Hải thì khác nào thả một quả bom hạt nhân không thể kiểm soát xuống thành phố ấy đâu, một khi bọn chúng cùng cảnh sát Bắc Hải phát sinh xung đột... Hậu quả...
Nghiên cứu viên nói.
- Ta hiểu. Ngươi ra ngoài trước đi, nhất định phải chú ý bọn chúng thật kỹ!
Trần Quốc Đống nói.
- Vâng thưa thủ trưởng!
Nghiên cứu viên chào xong liền ra khỏi phòng.
- Tiểu Hắc! Vào đây!
Chờ nghiên cứu viên đi rồi, Trần Quốc Đống suy tư trong chốc lát liền gọi người ở phòng đối diện vào.
- Thượng tướng!
Tiểu hắc đi tới. Tiểu Hắc này chính là người đội viên đối phó Cá mập trắng ở Sở gia lần trước, dị năng là toàn thân hóa thành kim loại cứng rắn nhất. Cánh tay bị đứt lúc trước hiện tại đã khôi phục này, hiện nay đã bước vào hàng ngũ dị năng giả cấp bốn.
- Thông báo cho đội trưởng của các ngươi, cùng với các thành viên của Hiên Viên tổ X, Hiên Viên tổ Y, Hiên Viên tổ Z còn đang ở trong cục chuẩn bị sẵn sàng. Sau năm phút nữa, đi tới đường cao tốc cửa ngõ vào thành phố Bắc Hải đón đánh dị năng giả vượt ngục.
Trần Quốc Đống cấp tốc truyền đạt mệnh lệnh.
- Vâng!
Tiểu hắc là quân nhân, phục tùng mệnh lệnh là trách nhiệm, hoàn toàn không có hỏi tới thực lực chênh lệch của song phương, ngay lập tức ra ngoài thông báo cho các tổ khác.
- Alo! Ta là cục trưởng cục Quốc An - Trần Quốc Đống! Cho các ngươi mười năm phút để liên lạc, lấy lý do là sửa đường gấp phong tỏa toàn bộ cao tốc Bắc Hải, không có mệnh lệnh của ta nghiêm cấm tất cả các loại xe dân dụng tiến vào! Bao gồm cả cảnh sát! Nhớ kỹ!
Trần Quốc Đống đồng thời tiến hành gọi mấy cuộc điện thoại bố trí, sử dụng quyền lực đặc thù của Cục Quốc An điều động các bộ phận khác, đây là quyền lợi đặc quyền của Cục Quốc An, trừ điều động quân đội phải xin chỉ thị ra, có được quyền lợi của tất cả mọi lĩnh vực khác. Lúc này đã có mấy chiếc máy bay vận tải vũ trang đỗ trên mái nhà Cục Quốc An sẵn sàng cất cánh.
Như vậy vẫn chưa xong, Trần Quốc Đống lần thứ hai gọi điện thoại cho Hướng Nhật.
- Alo, Tiểu Hướng à!
- Trần thượng tướng. Là tôi.
Lúc này đang là ban ngày, cuối tuần nữa, chúng nữ trong nhà đang đánh mạt trượt. Hướng Nhật không có việc gì buồn chán nên đành đi quán bar Trầm Luân ngồi một lúc, thuận tiện xem bọn Hầu tử.
- Cá mập trắng sắp đến, hắn đang trên đường tới Bắc Hải, ta đã phái tổ viên ba tổ Hiên Viên Tổ đi trước tới đường cao tốc vào thành phố Bắc Hải đánh úp bọn chúng. Có điều bọn họ không có một ai là dị năng cấp năm, cho nên ta mong Hướng Quỳ tiểu huynh đệ xuất thủ tương trợ.
Trần Quốc Đống uyển chuyển nói, trong giọng nói vẫn giữ được sự uy nghiêm.
- Thượng tướng yên tâm, ngay bây giờ tôi sẽ lên đường đi đón mấy vị khách này, tôi chờ bọn chúng đến lâu lắm rồi.
Hướng Nhật không thèm để ý chút nào cười cười đứng dậy đi ra khỏi quán bar. Đón một chiếc taxi, thắng tiến đến đường cao tốc. Tuy rằng hắn rất muốn bảo Trần thượng tướng gọi mấy người hắn phái tới quay về, dị năng giả này phái nhiều người đến mấy cũng chỉ có một kết quả. Có điều hắn nghĩ một lát liền thôi không bảo Trần thượng tướng nữa, dù sao thì vẫn cần phải có người đi nhặt xác của bọn kia nữa cơ mà.
- Thưa Thủ trưởng! Đã có tin tức!
Một nghiên cứu viên đang ngồi làm việc trước một chiếc máy tính khổng lồ đứng bật dậy, gấp gáp chạy về phía phòng làm việc của Trần Quốc Đống nói.
- Hả? Nói đi!
Vốn Trần Quốc Đống đang mệt mỏi rã rời nhất thời tỉnh táo cả người, ngữ khí kiên cường nói.
- Dưới sự tìm kiếm toàn lực thành phố phía nam…
- Đừng nói nhảm nữa! Nói điểm chính đi!
Trần Quốc Đống nhịn cơn tức giận, nói.
- Vâng! Cá mập trắng cùng gần trăm tên dị năng giả ở thành phố Vân Nam dùng vũ lực cướp mấy chiếc xe oto và xe máy, đang mạnh mẽ tiến về phía thành phố Bắc Hải! Cảnh sát địa phương và phía quân đội đang chờ chỉ thị!
Người nhân viên vội vàng báo cáo.
- Bọn chúng vội vã như vậy sao?
Trần Quốc Đống nhíu mày.
- Vâng thưa thủ trưởng! Sở nghiên cứu của chúng ta đã trao đổi qua việc liên hệ không quân địa phương tiến hành không kích, dùng một lần giải quyết tất cả bọn chúng.
Nghiên cứu viên hỏi.
- Sở nghiên cứu các ngươi có biết động não hay không vậy? Bọn chúng là dị năng giả! Chưa nói đến việc bọn chúng có thể cho nổ tên lửa ngay trên không trung hay không. Điều đầu tiên là vận dụng vũ khí quân sự phải qua một hồi xin phép của cấp trên! Một khi sử dụng tạo thành tổn thất không thể dự tính, như là ngộ thương thường dân...hậu quả như vậy chúng ta không thể chịu trách nhiệm được. Hơn nữa máy bay chiến đấu rất có thể sẽ bị đám dị năng giả kia bắn rơi! Chớ xem thường thực lực của dị năng giả.
Trần Quốc Đống ảo não nói.
- Thủ trưởng nói đúng, thế nhưng để cho bọn chúng tiến vào thành phố Bắc Hải thì khác nào thả một quả bom hạt nhân không thể kiểm soát xuống thành phố ấy đâu, một khi bọn chúng cùng cảnh sát Bắc Hải phát sinh xung đột... Hậu quả...
Nghiên cứu viên nói.
- Ta hiểu. Ngươi ra ngoài trước đi, nhất định phải chú ý bọn chúng thật kỹ!
Trần Quốc Đống nói.
- Vâng thưa thủ trưởng!
Nghiên cứu viên chào xong liền ra khỏi phòng.
- Tiểu Hắc! Vào đây!
Chờ nghiên cứu viên đi rồi, Trần Quốc Đống suy tư trong chốc lát liền gọi người ở phòng đối diện vào.
- Thượng tướng!
Tiểu hắc đi tới. Tiểu Hắc này chính là người đội viên đối phó Cá mập trắng ở Sở gia lần trước, dị năng là toàn thân hóa thành kim loại cứng rắn nhất. Cánh tay bị đứt lúc trước hiện tại đã khôi phục này, hiện nay đã bước vào hàng ngũ dị năng giả cấp bốn.
- Thông báo cho đội trưởng của các ngươi, cùng với các thành viên của Hiên Viên tổ X, Hiên Viên tổ Y, Hiên Viên tổ Z còn đang ở trong cục chuẩn bị sẵn sàng. Sau năm phút nữa, đi tới đường cao tốc cửa ngõ vào thành phố Bắc Hải đón đánh dị năng giả vượt ngục.
Trần Quốc Đống cấp tốc truyền đạt mệnh lệnh.
- Vâng!
Tiểu hắc là quân nhân, phục tùng mệnh lệnh là trách nhiệm, hoàn toàn không có hỏi tới thực lực chênh lệch của song phương, ngay lập tức ra ngoài thông báo cho các tổ khác.
- Alo! Ta là cục trưởng cục Quốc An - Trần Quốc Đống! Cho các ngươi mười năm phút để liên lạc, lấy lý do là sửa đường gấp phong tỏa toàn bộ cao tốc Bắc Hải, không có mệnh lệnh của ta nghiêm cấm tất cả các loại xe dân dụng tiến vào! Bao gồm cả cảnh sát! Nhớ kỹ!
Trần Quốc Đống đồng thời tiến hành gọi mấy cuộc điện thoại bố trí, sử dụng quyền lực đặc thù của Cục Quốc An điều động các bộ phận khác, đây là quyền lợi đặc quyền của Cục Quốc An, trừ điều động quân đội phải xin chỉ thị ra, có được quyền lợi của tất cả mọi lĩnh vực khác. Lúc này đã có mấy chiếc máy bay vận tải vũ trang đỗ trên mái nhà Cục Quốc An sẵn sàng cất cánh.
Như vậy vẫn chưa xong, Trần Quốc Đống lần thứ hai gọi điện thoại cho Hướng Nhật.
- Alo, Tiểu Hướng à!
- Trần thượng tướng. Là tôi.
Lúc này đang là ban ngày, cuối tuần nữa, chúng nữ trong nhà đang đánh mạt trượt. Hướng Nhật không có việc gì buồn chán nên đành đi quán bar Trầm Luân ngồi một lúc, thuận tiện xem bọn Hầu tử.
- Cá mập trắng sắp đến, hắn đang trên đường tới Bắc Hải, ta đã phái tổ viên ba tổ Hiên Viên Tổ đi trước tới đường cao tốc vào thành phố Bắc Hải đánh úp bọn chúng. Có điều bọn họ không có một ai là dị năng cấp năm, cho nên ta mong Hướng Quỳ tiểu huynh đệ xuất thủ tương trợ.
Trần Quốc Đống uyển chuyển nói, trong giọng nói vẫn giữ được sự uy nghiêm.
- Thượng tướng yên tâm, ngay bây giờ tôi sẽ lên đường đi đón mấy vị khách này, tôi chờ bọn chúng đến lâu lắm rồi.
Hướng Nhật không thèm để ý chút nào cười cười đứng dậy đi ra khỏi quán bar. Đón một chiếc taxi, thắng tiến đến đường cao tốc. Tuy rằng hắn rất muốn bảo Trần thượng tướng gọi mấy người hắn phái tới quay về, dị năng giả này phái nhiều người đến mấy cũng chỉ có một kết quả. Có điều hắn nghĩ một lát liền thôi không bảo Trần thượng tướng nữa, dù sao thì vẫn cần phải có người đi nhặt xác của bọn kia nữa cơ mà.
/1271
|