'Rinh ~~~' ánh sáng mặt trời ló rạng nơi đường chân trời, chú gà trống chậm rãi mở đôi mắt của mình ra chuẩn bị báo ngày mới về. Một biệt thự nào đó ở thành phố Bắc Hải, tiếng chuông điện thoại reo liên tục phá hoại công việc "luyện công buổi sáng" của một tên lưu manh. Tức giận cầm lấy điện thaoij, không cần xem tên, hắn trực tiếp nghe luôn.
- Lô! Ai! Tốt nhất là nói cho ta nguyên nhân hợp lý, bằng không!
Hướng Nhật gầm gừ nói vào cái điện thoại, ‘dám phá hỏng chuyện tốt của ông à, hừ’.
- Khụ khụ... Tiểu Hướng, là ta Trần Quốc Đống đây. Tôi không quấy rầy giấc ngủ của cậu chứ?
Trần Quốc Đống xoa xoa cái trán, hiện tại đã có chút đau đầu vì cả đêm phải suy nghĩ, bất đắc dĩ nói.
- Trần thượng tướng à? Không quấy rầy gì đâu, sớm như vậy ngài có chuyện gì khẩn cấp sao?
Hướng Nhật có chút ngạc nhiên, không khỏi suy nghĩ Trần thượng tướng sớm như vậy rốt cuộc là muốn làm cái gì, đồng thời không quên lấy tay khẽ vuốt ve thân thể ngọc ngà sủa Sở Sở, người ngọc đã sớm yếu đuối vô lực tùy ý cho người ta giày vò rồi.
- Không có quấy rầy là tốt rồi, Tiểu Hướng gần đây ngươi phải cẩn thận một chút, Cá Mập Trắng đã trốn thoát rồi, đi cùng hắn còn có gần trăm tên dị năng giả nữa, không bao lâu nữa chắc chắn bọn chúng sẽ tới tìm ngươi báo thù.
Trần Quốc Đống khẩn trương nói, dù sao đây cũng là do quốc gia sơ sẩy để những tên dị năng giả này trốn thoát, khiến cho sự an toàn của Hướng Quỳ bị uy hiếp.
- Ah, chính là cái tên biết phát điện hồi trước đến Bắc Hải đe dọa bố chồng tôi đấy hả? Không có việc gì đâu, hắn mà dám đến tôi đảm bảo sẽ bắt hắn lại cho các ông.
Hướng Nhật nhớ lại quá khứ, cười nói. Gần đây mình cũng đang cần mấy tên dị năng giả đã tu luyện lâu năm để luyện tập, lần trước cái tên có kỹ thuật nghịch nước không tệ lắm kia cũng hơi yếu, hắn có cùng dị năng với mình, hoàn toàn là so đấu khả năng mạnh yếu của dị năng, không có kỹ xảo chiến đấu nào đáng nói. Mà Cá Mập Trắng thành danh đã lâu, phỏng chừng có thể cho mình chút niềm vui bất ngờ đây.
- Tiểu Hướng a, Cá Mập Trắng hiện tại giống như ngươi đều là dị năng giả cấp năm, ngươi cũng đừng có mà chủ quan.
Trần Quốc Đống dặn dò.
- Cấp năm? Vậy thì quá tốt rồi! Lúc nào thì hắn đến?
Hướng Nhật nhất thời hưng phấn, khí lực trong tay cũng tăng lên không ít, dẫn tới một thanh âm rên rỉ nhu nhược cất lên.
- Ách… Vậy thì cậu cẩn thận một chút, ta còn có việc cúp máy trước, cần trợ giúp gì thì lúc nào cũng có thể tìm ta.
Trần Quốc Đống nghe thấy tiếng rên rỉ kia, biết ý không nói gì thêm cúp điện thoại trước.
- Hắc hắc thật đáng chờ mong! Lão bà? Chúng ta tiếp tục!
- A! Đừng mà!
OoOoO
Trong một khu rừng, một nhóm gần trăm người đang thong thả đi vào
- F*ck! Lão tử không đi nữa! Bây giờ lão tử sẽ đi tìm tên vương bát đản đi băm vằm hắn ra! Không thì trong lòng lão tử cũng không dễ chịu!
Cá Mập Trắng đột nhiên dừng lại, quát.
- Cái này. . .
Wick lúc này cũng không biết phải làm thế nào cho phải, có sự giáo huấn lần trước, ngăn hắn thì có nghĩa là mình muốn chết, không ngăn hắn để hắn đi thì sợ rằng rất nhiều người ở đây cũng theo hắn đi mất. Chính mình đem được ‘mấy đồ bỏ đi’ về số 98, tránh phải chịu phạt. Nếu như không phải có tên Cá Mập Trắng này là Chấp Năng Giả cùng với nhiều dị năng giả đi theo như vậy, hắn cũng không dám trở về. Số 98 cũng không muốn người đã từng bị dị năng giả quốc gia bắt quay trở lại tổ chức.
"Wick! Hoặc là ngươi cùng đi với ta, sau đó ta cùng ngươi tới số 98, kiến thức thực lực của tổ chức dị năng giả đệ nhất thế giới, còn không thì chúng ta mỗi người đi một ngả đi! Ta nghĩ Hoa Hạ còn không có mấy người có thể lưu chúng ta lại được đau, cần gì phải đi số 98 tị nạn nữa?
Cá mập trắng lạnh lùng uy hiếp.
- Ngươi. . .
Wick tức đỏ bừng mặt, không biết nói cái gì hơn.
"Cá mập ca, cừu nhân kia của ngài là dị năng giả cấp độ nào? Hay là chúng ta tùy tiện phái vài người đi bắt hắn về đây?
Một fans trung thành của Cá mập trắng đứng ra góp ý.
- Hừ, thực lực không mạnh, giờ giỏi lắm là cấp 3 cấp 4! Có điều hắn có thể là một Mật giả cường đại, vẫn là ta tự mình đi giết hắn thì hơn, không thì ta không cam lòng! Wick! Ngươi suy nghĩ được đến đâu rồi?
Cá mập trắng hỏi, kỳ thực hắn cũng không ngu, hắn rõ ràng quốc gia hiện tại nhất định sẽ phái người đi bảo hộ Sở A cùng Hướng Quỳ, mặc dù thực lực mình cường đại, nhưng dù sao chỉ có một mình mình cũng không nhất định có thể giết được bọn họ.
- Ô ~~~ được rồi! Ta sẽ theo ngươi đi một lần! Mọi người cùng nhau đi! Trên đường cũng có thể chiếu cố nhau được.
Wick nghĩ một hồi đành phải đáp ứng.
- Ha ha! Tốt! Sảng khoái! Đi! Thành phố Bắc Hải! Trước tiên phải kiếm phương tiện đi lại đã. Đi!
Cá mập trắng cười lớn.
- Lô! Ai! Tốt nhất là nói cho ta nguyên nhân hợp lý, bằng không!
Hướng Nhật gầm gừ nói vào cái điện thoại, ‘dám phá hỏng chuyện tốt của ông à, hừ’.
- Khụ khụ... Tiểu Hướng, là ta Trần Quốc Đống đây. Tôi không quấy rầy giấc ngủ của cậu chứ?
Trần Quốc Đống xoa xoa cái trán, hiện tại đã có chút đau đầu vì cả đêm phải suy nghĩ, bất đắc dĩ nói.
- Trần thượng tướng à? Không quấy rầy gì đâu, sớm như vậy ngài có chuyện gì khẩn cấp sao?
Hướng Nhật có chút ngạc nhiên, không khỏi suy nghĩ Trần thượng tướng sớm như vậy rốt cuộc là muốn làm cái gì, đồng thời không quên lấy tay khẽ vuốt ve thân thể ngọc ngà sủa Sở Sở, người ngọc đã sớm yếu đuối vô lực tùy ý cho người ta giày vò rồi.
- Không có quấy rầy là tốt rồi, Tiểu Hướng gần đây ngươi phải cẩn thận một chút, Cá Mập Trắng đã trốn thoát rồi, đi cùng hắn còn có gần trăm tên dị năng giả nữa, không bao lâu nữa chắc chắn bọn chúng sẽ tới tìm ngươi báo thù.
Trần Quốc Đống khẩn trương nói, dù sao đây cũng là do quốc gia sơ sẩy để những tên dị năng giả này trốn thoát, khiến cho sự an toàn của Hướng Quỳ bị uy hiếp.
- Ah, chính là cái tên biết phát điện hồi trước đến Bắc Hải đe dọa bố chồng tôi đấy hả? Không có việc gì đâu, hắn mà dám đến tôi đảm bảo sẽ bắt hắn lại cho các ông.
Hướng Nhật nhớ lại quá khứ, cười nói. Gần đây mình cũng đang cần mấy tên dị năng giả đã tu luyện lâu năm để luyện tập, lần trước cái tên có kỹ thuật nghịch nước không tệ lắm kia cũng hơi yếu, hắn có cùng dị năng với mình, hoàn toàn là so đấu khả năng mạnh yếu của dị năng, không có kỹ xảo chiến đấu nào đáng nói. Mà Cá Mập Trắng thành danh đã lâu, phỏng chừng có thể cho mình chút niềm vui bất ngờ đây.
- Tiểu Hướng a, Cá Mập Trắng hiện tại giống như ngươi đều là dị năng giả cấp năm, ngươi cũng đừng có mà chủ quan.
Trần Quốc Đống dặn dò.
- Cấp năm? Vậy thì quá tốt rồi! Lúc nào thì hắn đến?
Hướng Nhật nhất thời hưng phấn, khí lực trong tay cũng tăng lên không ít, dẫn tới một thanh âm rên rỉ nhu nhược cất lên.
- Ách… Vậy thì cậu cẩn thận một chút, ta còn có việc cúp máy trước, cần trợ giúp gì thì lúc nào cũng có thể tìm ta.
Trần Quốc Đống nghe thấy tiếng rên rỉ kia, biết ý không nói gì thêm cúp điện thoại trước.
- Hắc hắc thật đáng chờ mong! Lão bà? Chúng ta tiếp tục!
- A! Đừng mà!
OoOoO
Trong một khu rừng, một nhóm gần trăm người đang thong thả đi vào
- F*ck! Lão tử không đi nữa! Bây giờ lão tử sẽ đi tìm tên vương bát đản đi băm vằm hắn ra! Không thì trong lòng lão tử cũng không dễ chịu!
Cá Mập Trắng đột nhiên dừng lại, quát.
- Cái này. . .
Wick lúc này cũng không biết phải làm thế nào cho phải, có sự giáo huấn lần trước, ngăn hắn thì có nghĩa là mình muốn chết, không ngăn hắn để hắn đi thì sợ rằng rất nhiều người ở đây cũng theo hắn đi mất. Chính mình đem được ‘mấy đồ bỏ đi’ về số 98, tránh phải chịu phạt. Nếu như không phải có tên Cá Mập Trắng này là Chấp Năng Giả cùng với nhiều dị năng giả đi theo như vậy, hắn cũng không dám trở về. Số 98 cũng không muốn người đã từng bị dị năng giả quốc gia bắt quay trở lại tổ chức.
"Wick! Hoặc là ngươi cùng đi với ta, sau đó ta cùng ngươi tới số 98, kiến thức thực lực của tổ chức dị năng giả đệ nhất thế giới, còn không thì chúng ta mỗi người đi một ngả đi! Ta nghĩ Hoa Hạ còn không có mấy người có thể lưu chúng ta lại được đau, cần gì phải đi số 98 tị nạn nữa?
Cá mập trắng lạnh lùng uy hiếp.
- Ngươi. . .
Wick tức đỏ bừng mặt, không biết nói cái gì hơn.
"Cá mập ca, cừu nhân kia của ngài là dị năng giả cấp độ nào? Hay là chúng ta tùy tiện phái vài người đi bắt hắn về đây?
Một fans trung thành của Cá mập trắng đứng ra góp ý.
- Hừ, thực lực không mạnh, giờ giỏi lắm là cấp 3 cấp 4! Có điều hắn có thể là một Mật giả cường đại, vẫn là ta tự mình đi giết hắn thì hơn, không thì ta không cam lòng! Wick! Ngươi suy nghĩ được đến đâu rồi?
Cá mập trắng hỏi, kỳ thực hắn cũng không ngu, hắn rõ ràng quốc gia hiện tại nhất định sẽ phái người đi bảo hộ Sở A cùng Hướng Quỳ, mặc dù thực lực mình cường đại, nhưng dù sao chỉ có một mình mình cũng không nhất định có thể giết được bọn họ.
- Ô ~~~ được rồi! Ta sẽ theo ngươi đi một lần! Mọi người cùng nhau đi! Trên đường cũng có thể chiếu cố nhau được.
Wick nghĩ một hồi đành phải đáp ứng.
- Ha ha! Tốt! Sảng khoái! Đi! Thành phố Bắc Hải! Trước tiên phải kiếm phương tiện đi lại đã. Đi!
Cá mập trắng cười lớn.
/1271
|