- Có phải mày vừa nói muốn dùng thủ đoạn ‘một cước’ với tao?
Hướng Nhật nhìn Andrey đang chết lặng trên ghế, hỏi.
Nghe được câu hỏi của Hướng Nhật, Andrey mới khôi phục lại được tinh thần/ Thấy ánh mắt lạnh lùng của Hướng Nhật, Andrey rất muốn chạy, thế nhưng hai chân hắn lại không nghe theo mệnh lệnh của hắn. Là người đều sợ chết, người có tiền càng sợ chết hơn. Cho nên đôi khi, bọn họ thà rằng nhịn ăn, nhịn tiêu đi một chút, cũng phải dùng tốn một số tiền lớn mời bảo tiêu lợi hại. Andrey hiển nhiên cũng là loại người này, tuy rằng gia tộc hắn nhiều tiền không đến mức mời bảo tiêu mà phải nhịn ăn nhịn uống, thế nhưng, hắn thực sự rất sợ chết. Hắn bây giờ, chút sức lực để đứng lên cũng không có.
Hướng Nhật lạnh nhạt liếc qua hai dị năng giả đang giãy dụa trên tay, chỉ thấy ngón tay của hắn nhẹ nhàng dùng lực, hai dị năng giả đã mất đi tri giác. Hướng Nhật giống như ném chó chết, đem hai người ném đến góc tường, sau đó quay đầu, nhìn Andrey, lạnh lùng nói.
- Còn chưa nghe rõ câu hỏi của tao sao?
Thấy Hướng Nhật tiện tay đã đem hai siêu cấp bảo tiêu của mình giải quyết, Andrey càng thêm sợ hãi, vì vậy thanh âm run hỏi.
- Mày…mày giết bọn chúng rồi sao?
- Hiện tại thì chưa, chỉ bị tao làm cho hôn mê thôi, còn lát nữa thì tao cũng không biết.
Nói xong, Hướng Nhật kéo một cái ghế qua rồi ngồi xuống.
- Mày vừa rồi muốn dùng thủ đoạn một cước với tao?
- Không có, không có.
Nghe Hướng Nhật lần thứ hai hỏi những lời này, mồ hôi lạnh toàn thân Andrey như nước suối tuôn ra. Hắn thực sự rất sợ nam tử trước mắt này đem chân tay mình phế bỏ, nếu như chân tay của mình phế đi, thì chính mình xong rồi, Punk gia tộc tuyệt đối sẽ không cho một người tàn phế lên làm gia chủ.
Nhìn Andrey bộ dạng hoang mang rối loạn, Hướng Nhật rất hài lòng, hắn muốn nhất là cái hiệu quả này, hiện tại tất cả đã nằm trong lòng bàn tay mình.
- Chúng ta có thể tiếp tục đề tài mới không?
- Đương nhiên, đương nhiên, mời ngài nói.
Thấy Hướng Nhật không dây dưa vấn đề thủ đọan một cước nữa, Andrey thở phào nhẹ nhõm, hắn còn muốn cùng mình nói chuyện, thì mình hiện tại sẽ không có nguy hiểm.
- Vừa nãy ta nói tới đâu rồi?
- Ngài nói đến Monica là nữ nhân của ngài.
Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ Andrey phải chịu loại đãi ngộ thế này, tuy rằng bây giờ ăn nói khép nép khiến chính hắn vô cùng ủy khuất, thế nhưng để giữ lấy mạng sống của mình, ai còn quản nhiều như vậy, chờ sau khi ra khỏi khách sạn này, hắn sẽ điều thật nhiều dị năng giả đến giết thằng chó chết dám làm nhục mình trước mặt này
Tâm tư Andrey, làm sao có thể thoát được mắt Hướng Nhật, nhìn Andrey trước mắt tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, Hướng Nhật dùng tay trái nhấc cái gạt tàn thuốc làm bằng thủy tinh trên mặt bàn lên, lạnh nhạt nói
- Mày muốn giết tao?
- Không…không? Cho dù tôi có mười lá gan cũng không dám. . .
Andrey còn chưa nói hết, thì thấy cái gạt tàn thuốc thủy tinh trong tay Hướng Nhật đã bay lên, sau đó từ từ bay tới trước mặt Andrey, ngay sau đó, Andrey chỉ nghe thấy tiếng vang răng rắc, chỉ thấy gạt tàn thuốc thủy tinh chậm rãi xuất hiện từng vết nứt, vết nứt ngày càng nhiều, cuối cùng, gạt tàn thuốc thủy tinh biến thành bột phấn, rơi xuống mặt đất, đúng vậy, không phải khối vụn, mà là bột phấn, có thể thấy được cỗ lực lượng này đến cùng mạnh đến bao nhiêu, hiển nhiên, đây là kiệt tác được tạo ra bởi lĩnh vực của Hướng Nhật.
Andrey còn chưa thấy hết kinh ngạc, thì cảm giác cổ mình bị một lực lượng vô hình ràng buộc, mà thân thể của chính mình, bắt đầu bay lên
Nhìn Andrey trên không trung sắc mặt đỏ bừng, Hướng Nhật chậm rãi móc từ trong ngực ra một điếu thuốc, đặt lên miệng, chậm rãi đốt, sau đó không nhanh không chậm nói.
- Nếu như tao muốn giết mày mà nói, tao có thể làm cho thi thể của mày biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này, không ai có thể tìm ra được, mày có tin không? Không nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của tao, đây là lần cảnh cáo cuối cùng.
Vừa dứt lời, Andrey chỉ thấy cỗ lực lượng đột nhiên biến mất, hắn từ không trung rớt xuống, làm cái ghế dưới thân nát ra.
Andrey chỉ cảm thấy cả người từng mảnh xương như muốn rời ra, đau nhức toàn thân, nếu như vừa rồi Andrey còn có chút sát tâm với Hướng Nhật, hiện tại, hắn đối với Hướng Nhật tuyệt đối không dám có một chút bất kính nào. Bởi vì, hắn thấy động tác của Hướng Nhật, nhìn ra đẳng cấp dị năng của Hướng Nhật.
Chấp Năng Giả!!!
Dĩ nhiên lại có thể là một Chấp Năng Giả. Thân là người thừa kế gia tộc Punk, hắn đương nhiên cũng có biết đẳng cấp phân biệt giữa các dị năng giả trên thế giới này. Mà sự khủng bố của Chấp Năng Giả, tuy rằng hắn chưa từng thấy tận mắt, nhưng cũng đã được nghe nói qua. Đứng ở trước mặt Chấp Năng Giả, cho dù có nhiều dị năng giả cấp bốn đi nữa, cũng chỉ là một đàn kiến hôi mà thôi.
Hướng Nhật nhìn Andrey đang chết lặng trên ghế, hỏi.
Nghe được câu hỏi của Hướng Nhật, Andrey mới khôi phục lại được tinh thần/ Thấy ánh mắt lạnh lùng của Hướng Nhật, Andrey rất muốn chạy, thế nhưng hai chân hắn lại không nghe theo mệnh lệnh của hắn. Là người đều sợ chết, người có tiền càng sợ chết hơn. Cho nên đôi khi, bọn họ thà rằng nhịn ăn, nhịn tiêu đi một chút, cũng phải dùng tốn một số tiền lớn mời bảo tiêu lợi hại. Andrey hiển nhiên cũng là loại người này, tuy rằng gia tộc hắn nhiều tiền không đến mức mời bảo tiêu mà phải nhịn ăn nhịn uống, thế nhưng, hắn thực sự rất sợ chết. Hắn bây giờ, chút sức lực để đứng lên cũng không có.
Hướng Nhật lạnh nhạt liếc qua hai dị năng giả đang giãy dụa trên tay, chỉ thấy ngón tay của hắn nhẹ nhàng dùng lực, hai dị năng giả đã mất đi tri giác. Hướng Nhật giống như ném chó chết, đem hai người ném đến góc tường, sau đó quay đầu, nhìn Andrey, lạnh lùng nói.
- Còn chưa nghe rõ câu hỏi của tao sao?
Thấy Hướng Nhật tiện tay đã đem hai siêu cấp bảo tiêu của mình giải quyết, Andrey càng thêm sợ hãi, vì vậy thanh âm run hỏi.
- Mày…mày giết bọn chúng rồi sao?
- Hiện tại thì chưa, chỉ bị tao làm cho hôn mê thôi, còn lát nữa thì tao cũng không biết.
Nói xong, Hướng Nhật kéo một cái ghế qua rồi ngồi xuống.
- Mày vừa rồi muốn dùng thủ đoạn một cước với tao?
- Không có, không có.
Nghe Hướng Nhật lần thứ hai hỏi những lời này, mồ hôi lạnh toàn thân Andrey như nước suối tuôn ra. Hắn thực sự rất sợ nam tử trước mắt này đem chân tay mình phế bỏ, nếu như chân tay của mình phế đi, thì chính mình xong rồi, Punk gia tộc tuyệt đối sẽ không cho một người tàn phế lên làm gia chủ.
Nhìn Andrey bộ dạng hoang mang rối loạn, Hướng Nhật rất hài lòng, hắn muốn nhất là cái hiệu quả này, hiện tại tất cả đã nằm trong lòng bàn tay mình.
- Chúng ta có thể tiếp tục đề tài mới không?
- Đương nhiên, đương nhiên, mời ngài nói.
Thấy Hướng Nhật không dây dưa vấn đề thủ đọan một cước nữa, Andrey thở phào nhẹ nhõm, hắn còn muốn cùng mình nói chuyện, thì mình hiện tại sẽ không có nguy hiểm.
- Vừa nãy ta nói tới đâu rồi?
- Ngài nói đến Monica là nữ nhân của ngài.
Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ Andrey phải chịu loại đãi ngộ thế này, tuy rằng bây giờ ăn nói khép nép khiến chính hắn vô cùng ủy khuất, thế nhưng để giữ lấy mạng sống của mình, ai còn quản nhiều như vậy, chờ sau khi ra khỏi khách sạn này, hắn sẽ điều thật nhiều dị năng giả đến giết thằng chó chết dám làm nhục mình trước mặt này
Tâm tư Andrey, làm sao có thể thoát được mắt Hướng Nhật, nhìn Andrey trước mắt tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, Hướng Nhật dùng tay trái nhấc cái gạt tàn thuốc làm bằng thủy tinh trên mặt bàn lên, lạnh nhạt nói
- Mày muốn giết tao?
- Không…không? Cho dù tôi có mười lá gan cũng không dám. . .
Andrey còn chưa nói hết, thì thấy cái gạt tàn thuốc thủy tinh trong tay Hướng Nhật đã bay lên, sau đó từ từ bay tới trước mặt Andrey, ngay sau đó, Andrey chỉ nghe thấy tiếng vang răng rắc, chỉ thấy gạt tàn thuốc thủy tinh chậm rãi xuất hiện từng vết nứt, vết nứt ngày càng nhiều, cuối cùng, gạt tàn thuốc thủy tinh biến thành bột phấn, rơi xuống mặt đất, đúng vậy, không phải khối vụn, mà là bột phấn, có thể thấy được cỗ lực lượng này đến cùng mạnh đến bao nhiêu, hiển nhiên, đây là kiệt tác được tạo ra bởi lĩnh vực của Hướng Nhật.
Andrey còn chưa thấy hết kinh ngạc, thì cảm giác cổ mình bị một lực lượng vô hình ràng buộc, mà thân thể của chính mình, bắt đầu bay lên
Nhìn Andrey trên không trung sắc mặt đỏ bừng, Hướng Nhật chậm rãi móc từ trong ngực ra một điếu thuốc, đặt lên miệng, chậm rãi đốt, sau đó không nhanh không chậm nói.
- Nếu như tao muốn giết mày mà nói, tao có thể làm cho thi thể của mày biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này, không ai có thể tìm ra được, mày có tin không? Không nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của tao, đây là lần cảnh cáo cuối cùng.
Vừa dứt lời, Andrey chỉ thấy cỗ lực lượng đột nhiên biến mất, hắn từ không trung rớt xuống, làm cái ghế dưới thân nát ra.
Andrey chỉ cảm thấy cả người từng mảnh xương như muốn rời ra, đau nhức toàn thân, nếu như vừa rồi Andrey còn có chút sát tâm với Hướng Nhật, hiện tại, hắn đối với Hướng Nhật tuyệt đối không dám có một chút bất kính nào. Bởi vì, hắn thấy động tác của Hướng Nhật, nhìn ra đẳng cấp dị năng của Hướng Nhật.
Chấp Năng Giả!!!
Dĩ nhiên lại có thể là một Chấp Năng Giả. Thân là người thừa kế gia tộc Punk, hắn đương nhiên cũng có biết đẳng cấp phân biệt giữa các dị năng giả trên thế giới này. Mà sự khủng bố của Chấp Năng Giả, tuy rằng hắn chưa từng thấy tận mắt, nhưng cũng đã được nghe nói qua. Đứng ở trước mặt Chấp Năng Giả, cho dù có nhiều dị năng giả cấp bốn đi nữa, cũng chỉ là một đàn kiến hôi mà thôi.
/1271
|