- Dựa vào việc Monica là nữ nhân của tôi. . .
Lời này vừa nói ra, ngay cả tiểu quốc vương ngồi bên cạnh Hướng Nhật cũng cả kinh, ánh mắt nhìn về phía Hướng Nhật cũng phát sinh biến hóa, mặc dù có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, thế nhưng, tiểu quốc vương biết bây giờ không phải thời điểm chất vấn Hướng Nhật, vì vậy liền quay đầu, tiếp tục xem tình thế phát triển.
Nghe được câu này, Andrey cảm thấy tức giận, ngoại trừ cha hắn ra, cho tới bây giờ cũng không ai dám nói chuyện như thế với hắn. Người này phải chết, nhưng Andrey hiểu, thời điểm hiện tại không thể giết tên trước mắt dám mạo phạm hắn được.
Đầu tiên, vị trí và hoàn cảnh ở đây không cho phép hắn làm như thế, coi như thực lực gia tộc hắn hùng hậu, nhưng không có nghĩa có thể là hắn có thể quang minh chính đại giết người. Thứ hai, nếu như hiện tại cùng người nam nhân trước mắt trở mặt, chính là cùng Neo trở mặt, đây mới là vấn đề mấu chốt.
- Bệ hạ, thật ngại quá, công ty của tôi còn có một số chuyện cần phải xử lý, tôi xin phép cáo từ trước, có cơ hội chúng ta sẽ hẹn gặp sau.
Nói xong, hắn không thèm nhìn về phía Hướng Nhật, mang theo một nam một nữ phía sau ra ngoài.
- Tao đã cho phép mày rời đi chưa?
Thấy Andrey sắp đi, Hướng Nhật cũng không thèm ngẩng đầu, nhàn nhạt nói.
- Oắt con, mày không nên khinh người quá đáng.
Nghe được câu nói đấy của Hướng Nhật..., lửa giận trong lòng Andrey nháy mắt bị đốt lên tới cực điểm, cơn tức giận nãy giờ bùng phát ra ngoài. Hắn xoay người nhìn về phía Hướng Nhật quát:
- Mày thực sự cho rằng tao không dám giết mày sao? Nếu như không phải Neo bệ hạ đang ở đây, mày bây giờ đã là một cỗ thi thể rồi, tao. .
- Câm miệng!
Nhìn Andrey trước mắt nổi giận, Hướng Nhật khẽ nhíu mày, cắt đứt lời Andrey nói. Lấy tay phẩy phẩy trước mặt vài cái, nhàn nhạt nói:
- Mày có biết miệng mày rất thối không hả, nếu như mày còn dám quay về phía tao rống them 1 câu nữa, tao sẽ biến mày thành một cỗ thi thể, ngay tại chỗ này.
Lúc này đây, Hướng Nhật rất mất hứng, mặc dù hắn rất thích giả trư ăn thịt hổ. Thế nhưng, lần này hắn tới để đàm phán, nhất định phải lên giọng, phải áp chế bọn họ ngay từ đầu.
Trong suy nghĩ của Andrey, người nam nhân trước mắt này lại lặp đi lặp lại sự khiêu khích trắng trợn ngay trước mặt hắn, nếu như hắn không giáo huấn thằng oắt con trước mặt này một chút, hắn cũng không phải là Andrey Punk nữa rồi.
Andrey quay đầu đối với tiểu quốc vương nói:
- Bệ hạ, vị bằng hữu kia của người căn bản là không hiểu cách tôn trọng người khác là như thế nào, xem ra, ta cần giúp người dạy dỗ hắn một chút.
Hắn cũng không them nhìn biểu hiện của tiểu quốc vương, trực tiếp nói
Mặc dù hắn không muốn đắc tội với tiểu quốc vương, thế nhưng cũng không có nghĩa là hắn sợ một tiểu quốc vương của một quốc gia nho nhỏ này. Thằng oắt con àny, phải dùng mọi giá nào cũng phải làm cho hắn cảm thấy hối hận, hối hận vì dám can đảm khiêu khích hắn, hối hận vì được sống trên cõi đời này.
- Sam, ta muốn người nam nhân trước mắt này thấy được thủ đoạn ‘một cước’.
Nói xong, quay lại ngồi lên ghế, chờ hướng Nhật cầu xin tha thứ.
Nghe được Andrey lên tiếng, nam tử phía sau Andrey đi về phía Hướng Nhật. Khi còn cách Hướng Nhật còn một mét liền ngừng lại, nhìn Hướng Nhật đang ngồi dưới ghế, nói.
- Nghe cho rõ này thằng nhãi con, tao khuyên mày nên dập đầu xin lỗi thiếu gia nhà tao đi, nếu như mà để tao đến, mày nhất định sẽ phải hối hận.
- À?
Nghe được lời này, Hướng Nhật từ trên ghế đứng lên, nhìn nam nhân tướng mạo bình thường trước mắt mình, vừa cười vừa nói.
- Tao rất muốn biết cái gì gọi là hối hận.
Nói xong, liền khoanh hai tay lại với nhau, vẻ mặt đùa giỡn nhìn hắn.
Nghe được lời Hướng Nhật nói, nam tử vẻ mặt vô cùng phận nộ, tên cặn bã trước mắt mình này, lại dám khiêu khích chính mình, chính mình nếu muốn một tay cũng có thể bóp chết hắn.
Vốn thân thể Hướng Nhật gầy yếu, hơn nữa lại mới khôi phục tuổi thanh xuân, nhìn tuổi cũng không lớn, cho nên người bình thường nhìn thấy, Hướng Nhật thực sự không có lực sát thương gì cả. Trong mắt nam tử hôm nay, Hướng Nhật càng trở lên nhỏ bé không khác gì con kiến, cho nên đối với Hướng Nhật, hắn căn bản không có ý định dùng dị năng, trực tiếp vung quyền vọt tới.
Nhìn nam tử trước mắt xông lại, Hướng Nhật xem thường cười, khi nắm tay nam tử sắp đánh vào mặt chính mình, Hướng Nhật đầu cũng không thèm ngẩng, trong nháy mắt đá một cước, trực tiếp đem nam tử đá bay ra ngoài, té xuống bên chân Andrey. Nam tử này mặc dù là dị năng giả, thế nhưng thân thể hắn không biến thái bằng Hướng Nhật, hơn nữa tiến tới đánh Hướng Nhật mà không phòng bị, bị Hướng Nhật dùng một cước đá văng đi, nam tử này một lúc lâu rồi mà cũng không thể đứng dậy được.
Thấy Sam một chiêu còn chưa kịp tung ra, đã bị Hướng Nhật một cước đạp bay, Andrey càng thêm phẫn nộ, thế nhưng nữ tử phía sau Andrey chứng kiến Sam bị đạp bay, không có nghĩ rằng Hướng Nhật lại có thể có khả năng là một dị năng giả, chỉ cho rằng Hướng Nhật lực lượng lớn một chút, hơn nữa Sam cũng không dùng dị năng, cộng thêm cả việc Hướng Nhật xuất thủ quá đột ngột, cho nên Sam mới bị đạp bay.
- Sophie, ngươi và Sam cùng tiến lên, không được thủ hạ lưu tình, ta muốn thằng oắt con này hối hận vì đã sinh ra trên cõi đời này.
Andrey ra lệnh cho nữ tử phía sau.
Nghe được mệnh lệnh từ Andrey, Sophie tiến lên đỡ Sam dậy, hai người từng bước đi về phía Hướng Nhật. Cùng lúc này trong long bàn tay của cả hai, cũng bắt đầu phát sinh sự biến hóa.
Trong tay Sam, bỗng nhiên xuất hiện một hỏa cầu, hỏa cầu này lại còn là màu tím. Vừa nhìn, cũng biết nhiệt độ của nó cực kỳ khủng bố. Mà trong tay Sophie, cũng xuất hiện một cái cung tạo thành từ những tia điện, luồng điện này bị Sophie kéo căng, vốn chỉ có cái cung không, trong nháy mắt xuất hiện một mũi tên điện lưu thẳng tắp, rung động rè rè như một tia sét.
Thấy một màn như vậy, Hướng Nhật một chút phản ứng cũng không có, vẫn khoanh tay, nhìn hai người.
Đến mức này rồi, vậy mà thanh niên trước mắt này vẫn không có một chút nào hoang mang rối loạn, vẻ mặt đùa giỡn lại càng đậm hơn. Sắc mặt Sophie trở nên ngưng trọng, nhưng Sam lại cho rằng người thanh niên trước mắt, là bị động tác của hai người làm cho sợ đến mức ngu người, vì vậy hắn dương dương đắc ý nói.
- Oắt con, tới thế giới bên kia rồi, từ từ mà sám hối.
Nói xong, liền đem hỏa cầu trong tay nhắm phía Hướng Nhật ném tới, mà cung tiễn trên tay Sophie, phóng ra một mũi tên nhanh như thiểm điện bắn về phía trước.
Vốn là, hai người cùng Andrey đều cho rằng Hướng Nhật không thể nghi ngờ là phải chết, thế nhưng không nghĩ tới lôi tiễn trong quá trình bắn về phía Hướng Nhật, giống như gặp phải một bức tường vô hình, trong nháy mắt biến mất. Mà hỏa cầu của Sam, hiện giờ lại đang bay lơ lửng trước mặt Hướng Nhật.
Nhìn hỏa cầu trước mắt, Hướng Nhật chậm rãi vươn ngón cái và ngón trỏ, cầm lấy hỏa cầu, thản nhiên nhìn một nam một nữ trước mắt, nhẹ nhàng nói:
- Xong rồi đấy hả? Tới phiên ta nhé.
Nói xong, chỉ thấy hai ngón tay Hướng Nhất nhẹ nhàng dùng lực, hỏa cầu bị hắn trong nháy mắt bóp vỡ mà biến mất. Cùng với thời điểm hỏa cầu biến mất, trong nháy mắt, Hướng Nhật xuất hiện bên cạnh một nam một nữ, hai tay bóp cổ hai người, đem hai người nhấc lên, sau đó đi về phía Andrey đang ngồi nhàn nhạt hỏi:
- Có phải mày vừa nói muốn dùng thủ đoạn ‘một cước’ với tao?
Lời này vừa nói ra, ngay cả tiểu quốc vương ngồi bên cạnh Hướng Nhật cũng cả kinh, ánh mắt nhìn về phía Hướng Nhật cũng phát sinh biến hóa, mặc dù có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, thế nhưng, tiểu quốc vương biết bây giờ không phải thời điểm chất vấn Hướng Nhật, vì vậy liền quay đầu, tiếp tục xem tình thế phát triển.
Nghe được câu này, Andrey cảm thấy tức giận, ngoại trừ cha hắn ra, cho tới bây giờ cũng không ai dám nói chuyện như thế với hắn. Người này phải chết, nhưng Andrey hiểu, thời điểm hiện tại không thể giết tên trước mắt dám mạo phạm hắn được.
Đầu tiên, vị trí và hoàn cảnh ở đây không cho phép hắn làm như thế, coi như thực lực gia tộc hắn hùng hậu, nhưng không có nghĩa có thể là hắn có thể quang minh chính đại giết người. Thứ hai, nếu như hiện tại cùng người nam nhân trước mắt trở mặt, chính là cùng Neo trở mặt, đây mới là vấn đề mấu chốt.
- Bệ hạ, thật ngại quá, công ty của tôi còn có một số chuyện cần phải xử lý, tôi xin phép cáo từ trước, có cơ hội chúng ta sẽ hẹn gặp sau.
Nói xong, hắn không thèm nhìn về phía Hướng Nhật, mang theo một nam một nữ phía sau ra ngoài.
- Tao đã cho phép mày rời đi chưa?
Thấy Andrey sắp đi, Hướng Nhật cũng không thèm ngẩng đầu, nhàn nhạt nói.
- Oắt con, mày không nên khinh người quá đáng.
Nghe được câu nói đấy của Hướng Nhật..., lửa giận trong lòng Andrey nháy mắt bị đốt lên tới cực điểm, cơn tức giận nãy giờ bùng phát ra ngoài. Hắn xoay người nhìn về phía Hướng Nhật quát:
- Mày thực sự cho rằng tao không dám giết mày sao? Nếu như không phải Neo bệ hạ đang ở đây, mày bây giờ đã là một cỗ thi thể rồi, tao. .
- Câm miệng!
Nhìn Andrey trước mắt nổi giận, Hướng Nhật khẽ nhíu mày, cắt đứt lời Andrey nói. Lấy tay phẩy phẩy trước mặt vài cái, nhàn nhạt nói:
- Mày có biết miệng mày rất thối không hả, nếu như mày còn dám quay về phía tao rống them 1 câu nữa, tao sẽ biến mày thành một cỗ thi thể, ngay tại chỗ này.
Lúc này đây, Hướng Nhật rất mất hứng, mặc dù hắn rất thích giả trư ăn thịt hổ. Thế nhưng, lần này hắn tới để đàm phán, nhất định phải lên giọng, phải áp chế bọn họ ngay từ đầu.
Trong suy nghĩ của Andrey, người nam nhân trước mắt này lại lặp đi lặp lại sự khiêu khích trắng trợn ngay trước mặt hắn, nếu như hắn không giáo huấn thằng oắt con trước mặt này một chút, hắn cũng không phải là Andrey Punk nữa rồi.
Andrey quay đầu đối với tiểu quốc vương nói:
- Bệ hạ, vị bằng hữu kia của người căn bản là không hiểu cách tôn trọng người khác là như thế nào, xem ra, ta cần giúp người dạy dỗ hắn một chút.
Hắn cũng không them nhìn biểu hiện của tiểu quốc vương, trực tiếp nói
Mặc dù hắn không muốn đắc tội với tiểu quốc vương, thế nhưng cũng không có nghĩa là hắn sợ một tiểu quốc vương của một quốc gia nho nhỏ này. Thằng oắt con àny, phải dùng mọi giá nào cũng phải làm cho hắn cảm thấy hối hận, hối hận vì dám can đảm khiêu khích hắn, hối hận vì được sống trên cõi đời này.
- Sam, ta muốn người nam nhân trước mắt này thấy được thủ đoạn ‘một cước’.
Nói xong, quay lại ngồi lên ghế, chờ hướng Nhật cầu xin tha thứ.
Nghe được Andrey lên tiếng, nam tử phía sau Andrey đi về phía Hướng Nhật. Khi còn cách Hướng Nhật còn một mét liền ngừng lại, nhìn Hướng Nhật đang ngồi dưới ghế, nói.
- Nghe cho rõ này thằng nhãi con, tao khuyên mày nên dập đầu xin lỗi thiếu gia nhà tao đi, nếu như mà để tao đến, mày nhất định sẽ phải hối hận.
- À?
Nghe được lời này, Hướng Nhật từ trên ghế đứng lên, nhìn nam nhân tướng mạo bình thường trước mắt mình, vừa cười vừa nói.
- Tao rất muốn biết cái gì gọi là hối hận.
Nói xong, liền khoanh hai tay lại với nhau, vẻ mặt đùa giỡn nhìn hắn.
Nghe được lời Hướng Nhật nói, nam tử vẻ mặt vô cùng phận nộ, tên cặn bã trước mắt mình này, lại dám khiêu khích chính mình, chính mình nếu muốn một tay cũng có thể bóp chết hắn.
Vốn thân thể Hướng Nhật gầy yếu, hơn nữa lại mới khôi phục tuổi thanh xuân, nhìn tuổi cũng không lớn, cho nên người bình thường nhìn thấy, Hướng Nhật thực sự không có lực sát thương gì cả. Trong mắt nam tử hôm nay, Hướng Nhật càng trở lên nhỏ bé không khác gì con kiến, cho nên đối với Hướng Nhật, hắn căn bản không có ý định dùng dị năng, trực tiếp vung quyền vọt tới.
Nhìn nam tử trước mắt xông lại, Hướng Nhật xem thường cười, khi nắm tay nam tử sắp đánh vào mặt chính mình, Hướng Nhật đầu cũng không thèm ngẩng, trong nháy mắt đá một cước, trực tiếp đem nam tử đá bay ra ngoài, té xuống bên chân Andrey. Nam tử này mặc dù là dị năng giả, thế nhưng thân thể hắn không biến thái bằng Hướng Nhật, hơn nữa tiến tới đánh Hướng Nhật mà không phòng bị, bị Hướng Nhật dùng một cước đá văng đi, nam tử này một lúc lâu rồi mà cũng không thể đứng dậy được.
Thấy Sam một chiêu còn chưa kịp tung ra, đã bị Hướng Nhật một cước đạp bay, Andrey càng thêm phẫn nộ, thế nhưng nữ tử phía sau Andrey chứng kiến Sam bị đạp bay, không có nghĩ rằng Hướng Nhật lại có thể có khả năng là một dị năng giả, chỉ cho rằng Hướng Nhật lực lượng lớn một chút, hơn nữa Sam cũng không dùng dị năng, cộng thêm cả việc Hướng Nhật xuất thủ quá đột ngột, cho nên Sam mới bị đạp bay.
- Sophie, ngươi và Sam cùng tiến lên, không được thủ hạ lưu tình, ta muốn thằng oắt con này hối hận vì đã sinh ra trên cõi đời này.
Andrey ra lệnh cho nữ tử phía sau.
Nghe được mệnh lệnh từ Andrey, Sophie tiến lên đỡ Sam dậy, hai người từng bước đi về phía Hướng Nhật. Cùng lúc này trong long bàn tay của cả hai, cũng bắt đầu phát sinh sự biến hóa.
Trong tay Sam, bỗng nhiên xuất hiện một hỏa cầu, hỏa cầu này lại còn là màu tím. Vừa nhìn, cũng biết nhiệt độ của nó cực kỳ khủng bố. Mà trong tay Sophie, cũng xuất hiện một cái cung tạo thành từ những tia điện, luồng điện này bị Sophie kéo căng, vốn chỉ có cái cung không, trong nháy mắt xuất hiện một mũi tên điện lưu thẳng tắp, rung động rè rè như một tia sét.
Thấy một màn như vậy, Hướng Nhật một chút phản ứng cũng không có, vẫn khoanh tay, nhìn hai người.
Đến mức này rồi, vậy mà thanh niên trước mắt này vẫn không có một chút nào hoang mang rối loạn, vẻ mặt đùa giỡn lại càng đậm hơn. Sắc mặt Sophie trở nên ngưng trọng, nhưng Sam lại cho rằng người thanh niên trước mắt, là bị động tác của hai người làm cho sợ đến mức ngu người, vì vậy hắn dương dương đắc ý nói.
- Oắt con, tới thế giới bên kia rồi, từ từ mà sám hối.
Nói xong, liền đem hỏa cầu trong tay nhắm phía Hướng Nhật ném tới, mà cung tiễn trên tay Sophie, phóng ra một mũi tên nhanh như thiểm điện bắn về phía trước.
Vốn là, hai người cùng Andrey đều cho rằng Hướng Nhật không thể nghi ngờ là phải chết, thế nhưng không nghĩ tới lôi tiễn trong quá trình bắn về phía Hướng Nhật, giống như gặp phải một bức tường vô hình, trong nháy mắt biến mất. Mà hỏa cầu của Sam, hiện giờ lại đang bay lơ lửng trước mặt Hướng Nhật.
Nhìn hỏa cầu trước mắt, Hướng Nhật chậm rãi vươn ngón cái và ngón trỏ, cầm lấy hỏa cầu, thản nhiên nhìn một nam một nữ trước mắt, nhẹ nhàng nói:
- Xong rồi đấy hả? Tới phiên ta nhé.
Nói xong, chỉ thấy hai ngón tay Hướng Nhất nhẹ nhàng dùng lực, hỏa cầu bị hắn trong nháy mắt bóp vỡ mà biến mất. Cùng với thời điểm hỏa cầu biến mất, trong nháy mắt, Hướng Nhật xuất hiện bên cạnh một nam một nữ, hai tay bóp cổ hai người, đem hai người nhấc lên, sau đó đi về phía Andrey đang ngồi nhàn nhạt hỏi:
- Có phải mày vừa nói muốn dùng thủ đoạn ‘một cước’ với tao?
/1271
|