Thẩm Thanh sững sờ “Kiều Huân, con điên rồi sao?”
Kiều Huân chậm rãi quay lại, trong đại sảnh trống trải của đêm khuya, tiếng bước chân của cô nghe thật cô đơn... Đi được vài bước, Kiều Huân dừng lại, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết nói “Dì Thẩm, con rất tỉnh táo Chưa bao giờ con cảm thấy tỉnh táo như vậy cả.”
Cô muốn ly hôn với Lục Trạch.
…
Ba ngày sau, Lục Trạch trở về thành phố B.
Buổi tối, khi màn đêm dần buông xuống, chiếc xe sang bóng loáng từ từ tiến vào biệt thự và dừng lại, tắt máy.
Người tài xế mở cửa xe cho anh.
Lục Trạch bước xuống, đóng cửa sau lại và khi thấy tài xế định mang hành lý lên, anh nói khẽ “Để tôi tự mang lên.”
Vừa vào đến sảnh, người giúp việc trong nhà lập tức tiến đến chào đón “Mấy ngày trước, ba vợ ngài xảy ra chuyện nên tâm trạng của phu nhân không tốt, bây giờ đang ở trên lầu ạ ”
Lục Trạch đã biết về chuyện của nhà họ Kiềụ
Trong lòng anh cũng thấy hơi bực, anh xách hành lý lên lầu, mở cửa phòng ngủ đã thấy Kiều Huân đang ngồi trước bàn trang điểm, sắp xếp đồ đạc.
Lục Trạch đặt hành lý xuống, nới lỏng cà vạt rồi ngồi xuống mép giường nhìn vợ.
Sau khi kết hôn, Kiều Huân luôn thích làm việc nhà, sắp xếp và nướng bánh... Nếu không nhờ gương mặt và vóc dáng tuyệt đẹp của cô thì trong mắt Lục Trạch, cô cũng chẳng khác gì một người giúp việc cả.
Cả buổi, Kiều Huân không nói lời nào.
Lục Trạch sau chuyến công tác cũng khá mệt, thấy cô im lặng nên anh cũng chẳng muốn nói gì. Anh đi thẳng vào phòng thay đồ, lấy áo choàng tắm và vào phòng tắm. Trong lúc tắm, anh nghĩ với tính cách nhu mì của Kiều Huân, khi anh tắm xong thì có lẽ cô đã hết giận và giúp anh dọn hành lý rồi lại trở thành người vợ hiền dịu như trước.
Anh hoàn toàn chắc chắn về điều đó...
Vì vậy, khi anh bước ra khỏi phòng tắm và thấy chiếc vali vẫn nằm y nguyên, anh cảm thấy cần phải nói chuyện với cô.
Lục Trạch ngồi xuống ghế sofa, lấy tạm một cuốn tạp chí để đọc.
Một lúc sau, anh ngước lên nhìn cô và nói “Bệnh tình của ba em thế nào rồi? Chuyện tối hôm đó... anh đã trách mắng thư ký Tần rồi.”
Anh nói nhẹ nhàng nhưng lại rất thiếu chân thành.
Kiều Huân đặt đồ xuống, ngước mắt lên và nhìn anh qua gương.
Trong gương, Lục Trạch với đường nét khuôn mặt sắc sảo, phong thái cao quý.
Chỉ một chiếc áo choàng tắm nhưng anh mặc vào vẫn đẹp hơn người khác.
Kiều Huân nhìn anh rất lâu, đến khi mắt cô đã hơi cay, cô mới bình tĩnh nói “Lục Trạch, chúng ta ly hôn đi ”
Lục Trạch ngạc nhiên thấy rõ.
Anh biết chắc là Kiều Huân đã không vui vì chuyện tối hôm đó. Sau đó, khi biết chuyện của nhà họ Kiều, anh đã lập tức bảo thư ký Tần đến bệnh viện nhưng Kiều Huân không chấp nhận.
Đây là lần đầu tiên cô phản kháng anh, trước đây cô luôn rất dịu dàng.
Lục Trạch ngả người lấy hộp thuốc lá trên bàn trà, rút một điếu và ngậm vào môi, châm lửa.
Một lúc sau, làn khói mỏng nhẹ nhàng được thở ra.
/1338
|