Ly hôn thì hiếm khi kết thúc trong hòa bình lắm, trên đời này cũng làm gì có nhiều chuyện kết thúc tốt đẹp như vậy đâu chứ
Khi Kiều Huân rời khỏi tòa nhà Lục thị, đôi chân cô vẫn còn run lên bần bật.
Những nơi Lục Trạch đã chạm vào, vẫn nóng như bị lửa đốt, như thể còn lưu lại cảm giác từ bàn tay của anh ta vậy... Trong đầu cô, vẫn văng vẳng những lời Lục Trạch đã nói.
Hãy về nhà với tôi, em vẫn là Lục phu nhân
Em nghĩ nhà họ Lục có thể ra vào tùy ý, hay là tôi, Lục Trạch này dễ bị em điều khiển như một con rối hả?
Những lời đó khiến Kiều Huân cảm thấy khó thở.
Cô ngồi ngoài một lúc lâu rồi mới trở về căn hộ thuê của mình.
Khu chung cư cũ rộng 60m2, chỉ có những món đồ nội thất thô sơ, so với biệt thự của nhà họ Kiều trước đây thì đúng là một trời một vực. Hôm đó, Thẩm Thanh đứng trong phòng khách chật hẹp, im lặng rất lâụ
Kiều Huân biết bà không quen, nhưng hiện tại, đây là những gì cô có thể làm.
Trong bếp, Thẩm Thanh lại đang nấu canh.
Khi thấy Kiều Huân về, bà ngừng công việc "Anh con sao rồi?"
Kiều Huân không nhắc đến chuyện của Lục Trạch, cô cúi đầu thay giày ở cửa, nhẹ giọng "Anh bảo con tìm một luật sư tên Mạnh Yến Hồi, nói rằng anh ấy có thể giúp chúng ta trong lần kiện tụng này."
"Mạnh Yến Hồi?"
Thẩm Thanh trông như đang suy nghĩ "Hình như nghe qua cái tên này rồi thì phải Dù sao cũng phải tìm cách liên lạc, nếu ngài ấy giỏi thật thì anh trai con cũng có thể sẽ được thả ra."
Kiều Huân gật đầu "Con đã gọi cho Lâm Tiêu rồi, nhờ cô ấy giúp đỡ tìm hiểu thử xem."
Cô và Lâm Tiêu quen biết từ nhỏ.
Lâm Tiêu tốt nghiệp đại học rồi trở thành người mẫu, đi khắp thế giới, có nhiều mối quan hệ rộng rãi.
Khi nghe tên Lâm Tiêu, Thẩm Thanh lộ ra vẻ mặt phức tạp.
Trước đây bà không thích Kiều Huân và Lâm Tiêu đi cùng nhau, nghĩ rằng Lâm Tiêu thuộc ngành giải trí, có nhiều yếu tố phức tạp... Không ngờ bây giờ lại cần đến cô ấy.
Thẩm Thanh im lặng một lúc.
Bà múc một bát canh cho Kiều Huân "Uống đi, bồi bổ bản thân vào, gần đây con gầy quá. Tuần sau con không phải đi làm ở công ty đào tạo sao?"
Kiều Huân nhìn bát canh, nhẹ nhàng nói "Con không đi nữa Con sẽ tìm công việc khác."
Thẩm Thanh ngồi xuống "Sao vậy?"
Kiều Huân không muốn bà lo lắng, cố làm ra vẻ nhẹ nhàng "Là Lục Trạch Anh ấy đã liên hệ với họ... bên đó đã từ chối con Không sao, con sẽ tìm công việc khác, trên báo có rất nhiều quảng cáo tuyển dụng, chắc chắn sẽ tìm được thôi."
Cô nghĩ Thẩm Thanh sẽ trách mắng cô.
Nhưng Thẩm Thanh im lặng rất lâu, chỉ nói "Miễn là anh con ra được là tốt."
Bà đứng lên rồi đi vào bếp.
/1338
|