Y Thủ Che Thiên

Chương 99: Vị Ương Kiếm

/655


Mộ Chỉ Ly cẩn thậnđánh giá thân kiếm, lúc này nàng mới chú ý chỗ thân kiếm sát với chuôi kiếm cókhắc ba chữ, kiểu chữ vô cùng đẹp, dứt khoát, lưu loát không chút ướt át bẩnthỉu nào, lại mang theo vẻ đẹp mượt mà, Vị Ương Kiếm.

Nghĩ đến tên củathanh kiếm này, Mộ Chỉ Ly không khỏi lẩm bẩm: “Vị Ương Kiếm, Vị Ương, quả nhiênlà tên hay!”

Thiên Nhi lúc này đãđem các yêu linh kia cắn nuốt gần hết, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cầm trong tay mộtthanh kiếm thì cũng chạy tới, chỉ nhìn qua đã biết thanh kiếm này không tầmthường.

“Chỉ Li, thanh kiếmnày hẳn là một linh bảo!” Thiên Nhi trầm ngâm trong chốc lát nói, từ trên thanhkiếm này nó có thể cảm nhận được hơi thở không tầm thường.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Lygật đầu, bởi vì chính nàng cũng cảm thấy như vậy, một bảo kiếm bình thường cănbản sẽ không giống như Vị Ương Kiếm, có phải bảo bối tốt hay không đương nhiênlà có thể cảm nhận được.

Thiên Nhi sau khiđánh giá cẩn thận một phen thì mở to hai mắt nhìn, mắt rồng vốn đã rất lớn naylại càng to tròn đến mức dọa người, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Kiếm này đặt ở đâyhình như là để áp chế những yêu linh kia, sau khi các yêu thú chết đi không baolâu, các yêu linh sẽ tiêu tán, nhưng những yêu linh này lại không bị như vậy. Tanghĩ có thể vị cường đại kia khi còn sống đã dùng thủ pháp đặc thù bảo tồn nhữngyêu linh này, mà thời điểm một số yêu thú chết đi cũng có rất nhiều oán khí, chonên các yêu linh này đều mang theo oán niệm, yêu linh mang oán niệm uy lực khôngnhỏ, huống chi nhiều yêu linh tụ tập một chỗ như vậy. Cho nên gian phòng nàynhiệt độ thấp hơn các gian phòng khác không ít, có lẽ do âm khí quá nặng, màchính thanh kiếm này đã trấn áp bọn chúng, nếu không có thanh kiếm này, nhữngyêu linh kia sợ là đã sớm lao ra khỏi căn phòng rồi.”

“Hẳn là vậy, thanhkiếm này uy lực thật cường đại, có thể trấn áp nhiều yêu linh như vậy.” Mộ ChỉLy nhìn Vị Ương kiếm trong tay.

Thiên Nhi gật đầu:“Từ đó có thể khẳng định nó chắc chắn là một linh bảo! Có điều cụ thể là linhbảo gì thì phải nghiên cứu một phen mới biết được, nhưng dù thế nào thì vận khícủa Chỉ Li ngươi quả thật không tệ, có thể nhìn thấy thanh kiếm này.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Lycũng chú ý tới câu nói sau cùng của Thiên Nhi: “Nhìn thấy thanh kiếm này?” Vìsao lại là nhìn thấy, mà không phải có? Nàng cùng Thiên Nhi quen biết lâu nhưvậy, cũng biết Thiên Nhi rất hiểu biết, nó tuyệt đối sẽ không nói sai phươngdiện này, nếu đã nói lên thì chắc chắn có ẩn ý.

Thấy Mộ Chỉ Ly pháthiện trong lời nói của mình không đúng, Thiên Nhi cũng cười cười giải thích:“Ngươi hẳn là biết, linh bảo không thể so với bảo kiếm bình thường, nó có linhhồn của mình, ngươi bây giờ cầm nó ở trên tay, nó không có bất kỳ phản khángnào, nhưng cũng không phát huy được thực lực vốn có, chỉ giống như các bảo kiếmbình thường mà thôi.”

“Hả?” Mộ Chỉ Ly nghihoặc trong chốc lát liền bừng tỉnh đại ngộ nói: “Ý của ngươi nói là Vị Ương kiếmnày cần nhận chủ?” Đến bây giờ nàng mới chỉ thấy một linh bảo duy nhất chính làThiên Sát Cổ Giới, mà khi lần đầu gặp cũng đã tiến hành trích máu nhận chủ rồi,đổi lại là một binh khí thì căn bản không cần bước này.

Thiên Nhi cũng gậtđầu, Mộ Chỉ Ly quả nhiên thông minh, nói một chút liền hiểu: “Không sai, có điềukhông chỉ đơn giản là trích máu nhận chủ đâu, trước kia ngươi trích máu nhận chủthành công với Thiên Sát Cổ Giới là bởi vì trước đó Thiên Sát Cổ Giới đã chọnngươi, nó đem ngươi từ thế giới kia đến Thiên Huyền Đại Lục, cho nên thời điểmngươi nhận chủ nó không hề phản kháng, rất dễ dàng thành công. Nhưng Vị Ươngkiếm này thì không như vậy, nó không hẳn đã tiếp nhận ngươi, cho nên điểm quantrọng nhất là làm sao để nó tiếp nhận ngươi, nếu muốn dùng phương thức cậy mạnhđể đem nó trở thành của mình thì không thể thành công được, bởi vì linh bảo đềurất kiêu ngạo, thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, câu này rất thích hợp dùng chobọn chúng. Nếu nó không chịu tiếp nhận, người bình thường chắc chắn sẽ không cóphương pháp xử lý, coi như sử dụng những phương pháp khác, linh bảo này có khảnăng sẽ tự hủy hoại bản thân nó.”

Nghe được lời ThiênNhi nói, ánh mắt Mộ Chỉ Ly nhìn về phía Vị Ương kiếm cũng thay đổi mấy phần,không nghĩ tới linh bảo này tâm tính lại cao ngạo như vậy, có điều nàng thích!Nếu tự thân cường đại, có mấy phần khí tiết cũng đúng thôi, ngược lại nếu nó tùytiện nhận một người làm chủ nhân, thì sẽ không còn trân quý nữa!

“Được rồi, vậy ngươithử xem một chút đi, ta xem nơi này tạm thời sẽ không có người khác đến, dù saobây giờ các yêu linh này đã bị ta cắn nuốt hết, nhiệt độ đã khôi phục bìnhthường, huống chi nơi này bí mật như vậy, ngươi cứ yên tâm thử một lần xem sao,có điều phải nhớ, không được cưỡng cầu, nếu không thì không chỉ kiếm này mà ngaycả ngươi cũng có thể gặp nguy hiểm.” Thiên Nhi dặn dò, nhìn bộ dạng Mộ Chỉ Lycầm Vị Ương kiếm phù hợp như vậy, nó cảm thấy người và kiếm trông thật xứngđôi.

Chỉ Li cho đến bâygiờ vẫn chưa có vũ khí phù hợp, nếu có được Vị Ương kiếm thì quả là chuyện vui,hy vọng nàng có thể thành công!

“Được!” Mộ Chỉ Ly gậtđầu đáp ứng, liền bắt đầu thử.

Thời điểm Mộ Chỉ Lythử, Thiên Nhi cũng nghỉ ngơi, nó vừa cắn nuốt quá nhiều yêu tinh, hiển nhiêntrong thời gian ngắn như vậy không thể nào tiêu hóa hết, cho nên nó đem bọnchúng thả vào một chỗ, thừa dịp hiện tại từ từ luyện hóa một phen, dù sao Chỉ Licòn cần thời gian rất dài.

Thu phục linh bảonhanh thì năm ba ngày, lâu thì mấy tháng.

Nhưng cũng không còncách nào khác, Mộ Chỉ Ly nhất định phải thu phục Vị Ương kiếm ở chỗ này, bởi vìnếu không thu phục được thì nàng không có cách nào mang Vị Ương kiếm đi, songtất nhiên bọn họ sẽ không buông tha cơ hội để thử một lần.

Thông thường di tíchviễn cổ đều vô cùng lớn, mọi người ở bên trong mấy tháng là chuyện bình thường,một người mà mới sau ít ngày đã đi ra chứng tỏ họ không tìm được vật quý giá gìở bên trong, bởi vì vật quý giá thì phải tốn nhiều thời gian mới có được, giốngnhư Mộ Chỉ Ly hiện tại vậy.

Nghĩ đến một màn hiện tại cũng đang diễn ra trênmột người khác, có điều bất luận như thế nào, nếu lần này Mộ Chỉ Ly có thể thànhcông mang Vị Ương kiếm này đi thì coi như đã là một khoản thu hoạch lớnrồi!

Mộ Chỉ Ly cắt tay củamình, máu tươi theo cổ tay chảy xuống Vị Ương kiếm, nhiễm đỏ cả thân kiếm, lấymáu làm dẫn, đây là thay cho phương thức câu thông.

Sau khi hoàn thànhmột bước này, Mộ Chỉ Ly nhắm hai mắt lại, toàn tâm toàn ý cảm thụ Vị Ương kiếm,cảm thụ tâm tình của nó, chuyện xưa của nó cùng sự kiêu ngạo của nó.

Đồng thời nàng cũngđem tâm tình của mình truyền đạt qua nó, nàng muốn nói cho Vị Ương kiếm biếtnàng không có ác ý, nàng chẳng qua chỉ hy vọng nó có thể giúp đỡ để cả hai cùngkề vai chiến đấu, nàng sẽ không chỉ coi nó như một vũ khí, mà còn là đồng bạn,là chiến hữu!

Nàng tin tưởng VịƯơng kiếm cũng nghĩ như vậy, nếu là một thanh kiếm kiêu ngạo, tất nhiên sẽ khôngnguyện ý trở thành một công cụ chiến đấu, nó có tính cách của mình, mà tất cảđều là những ý nghĩ chân thật nhất của Mộ Chỉ Ly, nàng hy vọng mình có thể cùngVị Ương kiếm xông pha giang hồ, vũ khí này chính là bằng hữu đáng giá nhất đểmình dựa vào a.

Mộ Chỉ Ly khoanh chânngồi xuống, hai tay cầm kiếm, trên mặt có vẻ thành kính cùng say mê, thời giancứ như thế trôi qua, nàng giống như một lão tăng nhập định, duy trì tư thế nàykhông nhúc nhích, dường như đã trở thành tượng điêu khắc.

Trong nháy mắt bangày đã trôi qua, Mộ Chỉ Ly cũng không có bất cứ dấu hiệu buông lỏngnào.

Thiên Nhi mở mắt nhìnmột cái, xác định Mộ Chỉ Ly không có dấu hiệu tỉnh lại liền nhắm mắt tiếp tụctiêu hóa yêu linh, số lượng yêu linh cũng quá nhiều đi, hơn nữa lại có oán niệmcực kỳ cường đại, làm cho lúc tiêu hóa chúng, phải tốn nhiều thời gian một chút,bởi vậy trong ba ngày này nó cũng không hấp thu được bao nhiêu, sợ là sau nàycòn cần nhiều thời gian hơn mới có thể hoàn toàn hấp thu hết.

Có điều Thiên Nhicũng không gấp gáp, có để hấp thu vẫn tốt hơn không có mà hấp thu, ít nhất sẽ cómột ngày hoàn toàn hấp thu được, cảm thụ được thực lực từng chút từng chút tănglên, càng ngày càng mạnh mẽ, cảm giác như vậy thật là tốt! Nghĩ tới đây, nókhông khỏi nhìn thoáng qua Mộ Chỉ Ly, trong mắt hiện lên một tia mềm mại, nếukhông nhờ Mộ Chỉ Ly, mình bây giờ không phải vẫn giống như trước không có chútbiến hóa nào sao.

Thời điểm ở đảo YêuThú, Mộ Chỉ Ly được sư phụ an bài, mỗi ngày đều huấn luyện vô cùng mệt mỏi, songcòn vì nó mà đi săn giết yêu thú, chỉ vì để bắt yêu linh, khi đó nó cũng đãnhiều lần khuyên Chỉ Li đi nghỉ ngơi cho khỏe, mình cũng không vội.

Nhưng Mộ Chỉ Ly cũngkhông để ý, vẫn làm như vậy, nó làm sao không hiểu tất cả đều là làm vì nó? Nóbiết Chỉ Li không phải người giỏi biểu đạt tình cảm, nhưng lại càng làm chongười ta yêu thích! Thiên Nhi nó tuyệt đối sẽ không cô phụ Chỉ Li.

Lúc này, Mộ Chỉ Lycũng đang chìm vào một trạng thái kỳ lạ. Nàng không biết thời gian đã trôi quabao lâu, chỉ biết mình một mực biểu đạt tâm ý với Vị Ương kiếm, nàng có thể cảmnhận được Vị Ương kiếm lúc đầu lạnh lùng như băng không có chút phản ứng nào,càng về sau đã dần dần thay đổi, mặc dù vô cùng nhỏ, nhưng nàng vẫn có thể cảmnhận được.

Chỉ cần có thể thayđổi đã là vô cùng không tệ rồi! Chỉ cần kiên trì là được thôi!

Nhưng mà nàng cũngđột nhiên tiến vào một trạng thái, giống như đã đến một thế giới khác, nàng thấynhững hình ảnh kỳ lạ, mà chính nàng dường như đã biến mất, cái gì cũng khôngcòn.

Một màn trước mắt làmcho nàng rung động, nàng nhìn thấy một cô gái quốc sắc thiên hương, bộ quần áomàu tím mặc trên người làm hiện ra dáng vẻ linh hoạt, làm nổi bật lên nét đẹpcao quý của nàng.

Trên đỉnhnúi.

Màu tím thuầntúy.

Một cô gái xinh đẹpđến cực điểm.

Mặc cát bay, mặc gióquất vào mặt, tất cả đều không ý nghĩa gì, một thanh bảo kiếm màu lam phong mangtất lộ (lộ rõ tài năng) ở dưới ánh sáng phản xạ từng tia hànquang.

Kiếm này, Mộ Chỉ Lynhìn một cái liền nhận ra đó chính là Vị Ương kiếm!

Ở trước mặt nàng, làthiên quân vạn mã.

Nàng ngẩng cao đầu,không chút sợ hãi, ngược lại, khóe miệng mang theo một nụ cười vô cùng mị hoặc,ở trong tình cảnh này, quả là phong hoa tuyệt đại!

Một người lạnh nhạtnhìn về phía thiên quân vạn mã, tâm thái bằng phẳng, phần bình tĩnh này đủ đểcho bất luận kẻ nào cũng phải xúc động, Mộ Chỉ Ly đắm chìm trong đó, nàng kiakhông sợ hãi chút nào, có chăng cũng chỉ là nụ cười tùy ý giễu cợt.

“Ha ha ha” từ cô gáitruyền ra tiếng cười êm tai, khiến tất cả mọi người trong thiên quân vạn mã đềucó thể nghe được.

Trên mặt cô gái mangtheo mấy phần điên cuồng: “Năm đó, ta theo hắn cùng xông pha, đạt được giang sơnngày hôm nay, đại quân ngày xưa nghe ta chỉ huy hôm nay cũng đem kiếm chỉ vềphía ta, đây là châm chọc gì, là châm chọc cỡ nào, ha ha!”

Lúc cô gái cất tiếngcười to, một giọt nước mắt trong suốt từ khóe mắt nàng chảy xuống.

Do cô gái thương tâm,kiếm trong tay liền khẽ động, phóng thích sát ý mãnh liệt, dường như vì chủ nhâncủa nó không đáng phải đứng ở chỗ này.

Cảm nhận được ý muốnbảo vệ của Vị Ương kiếm, cô gái không khỏi đưa mắt nhìn sang nó, trong mắt hiệnlên vẻ mềm mại, trên thế giới này không bao giờ phản bội nàng cũng chỉ có VịƯơng kiếm, nàng thấp giọng nói: “Hôm nay, phụng bồi ta một trận tử chiến đi! Cóngươi, ta không hối hận!”

Nghe được lời của côgái, Vị Ương kiếm càng thêm chấn động kịch liệt, giống như muốn biểu đạt cảm xúcmãnh liệt của mình.

Mà Mộ Chỉ Ly cũng cảmnhận được, nàng thật sự cảm nhận rõ ràng, tình cảm mà Vị Ương kiếm muốn nhắnnhủ: Mị Cơ, ta sẽ phụng bồi ngài.

Chỉ mấy chữ đơn giản,cũng là sự ủng hộ chân thành nhất, cảm thụ được tình cảm giữa Mị Cơ và Vị Ươngkiếm, Mộ Chỉ Ly cũng xúc động, ở thời điểm Mị Cơ mất đi tất cả, Vị Ương kiếm vẫnphụng bồi nàng, đây sợ là sự an ủi duy nhất của nàng, nàng chưa từng cô đơn, chỉbởi vì nàng không chỉ có một mình.

Đây cũng là lý donàng không hối hận.

“Thường Ca, ta sẽ bắt ngươi trả giá thật lớn!” Cô gái giơcao Vị Ương kiếm, Thiên lực chấn động kịch liệt từ trên người cô gái truyền ra,cảm nhận được cỗ Thiên lực chấn động này, Mộ Chỉ Ly mới biết thực lực của cô gáinày đến tột cùng có bao nhiêu kinh khủng, nàng chưa từng cảm nhận được Thiên lựcchấn động cường đại như vậy, giống như nhất cử nhất động trong lúc này cũng cóthể dời núi, lấp biển.

Ánh sáng màu lam trênthân Vị Ương kiếm phóng ra, giống như một cột màu lam hiên ngang thẳng tới trời,song Mộ Chỉ Ly cũng nhìn thấy rõ, một phần màu lam đó là do kiếm khí tạo thành,ngàn vạn kiếm khí trong nháy mắt hiện lên, đây là thực lực khủng bố tới cỡnào?

Song một khắc tiếptheo, Mộ Chỉ Ly liền thấy rõ ràng, bởi vì thiên quân vạn mã kia sau một kích,chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết không ngừng, màu xanh bao la của bầu trờidường như cũng bị máu tươi nhiễm đỏ, nhìn thế giới nhuộm đỏ máu tươi, khóe miệngMị Cơ càng nhếch lên cao, có điều trên mặt càng trở nên trăng bệch.

Thiên quân vạn mã saumột chiêu của nàng chết hơn phân nửa, Mộ Chỉ Ly chấn động mạnh mẽ.

Cuối cùng nàng chỉnhìn thấy các loại vũ kỹ cường đại đang thi triển, những vùng trời hoa mỹ bị máutươi nhiễm đỏ, Mị Cơ giống như Chiến thần bách chiến bách thắng, không ai có thểcản trở con đường nàng đi, tất cả những người cản trở nàng đều phải chết dướithanh Vị Ương kiếm.

Trên thân Vị Ương kiếm tản ra ánh sáng chói mắt, tựa nhưánh sáng rực rỡ mỹ lệ nhất của nó, nó muốn phụng bồi chủ nhân của mình, cho đếnkhi không còn gì để tiếc nuối mới thôi!


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status