Y Thủ Che Thiên

Chương 393: Hỗn Độn Quyết

/655


Edit: Asita NguyễnBeta: SakuraMộ Chỉ Ly mở to mắt, không thể tin nhìn Xảo Xảo, mất mấy chục năm đến mấy trăm năm thời gian? Cái này không khỏi quá kinh khủng đi?

Đến tu vi như của bọn họ, tuổi thọ rất dài, nhưng vẫn chưa đạt tớicảnh giới bất tử, chỉ nội dung mười mấy tờ giấy trước mắt mà nàng lạicần tiêu tốn nhiều thời gian như vậy để tìm hiểu.

Dù trong lòng đầy khiếp sợ, nàng lại không hoài nghi lời nói của XảoXảo. Con đường tu luyện bác đại tinh thâm, nhiều người theo đuổi võ đạo, tiêu tốn mấy trăm năm thời gian thật không biết bao nhiêu người.

“Các ngươi hiện tại tu luyện còn dừng ở lực lượng tích lũy, trên thực tế đến sau cảnh giới Trúc Cơ, lực lượng tích lũy không còn quá quantrọng, mà quan trọng là các ngươi lĩnh ngộ được thiên đạo pháp tắc thìsẽ ra lĩnh ngộ thuộc tính thiên phú.

Lĩnh ngộ xây dựng thành lực lượng của thế giới này, đây là điều vôcùng quan trọng, càng về sau Tu Luyện Giả đối với điều nay sẽ hiểu đượccàng sâu, ngươi bây giờ mới vừa đạt tới Trúc Cơ cảnh, bắt đầu từ bây giờ tìm cách lĩnh ngộ Thiên đạo pháp tắc là thích hợp nhất.”

“Thiên đạo pháp tắc…” Mộ Chỉ Ly lẩm bẩm nói, trước đó không có ai từng nói với nàng về Thiên đạo pháp tắc.

Nàng có thể tin chắc Chủ thế giới này biết về Thiên đạo pháp tắc, nếu không cũng sẽ không đặc biệt khảo nghiệm thuộc tính thiên phú của mỗiđệ tử, chỉ là sau khi nàng tới Đông Phương gia cũng chưa từng có ngườichỉ điểm quá trình tu luyện của bọn nàng.

“Ta đây hiện tại sẽ nghiên cứu Hỗn Độn Quyết sao? Nhưng lúc xuất quan ta phải dùng thực lực bản thân đoạt được tư cách tiến vào động HạoThiên, nếu không ta sợ là khó bảo toàn mạng nhỏ.” Mộ Chỉ Ly cau mày nói.

Nếu bây giờ không phải là nguy cơ sinh tử ngay trước mắt, tĩnh tâmnghiên cứu Hỗn Độn Quyết là lựa chọn tốt nhất cho nàng, chẳng qua HỗnĐộn Quyết này nghiên cứu tuyệt không phải chỉ cần mấy tháng thời gianthì có thể đột phá.

“Tăng lên tu vi thôi, có cái gì cần lo lắng?” Trên mặt Xảo Xảo hiệnlên vẻ khinh thường”: Ngươi bây giờ hãy đi nghiên cứu Hỗn Độn Quyết đi,chỉ một chút tiến triển đối với việc tu luyện của ngươi cũng có tác dụng rất tốt, về phương diện thực lực của ngươi để ta lo là xong.”

“Ngươi làm sao có thể giải quyết chuyện này đâu?” Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nói, Xảo Xảo trước mắt thật là nhỏ người mà tài cao a.

“Sư phụ ngươi là cường giả vĩ đại như vậy, đương nhiên có để dành rất nhiều đồ tốt rồi, hắc hắc.” Xảo Xảo cười tự đắc giống như một đóa hoa,hướng Mộ Chỉ Ly vẫy tay:” Đi theo ta”.

Đi theo Xảo Xảo một hồi lâu mới dừng ở trước một căn phòng.

Cửa phòng mở ra, Mộ Chỉ Ly liền thấy kinh ngạc, trong phòng tràn đầytinh thạch, những tinh thạch này có chút giống với vật liệu xây dựng lên kiến trúc của Thiên Âm môn, nhưng rõ ràng chất lượng những tinh thạchnày thì tốt hơn rất nhiều.

“Đây là?”

“Đây là tinh thạch, bên trong mỗi khối tinh thạch này đều chứa đầyThiên Lực, hiệu quả mỗi tinh thạch này còn tốt hơn so với đan dược ngươi dùng trong tu luyện, đan dược cần luyện hóa hấp thu từ từ, nhưng tinhthạch này có thể trực tiếp hấp thu.

Dĩ nhiên cũng có hiệu quả của đan dược cấp cao tốt hơn so với tinhthạch, nhưng bộ dáng ngươi hiện tại không thể hấp thu được.” Xảo Xảochậm rãi nói.

Nhìn bộ dáng bình thản không có gì lạ của Xảo Xảo, Mộ Chỉ Ly vẫn thấy bỡ ngỡ, đan dượcvà tinh thạch khác nhau chỉ do quá trình luyện hóa,thời gian luyện hóa đan dược cũng rất dài, dùng tinh thạch này tu luyệnđúng là tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Đã biết lai lịch, địa vị của sư phụ thật sự vĩ đại, tinh thạch nàynàng chưa từng thấy qua, hôm nay coi như được mở rộng tầm mắt, huống chi qua hướng dẫn của Xảo Xảo nàng cũng hiểu thêm phương hướng để tu luyệnsau này.

…………..

Hai người hàn huyên hồi lâu, Mộ Chỉ Ly mới có thể giải trừ những nghi ngờ trong lòng, thì ra tinh thạch xây dựng lên kiến trúc của Thiên Âmmôn đúng là cùng một loại tinh thạch này, nhưng loại tinh thạch ấy chỉcó tác dụng thu nạp thêm Thiên Lực chứ không thể trực tiếp dùng để tiếnhành hấp thu, cho nên độ trân quý của cả hai là chênh lệch khá lớn.

Khóe miệng của Mộ Chỉ Ly hiện lên một vòng vui vẻ, Xảo Xảo ở trongnhẫn của mình đã tỉnh lại rồi, Thiên Sát Cổ Giới của mình cũng giống như nhẫn của Liệt, chắc tình huống của hắn cũng không khác mình là bao.

Sau đó Mộ Chỉ Ly liền bắt đầu nghiên cứu Hỗn Độn Quyết, lúc trướcnàng không hiểu vì sao để nghiên cứu thấu đáo cần thời gian lâu như vậy, nhưng khi bắt đầu nghiên tập thì nàng đã hiểu nguyên nhân.

Chỉ nhìn vào ba chữ Hỗn Độn Quyết ghi trên bìa, Mộ Chỉ Ly đã có cảmgiác giống cả linh hồn bị hút đi vào, đợi khi phản ứng kịp thì nàng cómột trận hoảng sợ.

Chỉ ba chữ trên bìa đã có thể sinh ra hiệu quả kinh khủng như vậy,hiệu quả khống chế tinh thần thật sự khó tưởng tượng, nàng không xem bachữ trên bìa nữa.

Nàng tin tưởng Hỗn Độn Quyết này là do một cường giả vô cùng cườngđại viết ra, kỳ lạ nhất là hắn đem ý thức của bản thân thể hiện ra ngoài thông qua ba chữ kia, đó là loại cảnh giới nào nàng bây giờ căn bảnchưa có tư cách chạm đến.

Hỗn Độn Quyết cũng không phải là văn tự dùng chữ viết, mà là gồm rấtnhiều hình ảnh tập hợp thành, chỉ nhìn hình ảnh trên tờ thứ nhất, Mộ Chỉ Ly đã nhíu mày.

Đầu tiên nhìn qua thì chỉ thấy đây là một loạt những hình ảnh rất đơn giản, song nhìn lần thứ hai chính là nhìn thấy những hình ảnh này chẳng hề đơn giản, càng xem thì càng thấy căn bản mình xem không hiểu nhữnghình ảnh này.

Chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng huyền ảo đánh thẳng vào đầu óc củanàng, nội dung tựa như thế này, lại tựa như thế kia phảng phất như trước mắt đầy sương mù, không thể làm gì vì nàng căn bản xem không hiểu.

Hình ảnh trên tờ giấy này thoạt nhìn hình thù thật kỳ quái, vừa giống người vừa giống thú, giống như đang chuyển động lại giống như bất động, nói đơn giản là giống như rất nhiều tấm bản đồ được vẽ chung vào mộtchỗ, Mộ Chỉ Ly mặc dù xem không hiểu trên giấy vẽ cái gì, nhưng cả người bị một loại tính chất kỳ quái hấp dẫn.

Cứ như vậy, Mộ Chỉ Ly lẳng lặng nhìn hình ảnh trên tờ thứ nhất củaHỗn Độn Quyết, cả người phảng phất như hoàn toàn đóng băng, trừ tiếngtim đập rất nhỏ, bên trong phòng không còn chút âm thanh nào.

Mộ Chỉ Ly cảm thấy càng nhìn hình ảnh càng có nhiều cảm giác, khôngngừng lĩnh ngộ, dường như khoảng cách của nàng với một lực lượng nào đócàng ngày càng gần.

Chung quanh hình như tất cả đã biến mất không có gì tồn tại, Mộ ChỉLy tiến vào một loại cảm ngộ trạng thái trống rỗng, Xảo Xảo vốn hoạt bát hiếu động lúc này cũng biết điều sống yên trong Thiên Sát Cổ Giới không quấy rầy Mộ Chỉ Ly.

Nàng biết loại thời điểm lĩnh ngộ này tuyệt đối chịu không nổi quấyrầy, trước kia nàng bởi vì quấy rầy chủ nhân tìm hiểu mà bị dạy dỗ, hiện tại tuyệt đối không thể tái phạm.

Tưởng như chỉ trong chớp mắt, thế mà khoảng cách với thời hạn nửa năm chỉ còn lại một tháng, Mộ Chỉ Ly vẫn chìm trong suy nghĩ rốt cuộc cóđộng tác.

Song thời điểm từ trong cảm giác lĩnh ngộ lui ra ngoài, nàng thấy cảngười cứng ngắc lại, thân thể vừa động thì đã truyền ra tiếng vang bùmbùm.

“Mặc dù tìm hiểu lâu như vậy, nhưng tờ thứ nhất này ta cũng chỉ hiểuđược một chút da lông bên ngoài thôi, với nội dung chính thì cách xa vạn dặm.” Mộ Chỉ Ly âm thầm cảm khái nói.

“Song, chỉ mới hiểu một chút như vậy ta đã cảm thấy bản thân đối vớilực lượng trong không khí có thêm một phần cảm xúc thân cận, Hỗn ĐộnQuyết này quả nhiên thần kỳ.” Nàng tin tưởng chỉ cần mình có thể tiếptục lĩnh hội, tuyệt đối nó sẽ mang đến cho nàng kinh ngạc rất lớn.

“Xảo Xảo khả ái vô địch tới đây!” Kèm theo một tiếng giọng trẻ conthanh thúy non nớt, thân ảnh Xảo Xảo xuất hiện trước mặt Mộ Chỉ Ly.

“Ngươi… Ngươi có thể từ trong Thiên Sát Cổ Giới đi ra ngoài?” Mộ ChỉLy nhìn người nho nhỏ đang bay trước mặt mình nghi hoặc hỏi, nàng hiệntại đang ở bên trong phòng chứ không phải ở trong Thiên Sát Cổ Giới.

Nghe vậy, Xảo Xảo liền bĩu môi nói:” Tất nhiên ta có thể đi ra ngoài, nếu như chỉ có thể sống trong Thiên Sát Cổ Giới chẳng phải là quá nhàmchán.”

“Ah… được rồi” Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ.

Xảo Xảo cũng không phải là tộc Tinh Linh như Mộ Chỉ Ly phỏng đoán,nàng ấy chẳng qua là do chủ nhân Không gian nhất thời cao hứng chọn mộtchất liệu đặc thù thai nghén ra một tiểu sinh mệnh, nàng ấy không thuộcvề bất kỳ tộc nào trên đời nào, sẽ không chết nhưng là có tình cảm củacon người.

“Ngươi đã có một chút tiến bộ trong việc lý giải lực lượng cănnguyên*(lực lượng của nguồn gốc phát triển sự vật), hiện tại nên đi hấpthu năng lượng của tinh thạch, còn lại một tháng thời gian cần nhanhchóng tăng lên tu vi đi, ta cũng không muốn nhìn thấy ngươi chết mộtcách lãng xẹt.”

Mộ Chỉ Ly gật đầu, thấy lực lượng lớn trên người tiểu quỷ như Xảo Xảo khiến nàng có cảm giác vô cùng thất bại, những lời như vậy từ một người nho nhỏ phát ra vốn rất kỳ lạ rồi, hết lần này tới lần khác tiểu quỷnày còn dùng giọng điệu dạy dỗ.

Căn cứ vào câu đại nhân không chấp lời nói của tiểu nhân, Mộ Chỉ Lybắt đầu hấp thu năng lượng trong tinh thạch, ở thời điểm hấp thu viêntinh thạch thứ nhất không tự chủ được mở mắt.

“Năng lượng của tinh thạch này quả thật rất tinh thuần, chẳng qua chỉ khẽ hấp thu những năng lượng này tự động tràn vào trong cơ thể của mình thật dễ dàng, hiệu quả so với dùng đan dược đúng là tốt hơn nhiều.”Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên đầy vẻ vui mừng.

Mở ra hai tay, sau khi năng lượng của tinh thạch bị rút đi thì biếnthành một đống phấn vụn, trong một viên tinh thạch có chứa lượng ThiênLực bằng lượng mà nàng tu luyện mấy ngày mới có thể có.

Một tháng sau…

Mộ Chỉ Ly mở cửa phóng ra, nhìn thấy mặt trời đã nửa năm chưa thấy, trên dung nhan tuyệt mỹ liền hiện lên nụ cười ấm áp.

“Kẽo kẹt”

Cửa phòng số 17 bên cạnh cũng mở ra, Hàn Như Liệt nhìn thấy Mộ ChỉLy, đang chuẩn bị nói chuyện thì hai đạo tiếng nói ở bên tai hắn vanglên.

“Là ngươi?”

“Là ngươi!”

Một giọng nam non nớt, một giọng nữ ngọt ngào đồng thanh.

Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc.

Dù Mộ Chỉ Ly đã đoán được, nhưng ở thời điểm nhìn thấy vẫn khôngtránh khỏi ngạc nhiên, sau một khắc, kinh ngạc kia liền chuyển thành nụcười rạng rỡ.

Lúc này, trên đầu vai Hàn Như Liệt có một người nho nhỏ đang ngồi, bộ dáng hơi giống Xảo Xảo, một bộ tiểu lễ phục màu đen mặc ở trên ngườihắn cũng vô cùng khả ái.

Lỗ tai hẹp dài nổi bật lên sự đáng yêu của hắn, ở sau lưng cũng cómột đôi cánh màu đen nhàn nhạt, giống như một tiểu Tinh Linh. Hắn bâygiờ đang mở to mắt bất khả tư nghị* (không thể nghĩ, không thể tintưởng) nhìn Xảo Xảo cũng đang ngồi trên bả vai Mộ Chỉ Ly.

“Xảo Xảo xấu, làm sao ngươi lại ở chỗ này?”

“Lời này hẳn là ta hỏi mới đúng, Tuấn Tuấn thối, sao ngươi lại ở chỗ này?”

“Chủ nhân phi diệt (chết) ta đi theo bên cạnh đệ tử của người thì cóvấn đề gì?” Tuấn Tuấn thối theo cách gọi của Xảo Xảo lên tiếng đáp.

” Hừ, ta cũng giống vậy thôi.” Xảo Xảo lẩm bẩm.

Song biết được nguyên nhân đối phương ở chỗ này, trong mắt hai ngườiđều có vẻ vô cùng đau thương, hai người bọn họ còn ở nơi này, nhưng chủnhân đều đã mất…

Giờ khắc này, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều trở thành người ngoài,nhìn bộ dáng hai tiểu tinh linh kia không biết là nên mở miệng, haykhông?

“Các ngươi là quan hệ gì?”

“Các ngươi là quan hệ gì?”

Hai đạo âm thanh nội dung giống nhau như đúc vang lên ở bên tai MộChỉ Ly và Hàn Như Liệt, hai người Xảo Xảo và Tuấn Tuấn tay chống nạnhmặt lộ vẻ hung ác hướng chủ nhân hiện tại của mình hỏi.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều thấy buồn cười, liếc mắt nhìn nhau trả lời:” Chúng ta là vợ chồng.”

“Cái gì?”

“Cái gì?”

Hai người Xảo Xảo và Tuấn Tuấn lại cùng nhau mở to mắt, bất khả tưnghị nhìn đối phương hỏi lại, chuyện này không phải là quá trùng hợpsao. Này nghe quả thực chính là truyện cổ tích Nghìn lẻ một đêm cũngchân chính thành hiện thực.

“Hai người các ngươi thật giống nhau.” Mộ Chỉ Ly không thể không lêntiếng nhận xét, hai cái tiểu nhân vật này trừ bề ngoài không giống hệtnhau, giọng nói, động tác, nói chuyện thật là giống y hệt, thoạt nhìnkhông phải chỉ thú vị bình thường.

“Người nào giống hắn!”

“Người nào giống nàng!”

Lại là câu nói giống hệt, vẻ mặt giống hệt, Hàn Như Liệt không khỏiha ha cười nói:” Hai người các ngươi chính là giống hệt nhau, ha ha.”

Nghe thấy lời nói của Hàn Như Liệt, hai người Xảo Xảo và Tuấn Tuấnđều tức giận hừ một tiếng quay đầu đi, như không bao giờ nhìn về phíađối phương nữa, hai người hẳn là vừa thấy mặt đã giận dỗi.

Thấy bộ dáng hai người, Mộ Chỉ Ly cảm thấy hoài niệm, nhìn bộ dángcủa họ lại nghĩ tới bộ dạng của Thiên nhi và Dật nhi lúc ban đầu. Chỉchớp mắt mình đi tới Chủ thế giới này đã lâu như vật, không biết tìnhhình bây giờ của bọn họ như thế nào.

Hàn Như Liệt cầm tay kéo Mộ Chỉ Ly đi về một bên, mà Xảo Xảo và TuấnTuấn bị bọn họ lưu lại tại chỗ, hai thân ảnh nho nhỏ bay giữa khôngtrung, nhìn bóng lưng của chủ nhân phía xa.

“Ly nhi, nếu Xảo Xảo đã xuất hiện, thì hẳn là nàng đã biết tất cả sao?” Hàn Như Liệt lên tiếng hỏi.

Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu:” Cũng có chút hiểu, thật tiếc là sư phụ đãqua đời.” Ít nhất Liệt đã nhìn thấy sư phụ, nhưng mà nàng thì ngay cả bộ dáng sư phụ cũng chưa hề thấy qua.

“Đúng vậy a, nếu không phải lời từ trong miệng Tuấn Tuấn nói ra, tacăn bản không tin trên đời sẽ có lực lượng cường đại tới như vậy tồntại.”Khoảng cách giữa hắn và Cường giả cường đại như vậy quá lớn, nhưnglại nghĩ tới tình huống khi mình ở trước mặt sư phụ hoàn toàn không cóchút năng lực phản kháng nào hắn cũng hiểu một chút.

“Chẳng qua là không biết nhiệm vụ sư phụ giao phó mà Xảo Xảo nói làgì, bây giờ nhìn lại, hai người chúng ta phải gánh trách nhiệm giốngnhau rồi.” Mộ Chỉ Ly cười nói.

“Haha, chúng ta đúng là nhân duyên trời định.”

“Hôm nay chính là thời điểm bắt đầu tỉ thí, chúng ta mau đi thôi, không thể tới trễ.”

Hai người liếc mắt nhìn nhau, trên gương mặt đều hiện lên nụ cười rất tự tin, lập tức chạy tới sân luận võ.

Trận chiến hôm nay đối với bọn họ có ý nghĩa rất quan trọng, mặc dùtrong thời gian sáu tháng qua hai người tiến bộ không nhỏ nhưng chỉ làkéo ít đi được một chút khoảng cách với thực lực của Đông Phương Cườngthôi, chênh lệch vẫn còn rất lớn.

Bọn họ phải thể hiện ra thực lực của mình để Quán chủ nguyện ý giữlại bọn họ, chi cần có thể tranh thủ thời gian, nhất định bọn họ có thểtrở nên mạnh mẽ hơn.

Sân luận võ của Đông Phương gia.

Lúc này rất náo nhiệt, tất cả đệ tử Đông Phương gia không ra ngoàilịch lãm đều tụ tập ở nơi này. Hôm nay tỷ thí khác với tỷ thí hàng năm.Đệ tử ngoại môn tranh đấu thì đệ tử nội môn không quan tâm, nhưng đệ tửnội môn chiến đấu thì không những đệ tử nội môn quan tâm mà đệ tử ngoạimôn cũng cực kỳ chú ý.

Cho nên sáng sớm, tại sân luận võ người đến tấp nập, tất cả mọi người tranh nhau tới trước để chiếm một vị trí tốt nhằm quan sát đệ tử nộimôn chiến đấu.

Động Hạo Thiên chính là tài nguyên tu luyện rất lớn ở Đông Phươnggia, không ít người vì động Hạo Thiên mới đến Đông Phương gia, động nàymột năm mở ra một lần, cho nên tranh đấu vào danh sách tiến động HạoThiên hàng năm vô cùng kịch liệt.

Tất cả đệ tử nội môn ở nơi này không hề che giấu thực lực chiến đấu,đây chính là ngày tham quan học tập tốt nhất cho đệ tử ngoại môn, cũnglà cơ hội tốt nhìn để nhìn xem thực lực chân chính của đệ tử nội môn.

Trên đài cao, Quán chủ Đông Phương Khiếu cùng với chư vị trưởng lãongồi trên chỗ ngồi dành riêng cho họ, trận chiến tranh dành tư cách tiến động Hạo Thiên là chuỵện lớn của Đông Phương gia, cho nên ngày này cảQuán chủ cũng xuất hiện.

Đối với rất nhiều đệ tử, tại cuộc tranh tài tiến động Hạo Thiên là cơ hội duy nhất để bọn họ nhìn thấy Quán chủ.

Đông Phương Huấn khẽ nhíu mày:” Sao Đông Phương Ly và Đông PhươngLiệt còn chưa tới?” Trong rất nhiều trưởng lão, đến giờ lão cùng vớiquán chủ là có quan hệ tốt nhất, bởi vì bọn họ ở Phân thế giới chính làquan hệ thân thích.

“Không vội, bọn họ nhất định sẽ tới.” Đông Phương Khiếu thản nhiên nói.

Nghe vậy, Đông Phương Huấn không nói gì thêm nữa, tầm mắt cũng chuyển đến trên người Đông Phương Cường. Hôm qua Đông Phương Cường từ bênngoài trở về, ngoài dự liệu là hắn không trực tiếp đi tìm Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt gây phiền toái, nhưng hôm nay xem ra sẽ có phiềntoái trốn không được nữa.

Đông Phương Cường bất động thanh sắc đứng trong đội ngũ phía dứoi,mắt hắn khép hờ khiến người khác không thể suy đoán ra tâm tình, songnếu quan sát cẩn thận sẽ phát hiện hai tay của hắn đã nắm thành nắm đấm.

Sau khi hắn từ trong di tích đi ra đã nhanh chóng lên đường, rốt cuộc hôm qua cũng về đến Đông Phương gia. Vốn định đi tìm hai người kia lậptức vì đệ đệ báo thù, nhưng sau khi ngẫm nghĩ hắn càng hy vọng hôm naycó thể ở trước mặt mọi người giết chết hai người đó.

Tôn nghiêm của Đông Phương Cường hắn không ai có thể xâm phạm, dámthương hại đến tính mạng người của Đông Phương Cường hắn phải chịu trừng phạt thật nhiều. hiển nhiên Đông Phương Cường muốn tại cuộc chiến tranh tư cách vào động Hạo Thiên hôm nay trở thành cơ hội giết gà dọa khỉ.

Tại chỗ này hầu hết mọi người đều biết đến thù hận giữa Đông PhươngLy và Đông Phương Cường, mặc dù song phương chưa bao giờ thấy mặt nhưng ở giữa đã kết mối thù sống chết.

“Đông Phương Ly giết Đông Phương Vũ, hiện tại Đông Phương Cường đã trở lại, sợ rằng phải gặp hạn rồi.”

“Khẳng định, Đông Phương Cường kia vốn là người có thù tất báo, chỉcần Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt xuất hiện thì nhất định có tròhay để xem.”

“Sao giờ này Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt vẫn chưa thấy đến, có phải sợ không dám tới hay không?”

Mọi người rối rít suy đoán, bất luận Đông Phương Cường hay đôi tìnhlữ Đông Phương Ly đều là nhân vật được mọi người chú ý nhất Đông Phươnggia, giờ song phương đã kết thù hận sinh tử, không phải là chuyện khiếnngười ta rất mong đợi sao?

Khi Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đi tới sân luận võ , đương nhiên cũngnghe được mọi người đàm luận, trong lúc mọi người kinh ngạc nhìn thìchậm rãi đi tới đội ngũ đệ tử nội môn.

“Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt tới.”

Nghe được lời nói của mọi người, Đông Phương Cường cũng đột nhiên mở mắt.


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status