Xuyên Việt Chi Tiên Sinh

Chương 99: Thi hay là không thi

/134


Editor: Aubrey.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lý Tự từ rất sớm đi tới văn phòng.

Nguyên An Bình đưa cho nhóc một quả trứng gà, Lý Tự thoải mái tiếp được, cầm trứng gà vẫn còn ấm trên tay, Lý Tự hỏi: "An Bình ca! Gọi ta sớm như vậy lại đây là có chuyện gì?"

Sau khi ngồi vào vị trí của mình, Lý Tự bắt đầu lột trứng gà.

"Ngày hôm nay có việc muốn nhờ ngươi." Nguyên An Bình đem chuyện của Hà Văn Tùng kể lại một lần: "Ngày hôm nay Chương Lâm Dịch sẽ dẫn nó lại đây, chuyện sát hạch ta giao cho ngươi làm."

"Được." Mấy chuyện như sát hạch, Lý Tự đã sớm thành thói quen, chỉ là đối tượng cần sát hạch ngày hôm nay có chút đặc biệt mà thôi.

"Định sát hạch theo cấp độ nào?"

Nguyên An Bình nói ra quyết định của mình: "Khó một chút, bất quá cũng phải làm cho nó có thể thông qua, cái này cần ngươi phải khống chế cho tốt."

"Hảo." Bất quá, Lý Tự vẫn có chút ngạc nhiên: "An Bình ca! Nếu tên nhóc Hà Văn Tùng kia đã khó ưa như vậy rồi, cho dù là đó ủy thác của Chương lão gia, ngươi cũng không nên đồng ý mới phải?"

"Bởi vì, nếu như ta thu nhận Hà Văn Tùng, Chương Lâm Dịch sẽ xây một trường học trong thôn của chúng ta, sau này các ngươi có thể học ở trong ngôi trường đó." Nguyên An Bình nói.

"Chương lão gia quả nhiên rất có tiền a." Lý Tự cảm thán: "Một ngôi trường hẳn là tiêu tốn không ít tiền đi? Thu nhận Hà Văn Tùng kia thật đáng giá, nhưng mà, nó chẳng những là hài tử nhà giàu, còn xấu tính. Lỡ như sau này không chịu nghe giảng bài thì sao? Làm loạn gây sự thì nên làm sao bây giờ?"

Nguyên An Bình giải thích: "Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không cho nó có quyền lợi đặc biệt gì, học tập ở chỗ của ta, phải làm theo quy củ của ta. Khi nào ngươi sát hạch sẽ được lĩnh giáo tính cách của nó, bất quá ngươi cũng không cần sợ nó, dùng khí thế trấn áp nó là được."

"Hiểu rồi." Lý Tự nhận thấy Hà Văn Tùng hoàn toàn khác biệt so với những hài tử lúc trước đến đây xin nhập học.

Trước đây, những hài tử kia đều vô cùng muốn tới nơi này học tập, chỉ lo sợ sẽ đánh mất cơ hội mà bọn họ vất vả lắm mới giành được, cho nên đều rất nghe lời. Trong mắt Lý Tự, tính cách thật sự của ngươi như thế nào đều không liên quan, chỉ cần khi đi học tuân thủ kỷ luật, nhiệm vụ mà An Bình ca bố trí cũng nhất định phải hoàn thành đàng hoàng, nếu không, còn tới nơi này học hành làm gì?

Nhưng hiện tại, đối phương là Hà Văn Tùng, người ta là con nhà giàu, thỉnh một tiên sinh đến dạy cho một mình nó, người ta cũng có thể làm được. Cho nên, hẳn sẽ không để ý tới cơ hội được học tập ở nơi này, từ đó dẫn đến chuyện gì cũng dám quậy, không có gì phải sợ hãi.

Lý Tự cũng là một tiểu bá vương, luôn rất để ý đến địa vị của mình, cho dù sau khi đi học, nhóc vẫn là cầm đầu của đám hài tử. Cho nên, Hà Văn Tùng có là hài tử nhà có tiền thì nhóc vẫn không sợ. Hơn nữa, Nguyên An Bình cũng đã nói, sẽ không cho hài tử kia bất kỳ đặc quyền nào, vậy nhóc cũng không cần lo lắng phải làm tôi tớ cho Hà Văn Tùng.

"Trong lòng ngươi nắm chắc là được, không cần làm lỡ giờ lên lớp, chờ sau khi bọn họ đến, cần ngươi đến sát hạch, ta sẽ gọi ngươi." Nguyên An Bình thấy sự tình đã được dặn dò thỏa đáng xong, hai người liền nói đến một vài vấn đề liên quan đến lớp học, trong lúc đó đã có vài học sinh lục tục tới.

Lý Tự lên lớp, Nguyên An Bình ở trong phòng làm việc đọc sách, chờ Chương Lâm Dịch bọn họ đến.

Hà Văn Tùng ngồi ở trên xe ngựa, nhìn phong cảnh ven đường vốn dĩ còn có một chút hứng thú, nhưng đến khi tiến vào giữa thôn, nhìn con đường và các căn nhà ở đây, khuôn mặt liền lộ ra thần sắc ghét bỏ. Một nơi tồi tàn như vậy, Nguyên An Bình cư nhiên còn ở lại đây, trong lòng nhóc âm thầm xem thường.

"Chương thúc! Cái kia Nguyên..." Thấy Chương Lâm Dịch nhìn sang, Hà Văn Tùng vốn định gọi thẳng tên huý liền vội vàng sửa lại lời nói: "Nguyên tiên sinh nếu đã lợi hại như vậy, vậy tại sao còn sống ở một cái thôn rách nát như thế này?"

"Những người tài ba dị sĩ đều thích ẩn cư ở nơi núi rừng." Chương Lâm Dịch chỉ vào ngọn núi ngoài cửa sổ xe.

"Nơi này có núi, nên Nguyên tiên sinh mới thích ở lại đây." Đương nhiên, lời này là để dao động Hà Văn Tùng, Chương Lâm Dịch thuận tiện nhắc tới một chút gia sản của Nguyên An Bình: "Con đừng coi thường Nguyên tiên sinh, con rất thông minh, nên hãy ngẫm lại xem, lần này ta muốn để cho hắn nhận con làm học sinh nên đã bỏ ra cái giá lớn như vậy, Nguyên tiên sinh cũng không phải người nghèo. Theo như ta được biết, mặc dù Nguyên tiên sinh không có nhiều tiền như Hà gia, nhưng ít nhất cũng có mấy vạn lượng bạc."

Hà Văn Tùng vẫn rất thông minh, liền hiếu kỳ hỏi: "Nhưng nếu hắn đã có tiền như vậy, tại sao còn bắt người vì người trong thôn mà bỏ tiền ra xây trường học? Là bởi vì đã đáp ứng thu nhận con?" Nhóc cảm thấy trước sau đều có mâu thuẫn.

Chương Lâm Dịch làm sao sẽ bị loại vấn đề nhỏ này làm khó: "Không phải ta đã nói sao? Văn nhân đều coi tiền tài như cặn bã, cái mà hắn lưu ý không phải là ta cho hắn bao nhiêu tiền, mà là danh tiếng của ta. Nếu như người khác biết, ta đặc biệt làm chỗ dựa cho người trong thôn xây dựng một trường học, có phải người khác sẽ đánh giá cao người trong thôn hay không? Đối với Nguyên tiên sinh, sống ở trong thôn này cũng sẽ có được không ít chỗ tốt, Nguyên tiên sinh vừa ý chính là điểm này, hiểu chưa?"


/134

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status