Xuyên Việt Chi Tiên Sinh

Chương 67: Ngụy trang tri thức

/134


Editor: Aubrey.

Nguyên Lâm cảm giác trời không còn sớm nữa, một ngày hắn cũng chỉ ăn hai bữa cơm, tiết kiệm một chút lương thực, nên buổi tối hắn đi ngủ rất sớm. Chỉ cần ngủ, hắn sẽ không cảm thấy đói bụng, cũng sẽ không cảm thấy cuộc sống chỉ có thể ăn hai bữa thật khổ sở, một vài người dân trong thôn bởi vì muốn tiết kiệm nên cũng sống như thế này. Hơn nữa, thỉnh thoảng Nguyên An Bình cũng bảo Hoắc Tiểu Hàn nấu canh cho mọi người cùng uống, mà hôm nay trời lạnh, nên Nguyên Lâm cũng được uống canh.

Trọng Tôn Thụy đi đến trước nhà Nguyên Lâm, đứng trước cửa gọi hắn: "Nguyên Lâm! Ngươi ở đâu? Nguyên Lâm!"

Nguyên Lâm nghe có người gọi hắn ra ngoài, vừa đi ra liền thấy là Trọng Tôn Thụy, Nguyên Lâm đi ra ngoài hỏi: "Trọng Tôn Thụy? Ngươi đến tìm ta làm gì?"

Trọng Tôn Thụy thấy Nguyên Lâm đi ra, liền đẩy cửa bước vào, bé cười cười để cho hắn nhìn cái rổ trên tay mình: "An Bình ca ca bảo ta đưa một ít đồ ăn qua cho ngươi, có bánh màn thầu, giò cháo quẩy, còn có một cái bánh đường. Ngươi cầm ăn đi, còn nóng lắm."

Nguyên Lâm ngây ngẩn nhìn cái rổ trong tay Trọng Tôn Thụy, không lên tiếng.

Trọng Tôn Thụy không hiểu phản ứng này của hắn là có ý gì, liền nói với hắn: "Ngươi mau cầm một cái rổ khác đến đây đi, trút đồ ăn bên trong ra." Bé nhìn xung quanh một chút: "Nhà bếp nhà ngươi là chỗ nào a?"

Nguyên Lâm không lên tiếng, hắn đi vào gian phòng nhỏ phía Tây cầm ra một cái rổ, Trọng Tôn Thụy đi tới, giúp hắn trút đồ ăn vào trong rổ: "Nguyên Lâm! Số bánh này vẫn còn nóng lắm, ngươi ăn nhanh đi."

Nguyên Lâm đáp: "Lát nữa ta sẽ ăn."

"Ồ." Trọng Tôn Thụy thấy hắn lãnh đạm như vậy, cũng không biết nên nói gì cho phải, bé và Nguyên Lâm chưa quen thân, vẫn luôn cảm thấy người này thật khó gần. Bất quá, nghĩ đến Nguyên An Bình, Trọng Tôn Thụy lại nói với Nguyên Lâm: "Nguyên Lâm! Ngươi cũng ghi danh làm phụ tá dạy học đi?"

Nguyên Lâm gật đầu.

Trọng Tôn Thụy nghiêm túc động viên hắn: "Nguyên Lâm! Ngươi phải chuẩn bị cẩn thận a, phụ tá dạy học rất lợi hại, ngươi khẳng định có thể làm được."

"Ân! Ta hiểu rồi."

Thần sắc của Trọng Tôn Thụy trở nên nghiêm túc: "Ngươi nhất định phải cố gắng nỗ lực a, An Bình ca ca rất lo lắng cho ngươi, nếu như ngươi được làm phụ tá dạy học, hắn cũng sẽ an tâm."

Nguyên Lâm sửng sốt một chút, sau đó lại gật đầu nói: "Ta hiểu rồi."

Trọng Tôn Thụy vô cùng cao hứng: "Nói xong rồi a, ngươi nhất định phải làm được phụ tá dạy học đấy."

Nguyên Lâm trịnh trọng gật đầu: "Ân."

"Ta nên về rồi." Trọng Tôn Thụy vừa nói vừa nhắc nhở Nguyên Lâm: "Bánh này ăn rất ngon, ngươi thừa dịp bánh vẫn còn nóng mau ăn đi. Ta về đây, ngày mai gặp lại."

Trọng Tôn Thụy cầm rổ cao hứng chạy đi, Nguyên Lâm đi vào trong phòng, nhìn rổ bánh trên bàn. Ngẩn người một hồi lâu, hắn cầm một cái giò cháo quẩy, cắn một miếng.

Trọng Tôn Thụy nói rất đúng, quả thực ăn rất ngon, nước mắt cũng không khống chế được bắt đầu rơi xuống.

Sau khi gia gia rời đi, Nguyên Lâm không có biểu hiện ra nỗi sợ hãi nào, chỉ có một mình hắn biết, hắn thương tâm đến cỡ nào. Bởi vì, trên đời này, chỉ có gia gia mới quan tâm đến hắn nhiều như vậy. Mà gia gia đi rồi, liền không còn ai quan tâm hắn nữa. Nhưng hiện tại, hắn đã nhận ra, vẫn còn có người rất quan tâm đến mình.

...

Mắt thấy sắp tới giờ tan học, Nguyên An Bình liền nhìn đến đám hài tử trong lớp, tuyên bố một câu: "Bởi vì có rất nhiều học sinh trong số các ngươi đến ghi danh làm phụ tá dạy học, nên ngày mai sẽ tiến hành khảo thí luôn."

Nghe Nguyên An Bình nhắc tới phụ tá dạy học, cả lớp liền trong nháy máy ồn ào hẳn lên, xem ra chuyện này đối với bọn nhỏ quả thật là một chuyện đại sự rất lợi hại.


/134

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status