Xuyên Việt Chi Tiên Sinh

Chương 40: Ý nghĩ của Hoắc Tiểu Hàn

/134


Editor: Aubrey.

Từ cửa hàng bán thức ăn đi ra, Lý Tự nhịn không được nói rằng: "An Bình ca! Ngươi thật sự rất biết cách tiêu tiền a, một bữa cơm thôi mà tốn tận hai lượng bạc! Nghĩ tới thật đau lòng!" Nhà của nhóc làm việc một năm còn không chắc sẽ kiếm được hai lượng bạc đâu.

Nguyên An Bình cười nói: "Nhìn ngươi ngửi mùi thèm thuồng như vậy, muốn có ăn thì phải mua a. Nếu như ngươi thật sự đau lòng, vậy thì lát nữa ăn ít một chút đi?"

Chuyện đó tất nhiên là không được!

Lý Tự lập tức đáp: "Vậy cũng không được, ta còn chưa từng được ăn thức ăn đắt như vậy đâu! Thật vất vả mới có được cơ hội này, dù có ra sao cũng phải ăn cho đã!"

Vừa nghĩ tới mùi hương dụ người tản ra từ thức ăn, nhóc lại nhịn không được nhìn về phía hộp cơm nuốt nước miếng.

Hai người cùng nhau nhấc hai hộp cơm trở về y quán, Nguyên An Bình thấy Hoắc Tiểu Hàn và Thái Tiểu Hoa đang vừa nói vừa cười, thoạt nhìn coi như y rất có tinh thần, hắn cũng liền yên tâm.

Thái Tiểu Hoa vừa nhìn thấy hai người trở về, liền vội vã đi qua hỗ trợ.

Nguyên An Bình mua tổng cộng tám loại thức ăn, một ít cơm tẻ, cùng với một phần canh mộc nhĩ trắng hạt sen và một bình rượu nhỏ đã được ủ tốt. Hắn đem từng món ăn bên trong hộp cơm ra, từng cái từng cái đều đặt trên bàn.

Bọn họ nhìn một bàn tràn đầy thức ăn, Nguyên Hoà Tráng liền nói: "An Bình! Ngươi cái này... Ngươi thật sự là quá hao phí a, nhiêu đây xài hết bao nhiêu tiền?!"

Thái Tiểu Hoa cũng cảm thấy rất không ổn: "Ai ui! An Bình a! Ngươi thật sự là quá khách khí, tuỳ tiện mua một ít điểm tâm là được rồi, cần gì phải mua nhiều đồ ăn như vậy a? Nhiêu đây chắc hẳn cũng tốn không ít tiền đi? Ngươi xem, chúng ta đến thăm các ngươi, còn khiến cho ngươi tiêu phí như vậy, thật sự rất không ổn a."

Nàng nhìn đến một bàn thức ăn này, trong lòng thầm suy đoán nhất định cũng không rẻ. Chỉ cần nhìn đến màu sắc của thức ăn tốt như vậy, cái đĩa cũng tinh xảo như vậy, liền biết chắc chắn tốn không ít tiền. Trong lòng vừa cảm thấy thật không tiện, vừa âm thầm nghĩ rằng "Nguyên An Bình này cũng thật là hào phóng!"

Lý Tự đã được Nguyên An Bình dặn dò trước là không được nói giá tiền với bọn họ, lúc này cũng chỉ có thể phun tào trong lòng một chút, không thể mở miệng.

Tiểu Bàn Đôn nhìn một bàn đồ ăn ngon như vậy, trong lòng chỉ nghĩ muốn được ăn, cũng không thèm bận tâm đến những thứ khác.

Nguyên An Bình đối với bọn họ cười cười: "Không có gì, chúc mừng mà, đương nhiên cũng phải ăn uống thoải mái một chút. Thẩm đi đến phòng bếp mượn nữ đầu bếp một ít bát đũa mang lên đây, ta không thể không biết xấu hổ đi mượn bát đũa của người ta nhiều lần như vậy được."

Thái Tiểu Hoa cười đáp: "Hảo!" Nói xong, liền xoay người đi ra ngoài.

Nguyên An Bình đi đến bên giường hỏi Hoắc Tiểu Hàn: "Ngồi dậy nổi không? Nếu không thì ngồi trên giường ăn đi?"

Hoắc Tiểu Hàn cảm thấy tất cả mọi người đều đang ngồi, nhưng chỉ riêng mình y nằm trên giường thì có chút không thích hợp. Vì vậy, y đem chăn vén lên rồi nói với Nguyên An Bình: "Ta khoẻ lắm rồi, vẫn là nên ngồi xuống ăn đi."

"Vậy ta đỡ ngươi." Nguyên An Bình sợ y bị choáng đầu, bởi vì người bị cảm thường hay có bệnh trạng toàn thân vô lực cùng với hay bị choáng đầu.

Hoắc Tiểu Hàn không từ chối, y vẫn còn cảm thấy khí lực trong cơ thể không còn được bao nhiêu.

Nguyên An Bình đem Hoắc Tiểu Hàn thu thập cẩn thận, chờ Thái Tiểu Hoa vừa cầm bát đũa quay lại, hắn lập tức múc trước cho y một bát canh: "Ngươi uống trước một ít canh rồi hẵng ăn cơm."

Đa số những người bị cảm đều cảm thấy không có khẩu vị gì, uống trước một bát canh sẽ tốt hơn. Sau đó, hắn liền nói với những người khác: "Canh mộc nhĩ trắng hạt sen này ta mua nhiều lắm, mọi người cũng uống một chút đi."

Thái Tiểu Hoa nhìn xuống tô canh, cười nói: "Đây thực sự chính là đồ tốt a, ta còn chưa bao giờ được ăn đâu."

Nói xong, bản thân cũng múc một chút, đưa cho Tiểu Bàn Đôn non nửa bát, riêng Nguyên Hoà Tráng thì lại không có phần. Lý Tự cũng chỉ múc một ít, ý tứ chính là nhóc chỉ nếm một chút mùi vị là được. Dù sao thì ai cũng đều nhìn ra được, đây là đặc biệt vì Hoắc Tiểu Hàn mà mua.

Nguyên An Bình nhìn thấy hành động của bọn họ, liền nhân tiện nói: "Các ngươi ăn nhiều một chút đi, y chỉ có thể uống được một bát thôi. Đừng lãng phí, để nguội không ngon." Hắn nói xong, liền đứng dậy giúp mấy người kia múc đầy bát.

Hoắc Tiểu Hàn nghe xong, có chút ngượng ngùng cuối đầu ăn canh.

Tiểu Bàn Đôn không nghĩ được nhiều như vậy, bé nâng cái bát trước mặt lên nếm thử một chút, cười đến híp cả mắt: "Hảo ngọt!"

Thái Tiểu Hoa cũng cười vui vẻ: "Ân! Trước đây có nghe người ta nói uống cái này rất hảo, quả thực uống rất ngon."

Nhìn một bàn đầy đồ ăn khiến nàng vô cùng cao hứng, nàng chưa từng được ăn nhiều đồ ăn ngon như vậy đâu.

Về phần Nguyên Hoà Tráng, hắn thì lại cảm thấy có hơi quá ngọt. Nhưng khi thấy thê nhi nhà mình yêu thích như vậy, hắn nghĩ sẽ chừa phần lại cho cả hai.

Nguyên An Bình động thủ gắp một cái đùi gà bỏ vào cái bát trước mặt Tiểu Bàn Đôn, một cái đùi gà khác thì lại cho Lý Tự, hắn nói với hai người: "Đừng chỉ lo ăn canh, chừa bụng ăn nhiều thức ăn một chút."

Thái Tiểu Hoa thấy hắn gắp cho nhi tử nhà mình một cái đùi gà liền cảm thấy có chút ngại, nàng nói với hắn: "An Bình! Ngươi cũng ăn nhiều một chút, còn có Hoắc Tiểu Hàn, phải hảo hảo bồi bổ càng nhiều càng tốt a."

Nguyên An Bình mỉm cười: "Y bây giờ không thể ăn quá nhiều dầu mỡ, thức ăn này nhiều lắm, các ngươi ăn nhiều một chút đi." Hắn nói xong, liền giúp Hoắc Tiểu Hàn múc một ít cơm tẻ: "Ăn thêm một chút cơm."

Sau đó, hắn lại gắp thêm cho y một ít cải xanh. Kỳ thực, so với những món ăn này, cải xanh ngược lại không hề rẻ chút nào, thậm chí còn đắt tiền hơn những món thịt mà hắn mua. Dù sao thì mùa đông cũng không phải là một mùa thích hợp trồng rau dưa, cải xanh trồng được cũng không dễ, tất nhiên là tương đối quý.

Hoắc Tiểu Hàn nhìn hắn cười cười: "Ta tự mình làm là được rồi, ngươi cũng ăn nhiều một chút."

Nguyên An Bình dặn dò một chút: "Hảo! Bây giờ ngươi không thích hợp ăn thịt, chờ ngươi khoẻ lại rồi ăn."

Hoắc Tiểu Hàn cười gật đầu: "Ân."

Thái Tiểu Hoa ở một bên quan sát, cảm thấy vận khí của Hoắc Tiểu Hàn có lẽ đã đến rồi. Nhìn xem, Nguyên An Bình đối xử với y thật tốt, nam nhân của chính nàng cũng không có tinh tế quan tâm chăm sóc cho nàng tỉ mỉ như vậy đâu. Nghĩ vậy, nàng liền trợn mắt liếc Nguyên Hoà Tráng một cái, Nguyên Hoà Tráng đang ở một bên gặm thịt lại không hiểu nàng đây là làm sao, hắn cũng không có đắc tội với tức phụ a.

An bài xong cho Hoắc Tiểu Hàn, Nguyên An Bình liền lấy ra một chén rượu, thay Nguyên Đại Tráng đổ đầy cho cả hắn và mình. Nguyên An Bình bưng chén rượu lên: "Đến! Thúc! Hai chúng ta uống một chút."

Kỳ thực, hắn không thích uống rượu, nhưng vì đang là mùa đông thỉnh thoảng uống một chén làm ấm bụng cũng tốt. Hơn nữa, thành phần sản xuất rượu ở nơi này đều rất tinh khiết, nồng độ cũng không quá cao.


/134

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status