Xuyên Việt Chi Tiên Sinh

Chương 112: Răn dạy

/134


Editor: Aubrey.

Nguyên An Bình vội vàng theo Lý Đông Phong cùng đi kiểm tra tình hình, mà Trọng Tôn Thụy vừa nghe Nguyên Lâm đánh nhau với Hà Văn Tùng, lập tức cho rằng hẳn là sự tình có liên quan đến mình, nên cũng nhanh chóng chạy theo.

Thời điểm Nguyên An Bình bọn họ vội vàng chạy tới, vừa vặn nhìn thấy tình hình hai đứa trẻ đang đánh nhau. Còn Hà Phúc muốn tiến lên hỗ trợ thì lại bị những hài tử khác ngăn cản, không cho hắn giúp Hà Văn Tùng đánh Nguyên Lâm.

“Hai người các ngươi, tất cả dừng tay lại cho ta!”

Nguyên An Bình hét lớn một tiếng, động tác của Nguyên Lâm dừng một chút, Hà Văn Tùng nhân cơ hội cho hắn một quyền. Nguyên An Bình thấy thế liền tức giận, hắn nói với những hài tử khác: “Các ngươi, nhanh chóng tách bọn họ ra cho ta!”

Những hài tử còn lại vốn đang bàng quan xem Nguyên Lâm đánh Hà Văn Tùng, còn ngăn cản không cho Hà Phúc hỗ trợ, bởi vì tất cả mọi người đều không thích Hà Văn Tùng. Một người có tính cách trầm lặng như Nguyên Lâm còn muốn vung quyền đánh người, bọn họ liền đồng loạt cho rằng nhất định là lỗi của Hà Văn Tùng.

Đến khi Nguyên An Bình đến, kêu bọn họ tách hai người ra, bọn họ chỉ đành phải nghe theo.

Hà Phúc thấy Nguyên An Bình đến, lập tức cáo trạng: “Nguyên tiên sinh! Đứa trẻ này thật quá đáng, tự nhiên động thủ đánh thiếu gia của ta, ngài phải vì thiếu gia nhà ta mà đòi lại công bằng, không thể thiên vị giúp nó.”

Nguyên An Bình nghe Hà Phúc nói, lập tức nhíu mày, không để ý đến hắn, hắn đi tới trước mặt hai hài tử, ánh mắt trở nên sắc bén nhìn bọn họ: “Ai trong hai người các ngươi có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là tại sao đánh nhau?”

Hà Văn Tùng cảm thấy nhóc thiệt thòi rất lớn, nhóc đường đường là đại thiếu gia chưa bao giờ tự thân động tay vào bất cứ việc gì, làm sao có thể đánh lại một người thường xuyên lao động tay chân như Nguyên Lâm. Từ đầu tới đuôi đều là bị đè đầu đánh, điều này làm cho nhóc vô cùng phẫn nộ: “Là hắn, là hắn động thủ trước!”

Sau đó, nhóc lại dùng ánh mắt oán giận trừng những hài tử khác: “Bọn họ đều là đồng lõa!”

Nếu không phải tại bọn họ ngăn cản Hà Phúc, nhóc làm sao có thể ăn phải thiệt thòi lớn như vậy?!

Nguyên An Bình nhìn về phía Nguyên Lâm: “Nói cho ta biết, tại sao lại đánh nhau?”

Nguyên Lâm căng mặt không nói lời nào.

Nguyên An Bình khiển trách: “Ta đã dạy ngươi như thế nào?! Mỗi lần gặp chuyện, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không được động thủ! Ngươi thân là phụ tá dạy học, sao có thể đánh nhau với đồng học?! Người mà ngươi đánh cũng chính là học sinh của ngươi!”

Trọng Tôn Thụy thấy Nguyên Lâm bị khiển trách, liền vội vàng tiến lên giải thích: “An Bình ca ca! Đừng trách Nguyên Lâm, hắn là vì ta nên mới đánh nhau.”

Nguyên An Bình nghe xong liền hiểu, trưa hôm nay tâm trạng của Trọng Tôn Thụy có chút không đúng, nhất định là bị Hà Văn Tùng khi dễ. Không nghĩ tới Nguyên Lâm lại động thủ xả giận cho Trọng Tôn Thụy, chỉ có điều, dù sao Nguyên Lâm cũng là phụ tá dạy học. Thân phận này ở trong mắt người khác, là hoàn toàn khác biệt với mọi người, có tác dụng làm gương, từng hành vi cử chỉ đều phải có ý tứ.

Nguyên An Bình nhìn về phía Nguyên Lâm, thần tình nghiêm túc nói: “Nguyên Lâm, ta muốn nghe ngươi nói.”

Lý Đông Phong thấy Nguyên Lâm vẫn không mở miệng như cũ, liền vội vàng khuyên hắn: “Nguyên Lâm! Ngươi đừng cố chấp, mau đem nguyên nhân nói ra đi.”

Lỡ như bởi vì chuyện này mà bị hủy đi tư cách làm phụ tá dạy học thì thật là đáng tiếc.

“An Bình ca ca! Là bởi vì ta…” Trọng Tôn Thụy gấp gáp muốn thay Nguyên Lâm giải thích, nếu bé biết trước Nguyên Lâm sẽ bởi vì mình mà đánh nhau với Hà Văn Tùng, bé chắc chắn sẽ không đem sự tình nói cho hắn biết.

Nếu không may hại Nguyên Lâm bị hủy đi tư cách làm phụ tá dạy học, bé nhất định sẽ vô cùng áy náy.


/134

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status