Vừa Gặp Đã Yêu: Độc Sủng Vợ Bé Nhỏ

Chương 60 - Cô Ấy Là Sinh Mệnh Của Con.

/72


Mạc Tố Tình bực bội, lắc lắc đầu như một cô vợ nhỏ mới cưới, cô chỉ là nghĩ không ra, người luôn lạnh lùng như Diệp Chung Giác, rốt cuộc là có chuyện gì mà anh ném cô sang một bên, rồi lái xe đi mất.

Hơn nữa, anh cũng không để cô đợi ở nhà, sợ cô bê đồ ở nhà đi bán sao?

Cô cảm thấy có chút oan ức... Thử hỏi, có ai rơi vào trường hợp như cô mà không phàn nàn, không cảm thấy phiền não không?

Cô bất chợt phát hiện ra, từ lúc cô ở cùng Diệp Chung Giác, cô đã suy nghĩ nhiều hơn.

Hiện thực không vui này, Mạc Tổ Tình liên tục lắc lắc đầu, muốn ném hết những cảm xúc tiêu cực đó ra khỏi đầu.

"Được rồi, đừng có bộ dạng không vui đó nữa, chúng ta đi thôi!"

Lệnh Hề Dao cầm tay cô lắc lắc, sắc mặt

của Mạc Tổ Tình mới dần dần dịu xuống. "Đi thôi!"

"Đi nào!", Lệnh Hề Dao một tay cầm túi, một tay kéo Mạc Tố Tình chạy về phía trung tâm thương mại.

Biệt thự nhà họ Diệp.

Nằm trong trang viên lớn nhất của thành phố A - Bích Lạc Viên.

Toàn bộ trang viên đều là nơi ở của nhà họ Diệp. Nói chính xác hơn, đây chính là ngôi nhà từ đời tổ tiên của nhà họ Diệp.

Cảnh vật trong trang viên vô cùng tuyệt vời, nó chính là nơi tốt nhất ở thành phố A, nằm trong đó là một khu biệt thự cổ, đó là nơi ở của gia đình nhà họ Diệp, những toà phía sau là nơi ở của người làm.

Nơi đẹp nhất trong trang viên là vườn hoa hồng, từ rất xa đã có thể ngửi thấy mùi hương hoa hồng thấp thoáng trong gió.

Mặc dù Diệp Chung Giác không thường xuyên ở đây, nhưng mỗi tháng anh đều về nhà 2 lần, nhưng từ khi sống với Mạc Tố Tình, anh chưa về nhà lần nào.

Nếu không phải Diệp Vấn Thiên nghi ngờ, cho người đi điều tra xem dạo này anh làm gì thì cũng sẽ không biết được anh giấu ông chuyện anh đã kết hôn.

Diệp Chung Giác đưa Mạc Tố Tình đến công viên nước xong liền lập tức lái xe về đây, không dám chậm trễ đến 1 giây. Anh biết lần này cha đã nổi giận.

Lúc anh lái xe đến cổng trang viên, anh đã có thể ngửi thấy mùi hương hoa hồng lẫn trong gió.

Đôi mắt đen láy của anh khẽ trùng xuống, anh đã 2 tháng không về nhà.

Trong lúc Diệp Chung Giác vẫn còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, những người làm ở trang viên đã nhìn thấy chiếc Volkswagen trắng đậu trước trang viên.

Tuy nhiên, không ai chạy đến mở cửa. Mặc dù biết hôm nay cậu chủ sẽ về nhà, nhưng có đánh chết họ cũng không nghĩ đến, cậu chỉ cao quý, đáng tự hào của họ, lại lái chiếc xe nhỏ đó.

Diệp Chung Giác đợi một lúc một phát hiện có gì đó không đúng.

Ngày trước mỗi lần anh về nhà, chưa đến cổng đã có người đến mở cổng ra. Nhưng lần này lại không có ai để ý đến anh.

Diệp Chung Giác ngạc nhiên, hạ kính xe xuống, nhìn về phòng bảo vệ ở cổng.

Âm thanh lạnh lẽo truyền đến, khiến mọi người đều cảm thấy ớn lạnh: "Mở cổng!"

Những người ở cổng đều nhận ra, ngồi trong chiếc xe nhỏ bé đó chính là cậu chủ nhà họ Diệp.

Vệ sĩ trong phòng bảo vệ ngay lập tức ấn nút cổng mở nó ra.

Diệp Chung Giác nhanh chóng lái xe vào trong trang viên, khoảng cách từ khu biệt thự đến cổng là một con đường rất rộng, được lát đá cẩm thạch, hai bên cây cối tươi tối, khiến mọi người đều cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Diệp Chung Giác vừa xuống xe, Minh Cẩm Hoa đã từ biệt thự đi ra.



Bà nhìn Diệp Chung Giác, dáng vẻ buồn bã không nói nên lời, cuối cùng ánh mới dừng lại ở xe anh, bất lực lắc lắc đầu, con trai đột nhiên thay đổi lớn đến thế, bà thân là mẹ lại không biết gì hết.

Lúc con trai hỏi bà về chuyện đau bụng kinh, đáng nhẽ bà nên suy nghĩ về chuyện đó rồi.

Diệp Chung Giác trầm lặng nhìn bà, gọi một tiếng: "Mẹ..."

Minh Cẩm Hoa gật đầu, cuối cùng chỉ có thể bất lực nói một câu: "Lát nữa vào trong, đừng có cãi nhau với cha con, cứ từ từ mà nói."

Sắc mặt Diệp Chung Giác khế thay đổi,

cuối cùng gật đầu, bước từng bước đi vào trong biệt thự.

Minh Cẩm Hoa lo lắng đi phía sau anh.

Diệp Chung Giác vừa bước vào biệt thự, Diệp Vấn Thiên đang ngồi trên ghế sofa, đưa tay ném tờ báo lên bàn trà trước mặt.

Ông tức giận trừng mắt, khiến người khác đều cảm nhận rõ được, ông đang nổi giận.

"Cùng ta đến phòng sách!"

Diệp Vấn Thiên tức giận liếc nhìn Diệp Chung Giác một cái rồi đi đến phòng sách trên tầng hai.

Diệp Chung Giác quay đầu nhìn mẹ, có ý bảo mẹ đừng lo, rồi đi lên.

Minh Cẩm Hoa vừa ngồi xuống ghế sofa thì nghe thấy tiếng đổ vỡ từ trên tầng hai truyền đến. Rõ ràng ông già này lại ném đồ rôi.

Bà đứng dậy, vốn định đi lên lầu khuyên nhủ, nhưng nghĩ lại, con trai đột nhiên làm ra chuyện này, nhất định là có lý do riêng của nó.

Huống hồ, vấn đề giữa hai cha con họ, cuối cùng vẫn phải tự giải quyết, bà không thể lần nào cũng đi khuyên giải được.

Nghĩ đi nghĩ lại, bà vẫn ngồi xuống, cầm tờ báo ban nãy Diệp Vấn Thiên ném lên bàn lên, lặng lẽ đọc.

Bà vừa đọc báo vừa cẩn thận nghe ngóng tình hình trên tầng hai.

Trong phòng sách.

Diệp Vấn Thiên trừng mắt nhìn đứa con trai ương bướng trước mặt.

Ông tức đến run người.

"Hỗn láo, chuyện kết hôn là chuyện lớn, con dám không bàn bạc với cha mẹ, cứ vậy đi đăng ký kết hôn, trong mắt có còn người cha này không!"

Diệp Chung Giác sớm đã quen tính khí nóng nảy của cha mình, lúc cha như vậy, anh sẽ không nói gì, tính cách của anh vốn lạnh lùng, cũng không giỏi giải thích.

Nên mỗi lần Diệp Vấn Thiên trách mắng, anh vẫn giữ nguyên gương mặt không chút cảm xúc, đứng đó, giống như không có vấn đề gì hết.

Cuối cùng, Diệp Vấn Thiên càng thêm tức giận, ngày trước đều là Minh Cẩm Hoa đến xoa dịu cơn tức giận của ông.

"Sao? Không nói gì? Câm rồi sao! Dáng vẻ không phục đó của con, là ta nói sai à! Không phải ta nói con mang người phụ nữ đó về cơ mà? Con dám kết hôn nhưng lại không dám đưa về nhà à!"

Vừa nhắc đến Mạc Tổ Tình, sắc mặt của

Diệp Chung Giác mới có chút thay đổi.

Anh chậm rãi ngẩng đầu, trầm mặc nhìn Diệp Vấn Thiên.

"Chỉ cần cha không làm khó cô ấy, con nhất định sẽ đưa cô ấy về!"

Diệp Vấn Thiên tức giận đến không thở được. Đứa con này là thiên đường phái đến răn đe ông sao, gì mà nói ông đừng làm khó, nó còn chưa đưa người về đã đề phòng trước như thế, chuyện này có thể sao!



Diệp Vấn Thiên cầm quyển sách trên bàn, ném về phía Diệp Chung Giác,

"Làm phản à, vừa nói đến cô ta đã dám nói lại cha, sao không giả câm giả điếc tiếp đi!"

Diệp Chung Giác nghĩ đến những tháng ngày sau này, Mạc Tố Tình phải đối diện với cha anh, nếu anh không sắp xếp trước mọi thứ, sao anh có đủ can đảm dẫn cô đến chứ.

Anh nhìn thẳng vào Diệp Vấn Thiên, nói câu dài nhất từ lúc về đến giờ: "Cha, con biết chuyện con giấu cha mẹ, tự kết hôn là không đúng, nhưng gạo cũng nấu thành cơm rồi, con hy vọng hai người tin con, tin vào con mắt của con, tin vào người vợ mà con đã chọn, chắc chắn không hề thua kém ai."

Diệp Vấn Thiên cười lạnh: "Tin con, con

còn không dám đưa người về nhà, con bảo ta làm sao tin, hoàn cảnh gia đình người phụ nữ đó ta cũng điều tra qua rồi, ta cũng nói rõ cho con biết, ta không đồng ý loại phụ nữ đó, cũng đừng hy vọng bước vào cái nhà này một bước, cho dù có kết hôn rồi, ta nói không được thì nó vĩnh viễn không phải con dâu nhà họ Diệp!"

Diệp Chung Giác nghe Diệp Vấn Thiên nói như vậy, lập tức nổi giận.

Anh lạnh lùng cau mày, sắc mặt có chút u ám.

"Hoàn cảnh gia đình, ai cho phép cha điều tra cô ấy! Cha, cha có thể tôn trọng con một chút không, cô ấy là vợ con, cha dựa vào cái gì mà nói cha chấp nhận thì mới được, hơn nữa, con không thể lấy loại người phụ nữ đó, vậy xin người cha vĩ đại nói cho con biết, con nên lấy người vợ như thế nào, người nổi tiếng, tỏ vẻ thanh cao đài các? Con quá kinh tởm bọn họ rồi! Cha, hôm nay con nói rõ cho cha biết, ngoài cô ấy, ai con cũng không chấp nhận được!"

Bất ngờ là, khi Diệp Chung Giác nói xong, Diệp Vấn Thiên vẫn chưa tức giận.

Ông nhìn Diệp Chung Giác rất lâu, trong miệng bất giác nói ra tên một người.

"Vậy còn Giản Khiết? Cô gái tốt như thế,

thanh mai trúc mã với con, con đi du học, người ta theo con đi, lúc con về, nó còn gọi điện nói với ra, nó muốn chăm chỉ học tập vài năm nữa, về nước sẽ giúp con, còn con? Con sao có thể huỷ hoại tình cảm của người ta như thế?"

Diệp Chung Giác thoáng nét khó xử, giọng anh hơi gay gắt: "Cha, trước giờ con chỉ coi cô ấy như một người em gái, nhưng Mạc Tố Tình thì khác, cô ấy là một phần cơ thể không thể thiếu của con...

Anh nhìn chăm chú Diệp Vấn Thiên, nặng nề thốt ra bảy từ: "Cô ấy là sinh mệnh của con!"

Anh vừa nói xong, toàn bộ cơ thể của Diệp Vấn Thiên đều run rẩy.

Ông nhìn Diệp Chung Giác đầy hoài nghi: "Ngu xuẩn! Sao mày có thể hồ đồ như thế, sinh mệnh là do tao với mẹ cho mày, vì một đứa con gái mà nói với cha như thế, còn nữa, mày coi con giá nhà họ Giản là em gái, mày đã từng hỏi người ta xem người ta có coi mày là anh trai không chưa? Tao không tin mày không nhìn ra được tình cảm con bé đối với mày!"

Diệp Chung Giác sắp nổi giận lần nữa thì Minh Cẩm Hoa từ ngoài đi vào.

Bà bất lực liếc nhìn con trai một cái, đi

đến vỗ lưng Diệp Vấn Thiên, không vui nhìn ông: "Anh tức giận làm gì, cũng đăng ký rồi, anh tức giận thì có thể quay ngược lại thời gian không?"

Diệp Vấn Thiên đập bàn một cái, vừa gấp gáp vừa tức giận nói: "Cái đứa con mất dạy đó muốn khiến tôi tức chết mà, hoàn cảnh nhà đứa con gái đó như thế, tôi không tin ở bên A Giác không phải vì tiền!"

Minh Cẩm Hoa thoáng nét lo lắng, Diệp Vấn Thiên có thể nghĩ đến chuyện này, bà cũng không phải chưa nghĩ qua.

Nói cho cùng, địa vị nhà họ Diệp ở thành phố A này, ai mà không muốn leo lên, ai mà không muốn tiếp cận chứ?

Thực ra sau tất cả, chỉ là họ sợ con trai bị tổn thương.

Diệp Chung Giác nhìn dáng vẻ đang lo lắng, hoài nghi, vô cùng phức tạp của mẹ, không nhịn được mà khẽ lên tiếng: "Cô ấy không biết thân phận thực sự của con!"

Câu nói của Diệp Chung Giác, giống như sét, đánh thẳng qua tai Diệp Vấn Thiên và Minh Cẩm Hoa.

Diệp Vấn Thiên ngạc nhiên, nhanh chóng nói: "Mày xem xem, lòng dạ người phụ nữ đó đúng là thâm sâu, ta không tin, nhìn thấy mày chi tiêu hằng ngày mà nó không nhìn ra thân

phận thật của mày, nhất định là một đứa con gái tính toán, nó nói nó không biết, mày liền tin ngay sao? Sao Diệp Vấn Thiên này lại có đứa con mất dạy như này chứ, trước khi kết hôn mày con không biết thông báo với cha mẹ một tiếng sao?"

Diệp Vấn Thiên nói xong, tức giận đập bàn.

/72

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status