Vợ Yêu Ngọt Ngào

Chương 18

/24


"Bà xã, lấy giúp anh một chén giấm trắng, bà nội anh lại thay lòng." Tôn Vô Nộ nghiêm túc nói.

Tịnh Thủy lại được một trận cười, hoàn toàn quên bản thân đang bị đau bụng sinh lý.

Bà nội Tôn vui vẻ bị trêu."Để bà gọi thẳng một thùng giấm trắng mang đến thư phòng cho cháu, một mình cháu từ từ hưởng thụ, chỉ là cẩn thận đừng để cho chắt nội của bà uống phải là được."

Tôn Vô Nộ giả bộ bị đả kích lớn. "Tịnh nhi, phụ nữ các em hay thay đổi thế sao? Anh thấy hay là chúng ta đừng sinh đứa thứ ba nữa, toàn bộ tình yêu của bà nội bị phân ra hết rồi, vậy còn dư lại cho anh cái gì?"

Bà Tôn cười to."Cháu vĩnh viễn là cháu nội bảo bối của bà, độc nhất vô nhị, vậy được rồi chứ!"

"Bà chắc chắn chứ?"

"Chẳng lẽ còn muốn bà nội moi tim ra cho cháu xem sao?"

"Chuyện này thì không cần, có lời bảo đảm của bà nội, cháu yên tâm rồi."

"Ngây thơ!" Cười mắng một tiếng, nhưng thật ra trong lòng bà nội Tôn đang cực kỳ hưởng thụ.

Những người lớn tuổi, luôn sợ bị cháu nội ghét bỏ tuổi già vô dụng. Cháu nội càng ra vẻ cần bà, bà càng có sức sống.

Tịnh Thủy dịu dàng nói: "Bà nội, ngày mai chúng ta cùng đến công ty xem người đàn ông ngây thơ này làm việc thế nào mà có thể phát triển công ty lớn mạnh như bây giờ, thật là thần kỳ!"

Bà Tôn gật đầu."Được, đúng lúc bà cũng muốn ra ngoài một chuyến."

Tôn Vô Nộ cười nhạt."Ngày mai anh chỉ có một giờ cùng ăn cơm trưa với mọi người, hai đại mỹ nữ có hân hạnh đón tiếp không ?"

Bà Tôn gật đầu."Chuẩn."

Đôi song sinh đồng thanh: "Chúng con cũng muốn đi!"

Tôn Vô Nộ vỗ trán. "Các con đừng đến quấy rối." Để con ở nhà cùng bà vú thì tốt hơn.

Hai đứa lại kêu to: "Chúng con sẽ ngoan ngoãn, mẹ và cụ nội cũng khen bọn con là bảo bối ngoan nhất, chúng con sẽ giúp ba chăm sóc mẹ và cụ. . . . . ." Vừa nhắc đến chuyện được đi chơi, hai đứa bình thường hay đấu đá cũng hợp tác ăn gian!

Cả tuần nay không được gặp các con, nên Tôn Vô Nộ không nỡ làm mặt lạnh với chúng, Tịnh Thủy bảo đảm sẽ xem chừng chúng, hơn nữa còn có bà vú đi theo chăm sóc, nên anh cũng không kiên trì phản đối.

Tịnh Thủy dạy dỗ các con rất tốt, cho dù anh vì công việc mà trễ nãi, hoặc đi công tác lâu mới trở về, nhưng cả hai đứa nhỏ đều chưa từng có cảm giác xa cách với anh. Nhiều đêm anh không ở nhà, chỉ có thể nói chuyện với ba mẹ con qua webcam, Tịnh Thủy vẫn kiên trì muốn anh nói "Chúc ngủ ngon" hay "Ba yêu các con" với hai đứa, làm như vậy, những đứa nhỏ ngây thơ sẽ càng yêu ba chúng hơn.

Anh tin tưởng sau này con anh lớn lên, sẽ cảm thấy tuổi thơ của chúng có rất nhiều điều vui vẻ, cho dù phải đối mặt với nghịch cảnh cũng không cần sợ hãi, bởi vì ba mẹ vĩnh viễn đứng ở phía sau lưng chúng.

Đây chính là gia đình mơ ước của anh.

…………

Chu Huyền Mỹ cho rằng thư ký Lương nhất định có ý đồ với tổng giám đốc, có âm mưu sâu, cho nên không để cho một mình phụ tá thư ký tiếp xúc với tổng giám đốc. Cô không cam lòng, cô tốt nghiệp trường đại học nổi danh ở Mĩ đấy!

Nhưng mà, hình như hôm nay có tình huống đặc biệt, tổng giám đốc đang họp, trợ lý Thân lại dẫn vài vị cán bộ cấp cao vội vã đáp thang máy xuống lầu.

"Phải nghênh đón khách hàng lớn sao?"

Ước chừng 20 phút sau, đoàn người bước ra khỏi thang máy, kèm theo giọng nói của trẻ con.

"Mẹ, đây là nơi ba làm việc sao?"

"Đúng, cho nên các con phải ngoan ngoãn."

"Mẹ, công việc của ba là gì?"

"Là tổng giám đốc cực khổ nhất, mỗi tháng phải trả rất nhiều, rất nhiều tiền lương cho mọi người, để tất cả mọi người có tiền ăn cơm, nuôi con." Tịnh Thủy dùng từ ngữ đơn giản giải thích.

"Ba thật lợi hại!"

"Đương nhiên rồi, ba các con cực khổ nhất, nhưng cũng là người lợi hại nhất."

Mỗi tay Tịnh Thủy dắt một đứa, đã nhiều năm nay bà Tôn không tới công ty, nên thấy có không ít gương mặt lạ, trợ lý Thân đứng một bên làm người giới thiệu, mọi người mới biết đây là tổng giám đốc phu nhân, bà nội và con của tổng giám đốc. Các nhân viên vội vàng chào hỏi phu nhân, lão phu nhân, sau đó nhìn đôi long phượng thai, cảm thấy thật thần kỳ.

Là con của tổng giám đốc ư?! Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy.

Tổng giám đốc phu nhân còn trẻ như vậy mà đã sinh cho tổng giám đốc một đôi nam nữ, khó trách cô rất được tổng giám đốc sủng ái.

Nghe nói sinh sinh đôi rất vất vả, tổng giám đốc phu nhân lại có vóc dáng hoàn mỹ như thế này, thật là khó tin, không biết lúc ở cữ cô ăn cái gì?

Trợ lý Thân mời người nhà của tổng giám đốc vào phòng làm việc riêng, bên ngoài, rất nhiều người tò mò nghị luận ầm ĩ.

Chu Huyền Mỹ nghĩ thầm, cơ hội đến không thể vụt mất, cho nên muốn đi nịnh bợ lão phu nhân. Không đợi chỉ thị của cấp trên, cô ta chuẩn bị rất nhiều đồ uống lạnh bưng vào phòng Tổng giám đốc, trợ lý Thân thấy vậy, không khen ngợi, ngược lại mắng: "Sao cô dám xông vào phòng Tổng giám đốc? Không ai bảo cô làm những việc này, cô lại dám tự quyết định."

Chu Huyền Mỹ làm bộ đáng thương. "Tôi chỉ vì sợ lão phu nhân khát nước. . . . . ."

Hai nhóc con đang chơi trốn tìm, một chạy một đuổi xông về phía Chu Huyền Mỹ, cô ta đang bưng đồ uống trên tay nên chỉ biết trái tránh phải tránh, Tôn Chấn Á chạy đằng trước cảm thấy trêu chọc cô ta rất vui, nên cứ nghịch ngợm chạy vòng quanh, Tôn Đồng Á đuổi theo sau, trợ lý Thân khẩn trương nói: "Chu Huyền Mỹ, mau bưng đồ đi ra!"

Tịnh Thủy cũng bận rộn can ngăn: "Chấn Á, Đồng Á, mau lại đây với mẹ."

Nhưng hai đứa nhỏ đang chơi vui, không kịp dừng chân, đụng vào hông Chu Huyền Mỹ, khiến cô ta suýt nữa làm đổ toàn bộ cà phê trên khay. Thấy đồ uống đã văng ra ngoài một chút, cô ta giận đến mức quát to: "Hai tên tiểu quỷ thối không có giáo dục này —— chưa bị ăn đòn bao giờ phải không——"

Vừa đúng lúc Tôn Vô Nộ mở cửa ra, tiếng mắng xông thẳng vào màng nhĩ của anh.

Hai đứa trẻ bị dọa choáng váng, Tôn Đồng Á òa khóc, lao vào trong ngực Doãn Tịnh Thủy, khiến cô giận đến mức toàn thân phát run. "Cô mắng con tôi là cái gì?"

Sắc mặt Chu Huyền Mỹ thoắt cái trắng bệch. "Tôi. . . . . ."

Tôn Chấn Á nhìn thấy Tôn Vô Nộ xuất hiện, gấp rút chạy tới. "Ba, chúng con là những đứa trẻ không có gia giáo sao? Dì yêu quái muốn đánh chúng con. . . . . ."

Tôn Vô Nộ cúi xuống ôm lấy con trai vào trong ngực, gương mặt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Chu Huyền Mỹ, lớn tiếng mắng: "Cô là cái gì mà dám mắng con tôi không có gia giáo, còn dọa con gái tôi sợ quá khóc, lập tức cút cho tôi!"

Chu Huyền Mỹ lắc lắc khuôn mặt đã xám ngắt, nói: "Tổng giám đốc, tôi không cố ý, tôi chỉ bưng đồ uống vào. . . . . ."

Trợ lý Thân mắng: "Cô còn có mặt mũi nói chuyện! Tôi không bảo cô đưa đồ uống, là cô tự quyết định."

Bà Tôn cũng trầm mặt xuống, "Vô Nộ, loại nhân viên này không thể lưu, quá kém cỏi. Bản thân xông tới, vô giáo dục mắng người, còn dám mắng chắt nội của ta không có gia giáo, quả thật là không có một chút đạo lý căn bản."

Tịnh Thủy lạnh giọng: "Lần trước khi tôi tới, Chu tiểu thư cũng tranh đưa trà vào, còn mắt to trừng mắt nhỏ với tôi, khoe khoang mình tốt nghiệp đại học danh tiếng, Anh ngữ tốt. Tôi thật sự không hiểu, đầu tiên cô nhằm vào tôi, hôm nay lại nhằm vào con tôi, là có ý gì?"

Tâm Chu Huyền Mỹ níu chặt, ánh mắt bén nhọn của Tôn Vô Nộ cứ nhìn chằm chằm khiến hai chân cô run lẩy bẩy, cô không ngờ Tôn Vô Nộ là người đàn ông đáng sợ như thế.

Tôn Vô Nộ nheo mắt lại. "Trợ lý Thân, còn không mau đuổi người phụ này ra ngoài, lập tức khai trừ!"

"Dạ, tôi lập tức đi thi hành."

Chu Huyền Mỹ vùng vẫy. "Tổng giám đốc, anh hãy nhìn gương mặt của tôi, dung mạo tôi rất giống như. . . . . ."

Tôn Vô Nộ không thèm liếc nhìn cô ta một cái, ôm con trai đi về phía gia đình nhỏ của anh.

Trợ lý Thân kéo Chu Huyền Mỹ ra ngoài rồi đóng cửa phòng Tổng giám đốc lại, trong lòng âm thầm quyết định: tuyệt đối không thể đắc tội Tổng giám đốc phu nhân!


/24

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status