Vợ Yêu Ngọt Ngào

Chương 13

/24


Sắp tới là đại thọ 80 tuổi của bà Đỗ. Bà lớn hơn bà nội Tôn một tuổi. Tháng trước, ba mẹ Tôn Vô Nộ cùng bà nội đặc biệt trở về nước, lão nhân gia ngày ngày không thấy chắt nội, buồn bực không vui, ba mẹ chồng cô không biết làm sao đành đưa bà trở về. Ngay hôm sau, ba mẹ chồng lên máy bay trở về Mĩ, và hứa sẽ cùng nhau tụ họp ăn mừng vào đại thọ tám mươi sang năm của bà nội Tôn.

Sau khi tiễn cha mẹ chồng, Tịnh Thủy nảy ra ý định mời bà ngoại và cha mẹ về nhà mình ăn cơm, để bà nội vui mừng.

Bà Đỗ nhìn thấy bạn già, không nén được vui vẻ."Mấy năm không gặp, hình như bà càng ngày càng trẻ nha?"

Bà Tôn hả hê khoe: "Bởi vì nhà tôi có hai chắt nội bảo bối, tôi vừa nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của chúng, tâm liền nở hoa, người cũng trẻ thêm vài tuổi ."

Tôn Vô Nộ hậm hực."Bà nội, cháu ghen tị no rồi, bữa trưa sẽ ăn không vô."

Bà nội Tôn cười đánh anh một cái, mọi người trong nhà thấy cảnh này đều cười ha ha.

Đúng lúc Tôn Chấn Á và Tôn Đồng Á kết thúc buổi học nhạc, chạy đến phòng khách gia nhập cuộc nói chuyện của người lớn. Hai đứa tranh nhau ôm bà nội, ôm xong lại đi ôm ông ngoại, bà ngoại, chọc cho mấy lão nhân gia sắp dâng cả trái tim cho chúng xem.

"Trong nhà có trẻ con có khác, thật đáng yêu." Tinh thần bà nội tốt hơn, Tôn Vô Nộ cũng yên tâm phần nào.

Tịnh Thủy làm nũng nói: "Bà nội, nếu như con sinh thêm đứa nữa, địa vị của con trong lòng Vô Nộ có phải sẽ tụt xuống hàng thứ tư, thứ năm hay không?"

Bà Tôn bảo đảm nói: "Không cần biết Vô Nộ thế nào, trong lòng bà nội vĩnh viễn cất giữ một vị trí đặc biệt dành cho cháu dâu của bà. Tịnh Thủy, bà nội không thể đếm hết những niềm vui cháu đã mang lại cho ta, cháu nguyện ý sinh cho ta những đứa chắt đáng yêu thế này, ta thật sự rất vui mừng."

Tịnh Thủy ngược lại có điểm hổ thẹn."Kết hôn thì phải sinh con thôi ạ, dù sao cháu cũng không thích hợp làm nữ cường nhân, đặt trọng điểm cuộc sống vào gia đình, sinh thêm một tiểu bất điểm cũng tốt."

Tôn Vô Nộ ôn nhu vỗ về cô, như muốn biểu hiện lời cảm ơn của anh đối với cô.

Đỗ Thiến Dung nghe vậy hỏi lại: "Con lại mang thai?"

Tịnh Thủy bật cười."Hiện tại vẫn chưa có, nhưng chúng con quyết định không tránh thai nữa, cứ thuận theo tự nhiên, mang thai liền sinh ra, để hai đứa sinh đôi học cách làm anh, chị cũng không tồi."

Tôn Chấn Á vội cướp lời nói: "Mẹ, con muốn em trai." Hắn đã có một em gái rồi nha.

Tôn Đồng Á không thuận theo nói: "Con muốn em gái chơi búp bê với con, không cần em trai."

Hai đứa trẻ, một muốn em trai, một muốn em gái đang chuẩn bị cãi nhau, Tôn Vô Nộ trầm mặt "Hửm?" một tiếng. Vô Nộ trời sinh không giận mà uy, dễ dàng giải quyết đôi song sinh, chờ đến khi bọn nhỏ an tĩnh trở lại, mới ôn nhu nói: "Mẹ mang thai, sinh em vô cùng khổ cực, dù là em trai hay em gái, quan trọng là mẹ và tiểu bảo bối được bình an."

Tôn Chấn Á cẩn thận hỏi: "Mẹ sinh tiểu bảo bối sẽ gặp nguy hiểm ạ?"

Tôn Vô Nộ nhân cơ hội này giáo dục hai đứa: "Lúc mẹ sinh các con phải làm phẫu thuật, mổ bụng mới ôm được các con ra, phải rất cẩn thận, rất cẩn thận, mới không xảy ra nguy hiểm. Cho nên, hai con phải ngoan, nếu như chọc mẹ tức giận, ba sẽ đánh hai đứa nhừ tử."

Hai cặp mắt giống nhau như đúc cùng nhìn về phía bụng Tịnh Thủy, thận trọng hỏi: "Mổ bụng ra? Nhất định là đau thật đau." Đồng thời bốn cánh tay nhỏ bé sờ lên bụng vẫn còn bằng phẳng của cô "Mẹ, mẹ còn đau không?"

Tịnh Thủy yêu thương ôm hai đứa nhỏ, thật dịu dàng nói: "Mẹ sẽ không đau, bởi vì có ba chăm sóc, còn có ông bà ngoại cùng bà nội chăm sóc, mẹ đã sớm không thấy đau nữa."

Tôn Đồng Á thân thiết nói: "Mẹ, dù mẹ sinh em trai hay em gái, con đều sẽ giúp mẹ chăm sóc em."

Tôn Chấn Á cướp lời: "Đồng Á chăm sóc Tiểu Bối, con chăm sóc mẹ." Bởi vì ôm mẹ thoải mái nhất.

Tôn Vô Nộ cười, làm như giận dỗi trách mắng: "Tiểu tử, đừng có cướp công việc của ba." Sinh con gái vẫn tốt hơn, con trai luôn muốn giành bà xã với anh.

Doãn Thánh Kiệt cùng Đỗ Thiến Dung nhìn khung cảnh cả nhà đầm ấm, trong lòng tràn đầy vui mừng. Ông bà không hi vọng con gái gả cho người đàn ông có nhiều tiền, mà phải gả cho một người đàn ông biết thương yêu vợ.

Người một nhà bà Đỗ cũng thấy vui vẻ thay Tịnh Thủy, nhìn cô, trong lòng bà Đỗ không khỏi cảm khái, hai đứa đều là cháu ngoại của bà, hạnh phúc của Cốc Dạ Lam rốt cuộc có được coi là hạnh phúc?

Quản gia tới báo bữa tối đã chuẩn bị xong, Tịnh Thủy tới phòng ăn trước, kiểm tra các món ăn được chuẩn bị kỹ trên bàn, rồi mới mời cả nhà vào dùng cơm. Hai cục cưng cũng đi theo ngồi vào khu vực có những thức ăn chuẩn bị riêng cho trẻ con.

Trong khi hàn huyên lúc dùng bữa, cả nhà bàn bạc về đại thọ tám mươi sắp tới của bà ngoại, các con bà Đỗ đều là những thương nhân quen biết rộng rãi, đương nhiên là muốn nhân cơ hội này tăng thêm chút náo nhiệt, để bày tỏ tấm lòng hiếu đạo.

Bà Đỗ hiểu các con cần phải xã giao nhiều, nên cũng không ngăn cản, nhưng vẫn không e dè nói: "Những thứ kia mẹ đều không để ý, mẹ chỉ muốn con cháu họp mặt, cùng nhau ăn bữa cơm, mẹ liền vui vẻ." Con trai, con dâu của bà nghe vậy, sắc mặt lộ vẻ khó khăn.

Kỷ Thiên Hồng nhanh mồm nhanh miệng nói: "Bà nội, bà cũng biết chồng của Dạ Lam chưa bao giờ về nhà chào hỏi, nếu làm như vậy ba mẹ sẽ rất khó xử !"

Bởi vì đang ở nhà Tịnh Thủy và Tôn Vô Nộ, nên mọi người cũng không tiện nói thêm về Thẩm Uyên.

Không khí nhất thời có chút nặng nề.

"Dạ Lam đổi số điện thoại rồi ạ? Để cháu liên lạc với chị ấy cho." Tịnh Thủy sảng khoái nói. Thật là, cả nhà cũng quá coi thường cô rồi, cô đã sớm quẳng chuyện tình trước kia ra sau đầu, sao người khác vẫn còn để ý?

Lời nói của cô nằm ngoài dự đoán của mọi người, trừ bà nội Tôn, tất cả đều mờ mịt không rõ.

Sau khi Đỗ Thiến Dung về nhà lập tức dùng di động gọi điện cho con gái: "Con chỉ cần liên lạc với Dạ Lam là được, đừng ngây ngốc gặp mặt Thẩm Uyên, phụ nữ chúng ta phải hiểu mấy điều nghi kị, mới không khiến cho bản thân mình bị tổn thương. Nếu như lúc trước, Dạ Lam hiểu được điều này, không thường xuyên theo con đi gặp mặt Thẩm Uyên, cũng sẽ không động lòng với Thẩm Uyên, cuối cùng khiến cho tất cả mọi người đều không vui."

Tịnh Thủy nở nụ cười sâu xa. "Mẹ yên tâm, dù con có ngốc cũng sẽ không đi gặp Thẩm Uyên một mình, nếu đổi lại là con… con cũng không vui mừng gì khi có người phụ nữ khác gặp riêng chồng con."

Đỗ Thiến Dung vội gật đầu."Con nghĩ được như vậy là tốt rồi."

"Mẹ, con đã học được nhiều điều rồi, phụ nữ chúng ta tuyệt đối không nên giới thiệu chị em thân thiết cho bạn trai hoặc ông xã, càng không được để chị em thân thiết xông vào 『 thế giới hai người 』. Có rất nhiều người phụ nữ khóc lóc kể lể trên mạng, thì ra tiểu tam chính là chị em tốt của mình, bởi vì quá quen thuộc, lại hiểu rõ hỉ nộ của đàn ông, nên lợi dụng hoành đao đoạt ái."

"Không sai, con có thấy mẹ đưa chị em nào về nhà giới thiệu với ba con chưa?" Đỗ Thiến Dung nghiễm nhiên cũng có một mặt khôn khéo lõi đời. "Cô họ của con chỉ vì đồng cảm, thấy chị em tốt của mình quá đáng thương, chồng mất, phải nuôi hai đứa trẻ, nên thu lưu bọn họ trong nhà mình một năm, lại còn giới thiệu cô ta đến công ty chồng làm thư ký, nghĩ thầm để chị em tốt thay cô giám thị chồng cũng tốt, huống chi, một quả phụ đã có hai đứa con thì có gì đáng phải đề phòng? Buồn cười chính là, cuối cùng, quả phụ kia quyến rũ chồng cô họ con, thấy cuộc sống của cô họ trôi qua như vậy, làm sao mẹ có thể không đỏ mắt?"

"Sau đó thì sao ạ?"

"Chồng cô ấy và quả phụ kia sống chung với nhau bên ngoài ba năm, cho đến khi Tiểu Tứ, Tiểu Ngũ ra đời."

"Cô họ không ly hôn sao?"

"Tên đàn ông kia quá thối nát, không đồng ý ly hôn."

"Thật ác."

"Cô họ con không phải người duy nhất, mẹ đã nghe rất nhiều, chuyện tình khiến người ta càng tức giận hơn cũng có. Điều quan trọng nhất có lẽ vẫn là trái tim đàn ông, Tịnh nhi, hãy đối tốt với Vô Nộ. Con hạnh phúc, ba mẹ mới an tâm."

/24

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status