Gương mặt xinh đẹp của Tạ Thi Dung dâng lên một mảnh ửng hồng, ngượng ngùng xoay người.
Nguyên Thanh gật đầu một cái, cười nói:
- Làm phiền Trình huynh rồi, ta lập tức tới sau.
- Ha ha! Hôm nay là ngày lành của huynh đệ, không say không nghỉ.
Thời khắc rời đi, bước chân của Trình Phác có chút lảo đảo, không quên hô lớn:
Môn chủ lập tức tới ngay, ai tới uống thêm ba chén cùng Trình mỗ ta nào!
Nguyên Thanh nhẹ nhàng nắm bàn tay nhỏ bé của Tạ Thi Dung, đi tới trước trường kỷ trên sảnh. Hắn bưng một chén rượu lên, nhìn giai nhân bên người nhẹ giọng nói ra:
- Hôm nay là ngày ta và nàng thành thân, Nguyên Thanh ta ở Đại Hạ cũng có gia đình. Chỉ có điều, không có trưởng bối ở đây, ủy khuất cho nàng rồi.
Tạ Thi Dung thâm tình chăm chú nhìn phu quân của mình, trán lay động nhẹ, cũng bưng lên một chén rượu.
Nguyên Thanh nhìn đối phương có thần giao cách cảm, khẽ vuốt cằm, hai người từ từ quỳ xuống phía trường kỷ. Phía trên thờ phụng một cái linh bài... Tiên sư Chân Nguyên tử chi vị.
- Sư phụ! Đồ nhi đi tới Đại Hạ một năm rồi. Hôm nay là ngày cùng Thi Dung thành thân! Mời ngài uống chén rượu mừng này!
Ba chén rượu đục cùng nước mắt rơi vãi xuống, hai người quỳ tại chỗ dập đầu. Vào lúc đứng dậy, Nguyên Thanh lau nước mắt, chắp tay một cái về phía xa xa...
Tiểu sư thúc, rượu mừng của sư điệt giữ lại cho ngài!
.. . . .
Dưới đỉnh Thiên Cơ, Lâm Nhất nhắm mắt điều tức bên trong đột nhiên cảm nhận được một trận tâm thần không yên. Hắn mở mắt, suy nghĩ xuất thần một lúc lâu, mới vứt bỏ tâm tư lẫn lộn.
Trước mắt đã vào tháng bảy, Lâm Nhất đi tới Chính Dương tông cũng có hơn tám tháng rồi. Hắn một mực sống trong sơn động của mình, rất hiếm khi đi ra ngoài.
« Thiên Cơ tập yếu » mà hắn đã lấy được từ trong Tàng Kinh các, khiến cho hắn hiểu được không ít thứ.
Con đường luyện khí không chỉ có thể luyện chế pháp khí và Linh khí, còn có thể luyện chế pháp bảo. Dĩ nhiên, điều này cùng tu vi của bản thân là hỗ trợ lẫn nhau. Dựa theo tu vi hiện giờ của hắn, cũng chỉ có thể thử luyện chế pháp khí. Chưa đến Trúc Cơ tu vi, Lang Nha kiếm đừng nghĩ luyện chế lại!
Tu sĩ căn cứ vào sự khác biệt của tu vi, trong người có thể sinh thành chân hỏa khác biệt. Tục xưng Thiên, Địa, Nhân Tam Hỏa. Trong « Huyền Thiên tâm pháp » có câu, Tâm (trái tim) là Quân hỏa, còn gọi là thần hỏa, là Thượng Muội; Còn Thận cũng là Thần hảo, xưng là Tinh hỏa, thì là Trung Muội. Dưới rốn là khí hải; gọi là Dân dã hỏa, gọi là Hạ Muội. Đây cũng là 'Tam Muội Chân Hỏa' được gọi trong miệng của tu sĩ . Mà lấy chân hỏa làm thành đỉnh lô, rèn kỳ hình, làm kỳ phách, thuế kỳ linh cơ, mới có thể luyện chế một thanh Linh khí. Vì vậy, Lang Nha kiếm bị gãy thành hai đoạn, mặc dù khiến cho hắn một mực canh cánh trong lòng, lại cũng chỉ có thể tạm gác lại sau này tìm cách thôi.
Luyện khí tinh yếu không hề chỉ có những thử này, mà còn có thể luyện chế trận kỳ, trận bàn.
Lâm Nhất sau khi nghiên tu một lần « Thiên Cơ tập yếu », trên đường còn lén lút đi Đoán Tạo đường luyện tập, cũng hơi có tâm đắc. Sau này gọp đủ kim thạch cần thiết, hắn muốn luyện chế nhất là một bộ trận pháp giản dị, dùng để thủ hộ sơn động của mình.
Nói đến trận pháp, hiện nay, Lâm Nhất coi như được xem rõ môn kính.
Trong « Trận Pháp tập yếu » mà Phan Văn Hiên tặng cho, không chỉ có nội dung quan trọng của trận pháp sơ giải, còn có rất nhiều trận đồ cùng với pháp môn bày trận. Đồng thời, Lâm Nhất cũng biết nhiều hơn chỗ kỳ diệu của trận pháp. Lão giả mà hắn gặp ở Đan Dương trấn ban đầu, trong nháy mắt thuận lợi thay đổi bộ dáng bên trong Tử Kim Hồ Lô của hắn. Vốn tưởng rằng đây là một loại phương pháp luyện khí, sau khi hắn nghiên tu « Trận Pháp tập yếu », mới hiểu được sự kỳ hoặc của phương diện này.
Lão giả kia chẳng qua chỉ bày ra một cái giới tử trận pháp trong Tử Kim Hồ Lô, lập tức trong hồ lô nho nhỏ, Càn Khôn tái tạo, làm cho nó có thể chứa được trăm cân. Chỉ có điều, trong « Trận Pháp tập yếu » tuy có miêu tả tương quan, cũng không có trận đồ của giới tử trận pháp. Bằng không, Lâm Nhất thật sự muốn thử một lần, khiến cho bụng của Tử Kim Hồ Lô trở nên lớn hơn chút nữa.
Hắn cũng nghĩ tới dùng thủ pháp luyện khí đến luyện chế Tử Kim Hồ Lô một phen. Thế nhưng luyện chế cái hồ lô nho nhỏ như vậy, theo như trong « Thiên Cơ tập yếu » nói, đồng dạng phải dùng Tam Muội Chân Hỏa mới được. Nếu như đặt trên địa hỏa, sợ là đảo mắt liền bị đốt thành tro bụi.
Lâm Nhất suy nghĩ nhiều thứ, lúc hắn mới biết đọc lướt qua phức tạp, sẽ có hao phí tâm thần bực nào. Trận pháp, luyện khí chiếm cứ hơn phân nửa thời gian của hắn. «Luyện Đan Thủ Trát » mà Nhược Thủy tặng cho đồng dạng cực kỳ trân quý, hắn tử tế nhìn một lần nhớ kỹ, vẫn chưa nghiên tập thêm.
Có lẽ là nguyên nhân trên người không thiếu đan dược, Lâm Nhất cũng sợ hoang phế tu hành. Tu vi sau khi đến Luyện Khí tầng tám, hắn uống ba viên Tụ Khí Đan, trải qua mấy ngày nay khổ tu, giờ này khó khăn lắm chạm đến môn hạm của Luyện Khí tầng chín.
Nếu không phải lo lắng ngoại lực mang tới tu vi căn cơ bất ổn, Lâm Nhất sớm đã thử một lần nữa đột phá. Chân chính sau khi đến Luyện Khí tầng chín, liền có thể trở thành nội môn đệ tử? Đối với chuyện này, hắn rất không cho là đúng.
Lâm Nhất không muốn làm trễ nãi nhiều thời gian trên luyện khí, Trúc Cơ đã từng xa không thể với tới, giờ đang nảy mầm trong lòng hắn.
- Lâm Nhất, ra ngoài cho lão phu!
/204
|