Vô Thường

Chương 126: Giết người như ngóe. (Thượng)

/1679


Thời điểm đó, Biên Vô Huyết chỉ mới là Địa giai mà thôi.
Đến lúc này Biên Vô Huyết mới biết được tại sao Vạn Kiếm Phi không trở lại.
Nhưng hắn không hiểu, vì sao Cách Không Thủ lại có mặt ở Thiên Tú! Biên Vô Huyết còn muốn nói vài câu với Thang Phi Tiếu, vì hắn biết mình và đồng bọn tuyệt đối không thể là đối thủ của Thang Phi Tiếu.
Nhưng Thang Phi Tiếu hoàn toàn không cho hắn cơ hội mở miệng, một mình chống lại bốn Thiên giai của đối phương.
Thang Phi Tiếu là Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong. đối thủ có một Thiên giai trung phẩm, ba Thiên giai hạ phẩm, muốn thắng thì không khó chút nào, nhưng cũng phải tốn chút thời gian.
Bạch Tố Y và Lâm Nhược Diên cũng không muốn nhúng tay vào trận chiến của Thang Phi Tiếu, trực tiếp tìm tới bốn mươi Địa giai còn lại của đối phương.
Mà hai mươi vị Địa giai của Thiên Tú phải chống lại bốn trăm Huyền giai của Cự Kiếm Môn.
Nhất thời tràng diện vô cùng khốc liệt, chia ra làm ba khu vực chiến đấu.
Tuy nói, một vị Thiên giai hạ phẩm có thể thắng được hai mươi vị Địa giai đỉnh phong.
Nhưng trên thực tế có nhiều nguyên nhân khác giúp đẩy nhanh tình huống.
Giống như nói Bạch Tố Y và Lâm Nhược Diên là sư tỷ muội nhiều năm, khá quen thuộc với đối phương, khả năng cộng chiến cũng cao hơn.
Hơn nữa bốn mươi Địa giai kia không phải tất cả đều là đỉnh phong.
Bạch Tố Y và Lâm Nhược Diên đấu với họ cũng chẳng có gì quá mạo hiểm, chỉ cần cho các nàng đủ thời gian, các nàng nhất định có thể giết sạch đám người này.
Nhưng hai mươi vị Địa giai của Thiên Tú đối phó với bốn trăm Huyền giai thì có chút phiền phức và cực kỳ nguy hiểm.
Bốn trăm người thì không ít chút nào, tấn công từ bốn phương tám hướng, các đệ tử Thiên Tú có chút khó lòng phòng bị. May thay, mỗi người các nàng đều được trang bị một bộ Lạc Tiên Hồng, mỗi lúc nguy hiểm nhất sẽ có một áng cầu vồng xẹt qua. liền có vài đệ tử Huyền giai của Cự Kiếm Môn kêu thảm rồi ngã xuống.
Dù Lạc Tiên Hồng chỉ xếp thứ tám trên danh sách ám khí của Đường Môn, nhưng uy lực cũng rất mạnh, những người tu luyện chỉ mới là Huyền giai nếu không toàn lực vận khởi cương khí hộ thân thì căn bản không thể chống được lực xuyên thấu của bốn mươi chín cây phi châm kia.
Trong lúc chiến đấu có ai lại ở không lúc nào cũng vận khởi cương khí hộ thân kia chứ? Trừ phi là vừa đánh vừa phòng thủ mới có thể bất chấp việc lãng phí cương khí như thế. Còn bốn trăm người này đương nhiên không muốn dùng cương khí hộ thân, mục đích chủ yếu của họ chính là tấn công! Nên lúc Lạc Tiên Hồng vừa bắt đầu phát huy uy lực thì họ liền gặp nạn lớn.
Phần chiến trường này là đông người nhất, diện tích cũng rộng nhất, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một hai áng cầu vồng cướp đi mạng sống của đệ tử Cự Kiếm Môn.
Huống hồ gì lúc trước Đường Phong đã diễn luyện cả ba bộ kiếm pháp của Thiên Tú và vai chiêu thức của hai bộ kiếm pháp Cự Kiếm Môn ra. Bên Thiên Tú đã sớm soạn ra những chiêu thức phá địch truyền xuống, chỉ cần đệ tử Cự Kiếm Môn sử dụng Đoạn Nhạc kiếm hoặc Bá Sát kiếm mà lần trước Đường Phong đã dùng qua thì thứ chờ sẵn bọn chúng chính là cái chết.
Bạch Tố Y và Lâm Nhược Diên bên kia cũng có thể nói là đánh không ngừng tay, hai vị Thiên giai đối phó với bốn mươi Địa giai, tự nhiên không có bất kỳ áp lực gì.
Hai mươi Địa giai của Thiên Tú bên này tuy cũng có chút nguy hiểm nhưng chưa có ai ngã xuống, chỉ là có vài người bất cẩn nên thụ thương mà thôi.
Còn phía Thang Phi Tiếu, năm vị Thiên giai cao thủ vẫn còn quần đấu. Chiến trường cũng dời đi một lần, từ bên Dạ Vũ hồ đánh tới phía trước ngưng Thúy Lâu bên trong Thiên Tú.
Biên Vô Huyết hiện tại như nuốt phải hoàng liên, nói không nên lời. Hắn và ba vị đường chủ còn lại của Cự Kiếm Môn dốc hết sức hợp lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn được đòn tấn công của Thang Phi Tiếu. Từ lúc hắn nhìn thấy Thang Phi Tiếu thì đã biết kế hoạch hôm nay đã hoàn toàn thất bại. Hắn cũng nghĩ tới việc bỏ chạy, nhưng Thang Phi Tiếu sao có thể cho hắn cơ hội này?
Tiếu thúc mười năm trước rời khỏi Đại Tuyết cung phiêu bạt chân trời, chỉ vì muốn truy tìm mỹ nữ trong thiên hạ.
Đường Phong cho rằng những lời nói lúc trước của Tiếu thúc chỉ là vui đùa. nhưng đó lại là sự thật. Sát khí và lệ khí của Thang Phi Tiếu quả thật cần ôn nhu hương tới hóa giải.
Hắn bây giờ không muốn lại đi giết người, hơn nữa hắn đã có Tứ Nương và Tiểu Manh Manh, có thể xem như đã thành gia lập nghiệp. Hắn không cho phép bất kỳ kẻ nào biết rõ thân phận của mình sống sót rời khỏi Thiên Tú. hắn nhất định phải giữ bốn người này lại.
Một khi để lộ phong thanh, chẳng những Thang Phi Tiếu gặp họa. rất có khả năng liên lụy cả Thiên Tú.
Giết người rất đơn giản. Thang Phi Tiếu tự cho rằng nếu mình muốn giết bất kỳ ai trong bọn họ thì chỉ chớp mắt là xong. Nhưng sau khi giết được một người thì ba người còn lại sẽ có cơ hội chạy trốn.
Đả xà bất tử thuận côn thượng, phóng hổ quy sơn chung vi hoạn. Trảm thảo bất trừ căn. xuân phong xuy hựu sinh, đây là hai câu cửa miệng của Phong thiếu gia, Tiếu thúc cùng rất tán thành.
cũng chính vì muốn giữ cả bốn người lại nên Thang Phi Tiếu mới không thể giải quyết nhanh được, hắn liên tục tung chưởng ép cả bốn người vào trong phạm vi tấn công của mình, không cho họ có bất kỳ cơ hội nào. Việc này so với giết người hoặc đánh bại đối thủ thì khó khăn hơn. đây là khảo nghiệm kỹ thuật cá nhân.
Nếu đối thủ là bốn Thiên giai trung phẩm hết thì Thang Phi Tiếu hoặc là đánh bại, hoặc là giết chết đối phương chứ không thể làm được tình trạng vây mà không giết thế này.
Lúc Đường Phong và Bạch Tiểu Lại chạy tới thì trận chiến của đám người Thiên Tú bên này cũng tới hồi kết thúc.
Cả Thiên Tú nội tông, đâu đâu cũng là máu tươi, và thi thể của đệ tử Cự Kiếm Môn.
Hai mươi vị Địa giai Thiên Tú và bốn trăm Huyền giai hỗn chiến lâu như vậy cũng đã thấm mệt. cả người ướt đẫm mồ hôi, toàn bộ bản lĩnh đều thi triển ra cả.
Hai mươi người của Thiên Tú cơ hồ đều mang thương tích, có một Nhị đại đệ tử bị nặng nhất, trên lưng đã bị chém một vết thương rất lớn, nhưng nàng vẫn hăng hái chiến đấu như cũ. Trong hoàn cảnh thế này mà không chiến đấu thì chỉ có chờ chết, căn bản không thể thoát ra ngoài. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ba lượt phi châm của Lạc Tiên Hồng cũng đã bắn hết. một thân cương khí cũng tiêu hao hơn phân nửa. nàng hiện tại chỉ có thể dựa vào thực lực và kinh nghiệm của chính mình.
Đám đệ tử Cự Kiếm Môn dường như cũng nhìn chằm chằm vào nàng, nhìn lúc nàng giao chiến cùng một đối thủ liền có vài tên vung vũ khí chém về phía lưng của nàng.
Không thể trông chờ vào đồng bạn. Tuy chính nàng cũng cảm nhận được sát khí sau lưng nhưng căn bản không thể xoay người ứng đối.
lẽ nào cứ thế mà chết đi? Cũng tốt, dù sao mình cũng đã giết đủ kẻ địch, đệ tử Cự Kiếm Môn chết dưới tay mình ít nhất cũng hơn mười tên.
Sau lưng đột nhiên truyền tới và tiếng hét thảm, vị đệ tử Thiên Tú này cơ hồ có thể cảm giác được gió lạnh phát ra từ vòi khí gần sát người mình, nhưng bản thân mình chẳng có bất kỳ tổn thương nào.
Nàng vội xử trí đệ tử Cự Kiếm Môn trước mặt. gấp rút quay đầu lại nhìn.
Nàng thấy được một huyết nhân! Một nam nhân cả người đều là màu đỏ, mỗi bước đi đều lưu lại vết máu. Y phục màu lục nguyên bản đã bị nhiễm đỏ, trong đôi mắt tràn ngập sát khí, tuy chỉ đi từng bước nhưng lại tiến về phía này rất nhanh.
Trên người hắn. cương khí không ngừng lay động, y phục vấy máu cũng hoa hoa tác hưởng, cứ như một con mãnh hổ hạ sơn. há ra cái miệng đỏ lòm như máu nuốt chửng người khác.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status