Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân bước vào, Bạch Cẩm Sương thấy Lâm Kim Thư và Cảnh Hạo Đông đang ở trong phòng khách, hai người ngồi xếp bằng trên tấm thảm, trên cái bàn nhỏ uống trà một nửa là để máy tính của Lâm Kim Thư, nửa còn lại là để đồ ăn.
Lâm Kim Thư thấy Bạch Cẩm Sương, liền đứng lên "Bên tớ có động tĩnh rồi"
Bạch Cẩm Sương vội vàng đi qua đó: "Thế nào?" Vẻ mặt Lâm Kim Thư bình tĩnh: "Sở Hạnh Từ liên lạc với Lục Thành Ngôn rồi, bọn họ để lại lời nhắn cho nhau thông qua một trang mạng, người bình thường sẽ không chú ý đến thứ này, nếu tớ không giám sát máy tính của Sở Hạnh Từ, cũng sẽ không đoán được cái này, chỉ có điều những cái này đều không quan trọng, cái quan trọng là Sở Hạnh Từ liên lạc, chính là bản thân Lục Thành Ngôn, mà nơi Lục Thành Ngôn làm việc có rất nhiều máy tính, tớ chỉ hack vào một cái máy tính trong đó, bây giờ đã hoàn toàn điều khiển được những máy khác, mọi người cần thông tin gì, để tớ xem giúp cho!"
Mặc Tu Nhân thật sự không ngờ tới, chưa đến nửa giờ đồng hồ, Lâm Kim Thư đã hoàn toàn điều khiển được tình hình bên Lục Thành Ngôn.
Năm đó, Lâm Kim Thư xử lý chuyện công ty hữu hạn khoa học kỹ thuật game Cảnh Niên bị cướp mã nguồn game, đã khiến anh và Hướng Cảnh Đông kinh hoàng hết một lần, lần lại....!Lâm Kim Thư lần nữa khiến anh kinh ngạc.
Điều này khiến Mặc Tu Nhân không khỏi nhớ lại câu nói mà lúc trước Bạch Cẩm Sương nói, chỉ cần khi anh đủ ưu tú, thì sẽ vào được giới ưu tú giống vậy, cũng sẽ có người ưu tú như vậy coi trọng mình.
Mặc Tu Nhân không thể không thừa nhận, quả thực là vậy, nếu không phải năng lực của Lâm Kim Thư ưu tú như vậy, khiến cô ấy nổi trội đến như vậy, thì có lẽ cũng không thể khiến cậu ấm như Cảnh Hạo Đông quay đầu.
Còn về cô bé lọ lem gì đó, Mặc Tu Nhân cũng không tin, cô bé lọ lem đại khái chỉ có phúc phần để Cảnh Hạo Đông trêu đùa!
Bạch Cẩm Sương thấy Mặc Tu Nhân có chút kinh hoàng, liền giơ tay mà vỗ vào cánh tay anh: "Cần thông tin gì, anh trực tiếp nói với Kim Thư đi!"
Mặc Tu Nhân gật đầu, liền lên tiếng: "Lâm Kim Thư, vậy tôi không khách sao nữa, em có thể điều tra ra phòng thí nghiệm của Lục Thành Ngôn ở đâu không?"
Lâm Kim Thư gật đầu: "Chính là ở bên khu nhà máy bị bỏ hoang ở ngoại ô phía Tây!"
Lông mày của Mặc Tu Nhân cau chặt lại, quả nhiên, vẫn là do anh sơ ý rồi, Tần Minh Lệ biến mất ở bên đó, Lục Thành Ngôn cũng từng xuất hiện ở bên đó, anh còn tưởng rằng đó chỉ là trùng hợp mà thôi, dù gì Triệu Văn Vương đã cho người điều tra kỹ càng bên đó rồi!
Nhưng không ngờ đến, bọn họ thật sự ở đó, đó rốt cuộc là nơi gì, mà đám Triệu Văn Vương không điều tra ra được?
Mặc Tu Nhân đang suy nghĩ, liền nghe thấy Lâm Kim Thư nói: "Em thông qua mạng internet, hack vào hệ thống giám sát ở phòng thí nghiệm của bọn họ, theo phán đoán của em thì phòng thí nghiệm của bọn họ, chắc là ở dưới lòng đất ở bên đó, bởi vì căn phòng em nhìn thấy, không có một cái cửa sổ nào cả!".
||||| Truyện đề cử: Boss Là Nữ Phụ |||||
Ánh mắt Mặc Tu Nhân sáng lên: "Hóa ra là vậy!"
Anh nói mà, rõ ràng anh đã tìm bên đó rồi, lại không phát hiện tung tích gì.
Chỉ có điều, xem ra cửa ra vào của phòng thí nghiệm dưới đất lần này, chắc chắn rất khó phát hiện, nếu không Triệu Văn Vương cũng sẽ không không thu hoạch được gì.
May là bây giờ đã xác định được bọn họ ở bên đó, chỉ cần bảo Triệu Văn Vương tìm thật kỹ, chắc là có thể phát hiện được manh mối!
Bạch Cẩm Sương nghe thấy Lục Thành Ngôn xây dựng phòng thí nghiệm dưới lòng đất, không khỏi nhớ lại trước đây Mặc Tu Nhân từng nói, phòng thí nghiệm ở nước ngoài của Lục Thành Ngôn, hình như cũng ở dưới lòng đất.
Cô có chút chán ghét nói: "Lục Thành Ngôn đúng là giống như con chuột ở trong ống cống thổi, cứ thích những nơi không nhìn thấy ánh mặt trời!"
Mặc Tu Nhân giơ tay xoa đầu cô, nhẹ giọng nói: "Anh ta vốn dĩ chính là người không nhìn thấy ánh sáng mà, chúng ta sớm đã biết rồi, không phải sao?"
Bạch Cẩm Sương mím môi rồi gật đầu, lại không nói thêm gì nữa.
Mặc Tu Nhân lấy tay ra khỏi đầu cô, giơ tay nắm lấy tay cô rồi tiếp tục hỏi Lâm Kim Thư: "Lâm Kim Thư, em đã hack vào hệ thống của bọn họ, vậy em có thể điều tra ra một vài tư liệu mà bọn họ nghiên cứu không?"
Lâm Kim Thư có chút hiếu kỳ: "Anh muốn xem tư liệu nghiên cứu của bọn họ?" Cô ấy tưởng mục đích của Mặc Tu Nhân là tìm người?
Mặc Tu Nhân giải thích một câu: "Anh chỉ muốn biết phương hướng mà bọn họ nghiên cứu, như vậy anh cũng dễ biết được, bọn họ bắt Tần Minh Xuân đi rốt cuộc là muốn làm gì!"
Nghe thấy Mặc Tu Nhân nói như vậy, Lâm Kim Thư lập tức hiểu ra: "Cái này đơn giản, lúc nãy bọn anh vào đây, em cũng vừa tiếp cận được phương hướng nghiên cứu của bọn họ, anh đợi một chút, em xem xem!"
Lâm Kim Thư nói rồi, xếp bằng ngồi trên cái đệm gần bàn trà, nhìn vào máy tính.
Cô ấy nhanh chóng lướt sơ qua rồi ngẩng đầu nhìn Bạch Cẩm Sương và Mặc Tu Nhân: "Trước đây bọn họ nghiên cứu nhân bản người, nghiên cứu này là trình tự gen có thể khiến con người kéo dài tuổi thọ, có điều hai ngày hôm nay, hình như bọn họ có cuộc họp, đưa ra hai phương hướng nghiên cứu mới, cái thứ nhất là về trẻ mãi không già, theo cách nói của bọn họ, hình như là có thể đem linh hồn của con người thông qua giao diện não máy tính mà dẫn vào cơ thể mới, như vậy...!chỉ cần có cơ thể thích hợp, thì có thể đảm bảo linh hồn bất diệt, phương hướng còn lại có thể nói là chuẩn bị cho cái thứ nhất, cũng chính là nghiên cứu nhân bản con người, bọn họ muốn...!vì phương thức trẻ mãi không già trước mà thông qua nhân bản, để cung cấp cơ thể mới! Bạch Cẩm Sương nghe xong, chỉ cảm thấy bọn họ quả thực đã điện đến cực điểm.
Mặc dù Bạch Cẩm Sương cũng từng nghe qua, các nhà khoa học đang nghiên cứu trình tự gen để kéo dài tuổi cho con người, nhưng cô cảm thấy...!loại chuyện này chỉ cần thích ứng theo hoàn cảnh là được, dù sao tuổi thọ trung bình của con người đều không khác nhau lắm, trừ phi người nào đó không may, xảy ra việc ngoài ý muốn, hoặc là bị ung thư giai đoạn cuối.
Chuyện như vậy, dù sao cũng không có cách cứu vãn, cô lần đầu thấy có người điên cuồng như vậy, nôn nóng hy vọng bất tử.
Mặc Tu Nhân nghe xong lời của Lâm Kim Thư, liền trở nên trầm mặc, anh sớm nên nghĩ đến, hễ cái người biết thân phận bí mật của Tần Vô Đoan, e là đều sẽ nghĩ đến cái này!
Nếu linh hồn con người có thể sống lại trong cơ thể khác, vậy linh hồn của anh ta...!quả thực có thể mãi mãi bất diệt!
Chỉ có điều, may là theo như phương hướng nghiên cứu của bọn họ thì an nguy tính mạng của Tần Minh Xuân sẽ không bị ảnh hưởng.
Nghĩ đến đây, Mặc Tu Nhân lên tiếng nói: "Lục Thành Ngôn đã điên rồi, có lẽ...!con người thông qua nghiên cứu gen, quả thực có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng tuyệt đối không phải là dùng cách thức như anh ta, nhân bản con người...!đó là con người sống sờ sờ, chẳng lẽ anh ta không sợ lúc sáng tạo ra nhân bản con người sẽ có vấn đề, đến lúc đó làm thế nào để giải quyết sao?"
Lâm Kim Thư nghe thấy lời Mặc Tu Nhân nói, tâm tình liền có chút phức tạp: "Lúc em thông qua mạng internet nhìn thấy thứ này cũng rất kinh ngạc!"
Cảnh Hạo Động đi đến vỗ vào vai Mặc Tu Nhân: "Tu Nhân, tìm Tần Minh Xuân quan trọng hơn!" Mặc Tu Nhân gật đầu: "Lâm Kim Thư, em có thể xác định vị trí cụ thể của bọn họ không? Bọn họ ở trong lòng đất, cãi khu nhà máy bị bỏ hoang quá lớn, tìm từng cái, sợ là dễ rút dây động rừng!"
Lâm Kim Thư chớp chớp mắt: "Em...!có lẽ có thể thu nhỏ phạm vi trong vòng năm kilet, phòng thí nghiệm của bọn họ vốn dĩ đã không nhỏ, các anh có thể tìm kỹ xem sao!"
Mặc Tu Nhân gật đầu: "Được, vậy em cho anh một phạm vi ước chừng, để anh kêu người lập tức đi tìm!" Lâm Kim Thư gật đầu, nhanh chóng bắt đầu thao tác trên máy tính.
Bạch Cẩm Sương không nhịn được mà lên tiếng: "Lâm Kim Thư, cậu có thể giám sát tình hình của Lục Thành Ngôn bên đó, vậy cậu có thể giúp tớ xem xem Tần Minh Xuân còn có Vân Yến, có phải đều ở chỗ anh ta hay không, bọn tớ bây giờ chỉ là suy đoán, Vân Yến có lẽ cũng bị người của Lục Thành Ngôn bắt đi rồi, nhưng mà bọn tớ không dám hoàn toàn xác nhận!".
/1097
|