Vô Hạn Khủng Bố

Chương 100: Một thoáng nhàn hạ và Hứng thú của Sở Hiên!?

/308


Ngọn giáo của thần Osiris xuyên thẳng vào ngực Vua bọ cạp, từ mũi giáo và thân thể hắn lập tức bắn ra hào quang kim sắc, ánh sáng này nhanh chóng ăn mòn từng bộ phận trên người Vua bọ cạp, từ từ, Vua bọ cạp như bị ánh sáng biến thành tro bụi, sau mấy giây đã hoàn toàn biến mất trước mắt Trịnh Xá, một chút dấu vết cũng không còn.

Trịnh Xá cũng ngã ngồi xuống đất, lúc này hắn đã không còn sức để đứng dậy nữa, kỹ năng Bạo tạc đương nhiên là uy lực vô cùng nhưng đây là sức mạnh mà chỉ có lực khôi phục mạnh mẽ của huyết thống Vampire mới chịu đựng được, với tố chất thân thể tầm thường của hắn hiện tại, không lập tức vỡ mạch máu não đã là vạn hạnh trong bất hạnh rồi. Bây giờ Trịnh Xá không còn chút khí lực nào, nếu hai người Imhotep muốn giết hắn, có lẽ hắn cũng chẳng có sức mà phản kháng.

"Hoàn thành tình tiết kịch bản Vua bọ cạp trước thời hạn, được hai chi tiết kịch tình cấp B, 10000 điểm thưởng, Vòng tay của thần Anubis khởi động... Sau ba mươi giây kim tự tháp sụp đổ, mời nhanh chóng rời khỏi phạm vi kim tự tháp."

Trịnh Xá yên lặng cảm nhận thông tin từ Chủ Thần, mẹ nó, 10000 điểm cùng hai chi tiết cấp B, hiện tại tốt xấu gì hắn cũng đại gia có cả vạn điểm cùng một chi tiết cấp A chứ bộ? Nhưng còn chưa đợi hắn đứng lên, thanh âm tiếp theo của Chủ Thần lại làm hắn sững sờ, một luồng năng lượng quen thuộc trở lại cơ thể, hắn nhảy dựng dậy, gào lên:

- Khốn kiếp, Chủ Thần!

Sức mạnh của Imhotep có vẻ cũng đã được khôi phục, hắn vội đứng chắn trước Anck-Su-Namun, nhìn Trịnh Xá vẻ đề phòng, hỏi:

- Ngươi làm sao vậy? A, lực lượng của ngươi có lẽ cũng đã khôi phục rồi?

Trịnh Xá vội vã nói:

- Sau ba mươi giây kim tự tháp sẽ sụp đổ, ngươi còn không mau chạy đi!

Imhotep ngẩn người, hắn lập tức đáp:

- Ta tự nhiên sẽ có cách mang Anck-Su-Namun rời đi... Lần này đa tạ ngươi, gặp lặp sau.

Nói xong, thân thể hắn từ từ biến thành gió cát, cuốn Anck-Su-Namun vào trong, nhanh chóng bay ra khỏi đại sảnh.

Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn rống lên:

- Chờ chút, chờ chút, mang ta đi cùng với, nhờ ngươi đấy.

Cơn lốc cát liền cuốn theo cả Trịnh Xá, đưa hắn bay ra ngoài, mặc dù nhìn qua giống như bị cuốn vào trong một cơn lốc xoáy không ngừng xoay tròn, nhưng Trịnh Xá ở bên trong lại rất tự do quan sát bốn phía, phảng phất như đang lơ lửng giữa không trung, chẳng những tốc độ cực nhanh mà còn phi thường ổn định, di chuyển kiểu này tuyệt đối có thể so sánh với đi máy bay.

Chỉ sau hơn mười giây ngắn ngủi, Trịnh Xá đã từ tỏng kim tự tháp ra tới lối vào, hắn ngạc nhiên nhìn hành lang kim tự tháp đã bị phá tan, bất quá, mọi người mặc dù đều tê liệt nằm dưới đất nhưng có vẻ không hề bị thương. Khi bọn họ nhìn thấy một đoàn cát vàng lao tới, trong mắt lập tức lộ ra vẻ đau đớn và cuồng nộ, Ardeth cùng O"Connell vội rút súng ra, Sở Hiên vẻ mặt không hề thay đổi nhưng hai khẩu súng lục to lớn cũng đồng dạng lọt vào tay, tựa hồ chuẩn bị tùy lúc nâng súng tấn công.

Có điều đoàn cát bụi không hề dừng lại, trực tiếp lướt qua mọi người bay vào trong khu rừng mà từ trong luồng cát lại tung ra một người, Trịnh Xá bị vứt thẳng xuống, hơn nữa rất đen đủi, ngực hắn còn đập trúng vào một tán cây, may mắn là hiện tại sức mạnh của hắn đã khôi phục, nếu không va chạm này đủ làm hắn hôn mê.

Trịnh Xá lắc lắc đầu, vội nhảy bậy dây, nói:

- Nhanh lên, sắp sụp rồi! Như chúng ta đã bàn trước, mọi người mau tới cạnh ta!

Hắn lấy trong Nạp giới ra mấy sợi dây thừng thắt nút ném cho mọi người, trên dây có vòng nút để đưa chân vào được. Đồng thời, hắn lấy Goblin glider, buộc chặt một đầu dây thừng vào đó, sau khi thấy mọi người đã yên vị, hắn mới lái glider bay lên trên. Vừa lên cao được hơn mười mét, chỗ mọi người vừa đứng liền từ từ sụp xuống, cả kim tự tháp chấn động kịch liệt, phảng phất như cả khu rừng biến thành một tòa bãi cát lún.

- Quả thật là biến thành cát.

Ardeth cảm thán nói:

- Sau khi thần lực của thần Anubis biến mất, chỗ này sẽ lại biến thành sa mạc... Vì thế cả kim tự tháp cũng sẽ chìm xuống.

Carnahan lại vội vã kêu lên, hắn liến thoắng:

- Hạ xuống một chút, đúng rồi, sang trái một chút, sang chút nữa...

Vừa nói hắn vừa cong người xuống, chỉ thấy sau khi glider bay khỏi đỉnh kim tự tháp, Carnahan đã trực tiếp ôm lấy viên kim cương trên nóc. Cả Goblin giler chợt trầm xuống, mọi người giật bắn cả mình, cũng may là chỉ hơi trầm xuống một chút, glider vẫn đưa mọi người không ngừng bay đi.

- Khốn kiếp, ta thật muốn đạp chết ngươi! Carnahan! Vừa rồi thiếu chút nữa là ngươi hại chết cả bọn rồi!

O"Connell tức giận gầm lên với Carnahan.

Lúc này mọi người đã về tới khí cầu, sau một ngày kịch chiến, tất cả chỉ thấy vừa mệt vừa đói vì vậy liền ngồi xuống ăn uống, tiếp theo bắt đầu dạy dỗ Carnahan một trận. Gã này tuyệt đối là tiêu chuẩn cho loại người cần tiền không cần mạng, trong tình huống nguy hiểm như vừa rồi mà hắn không ngờ vẫn còn tâm trí mà thó lấy khối kim cương to lớn kia, thật làm mọi người hận đến nghiến răng nghiên lợi.

Nhưng vấn đề là bản thân Carnahan lại chẳng thèm quan tâm, hắn ôm viên kim cương khổng lồ, miệng không ngừng xuýt xoa. Viên kim cương này to khoảng bằng ba phần tư quả bóng đá, trong suốt bóng bẩy vô cùng, cầm trên tay giống như một quả cầu phát sáng lấp lóe. Người đầu tiên ngừng mắng mỏ Carnahan chính là Evelyn, nàng không ngờ lại đưa tay đoạt lấy viên kim cương, bắt đầu trầm trồ khen ngợi, quả nhiên là rồng với nữ nhân có cùng phẩm chất, cứ thấy cái gì lấp lánh là thích, mà Evelyn thì không nghi ngờ gì đang chứng minh các chân lý này.

Mọi người mắng chửi cũng mỏi mồm, bắt đầu quay sang hỏi chuyện luồng cát vàng lúc trước, đám cát đó chắc chắn chính là Imhotep, nhưng sau một hồi chiến đấu, Imhotep lại không chết mà còn đưa Trịnh Xá cùng nhau rời khỏi kim tự tháp, chuyện này nói thế nào cũng làm người ta không thể tưởng tượng nổi. Vì vậy, Trịnh Xá chỉ có thể bất đắc dĩ giải thích đại khái thỏa thuận giữa hai người, mặc dù Ardeth có chút bán tín bán nghi, nhưng dù sao Cuốn sách của thần Ra cũng ở chỗ họ, hơn nữa trên thực tế, bọn họ và Imhotep cũng không có quan hệ quá lợi hại, nên chỉ cần hắn không trêu vào họ thì bỏ qua cho gã sinh vật bất tử này cũng chẳng sao. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/308

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status