Vai Ác Ốm Yếu Chăn Nuôi Chỉ Nam

Chương 24:

/486


Chương 24:

Editor: May

 

Hôm nay Kiều Lam muốn học tri thức chính trị một chút, nhưng trong lớp thực an tĩnh, lo lắng đọc sách sẽ quấy rầy đến bạn học, vì thế cầm sách giáo khoa đi ra phòng học, tìm một chỗ lúc này mới học lên.

Kết quả chưa đến vài phút, sau lưng có người gọi tên cô.

Từ khi cô xuyên sách tới nay, ngoại trừ giáo viên liền không có ai gọi tên cô, Kiều Lam có chút kinh ngạc quay đầu lại, một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa cao đứng ở phía sau mình, Kiều Lam dùng trí nhớ cũng không tệ lắm của mình phán đoán một chút, đây không phải trong lớp cô.

Nữ sinh này liếc mắt nhìn sách chính trị trong tay Kiều Lam, vẻ mặt tôi không nhìn lầm đấy chứ, cười nhạo, “Cô đang đọc sách?”

Kiều Lam mặt vô biểu tình nhìn nữ sinh kia, cô nói vô nghĩa sao?

Kiều Lộ mới không tin, Kiều Lam hoàn toàn là không thích học tập, hơn nữa nơi có thể học nhiều như vậy, vì sao cố tình tới nơi này, nơi này chính là…

Kiều Lộ theo bản năng nhìn thoáng qua nhà ăn bên kia, không muốn lại lý luận với Kiều Lam, “Cô đi nơi khác học.”

Kiều Lam cảm thấy cô gái trước mắt này đại khái có tật xấu.

“Không đi.”

“Cô đọc sách lớn tiếng như vậy tôi làm sao học!”

Chung quanh nhiều học sinh như vậy, âm thanh lớn hơn cô còn có vài người, sao cô ta không kêu những người khác đi địa phương khác.

Kiều Lam hít vào một hơi, khống chế được tính tình, “Thứ tự đến trước và sau, không muốn nghe cô liền tự mình đổi chỗ đi.”

Kiều Lộ hung hăng trừng mắt nhìn Kiều Lam một cái, sau khi trừng xong đột nhiên cười lạnh một tiếng, “Biết ngay cô là cố ý tới nơi này, có thời gian này còn không bằng xem nhiều sách một chút, Trần Diệu Dương như thế nào cũng sẽ chướng mắt cô, người xấu xí tác quái nhiều!”

Nói xong thở phì phì chạy đi.

Kiều Lam:……

Kiều Lam vẻ mặt mộng bức.

Cô đây không phải đang xem sách sao?

Hơn nữa cô tới nơi này đọc sách có quan hệ gì với Trần Diệu Dương?

Chờ lúc gần 6 giờ 40, Kiều Lam cất sách chuẩn bị về phòng học, vừa chuyển đầu liền thấy mấy người Trần Diệu Dương quẹo ra từ nhà ăn sau lưng.

Kiều Lam:……

Cô rốt cuộc hiểu ý tứ của nữ sinh vừa rồi.

Nơi này đại khái là con đường mỗi buổi sáng Trần Diệu Dương nhất định phải đi qua.

Kiều Lam nhớ tới lời của nữ sinh vừa rồi, nhíu nhíu mày, có chút bực bội, vừa nhấc đầu lại đối diện ánh mắt có thâm ý khác của đám nam sinh chung quanh Trần Diệu Dương cùng với gương mặt bực bội của Trần Diệu Dương.

Anh bực bội cái rắm.

Cô càng bực bội.

Về sau không bao giờ tới nơi quỷ quái này đọc sách nữa.

Vì thế cùng ngày trong lớp lại truyền ra Kiều Lam cố ý ở bên ngoài đọc sách ngẫu nhiên gặp được Trần Diệu Dương tán gẫu, Kiều Lam vô ngữ đến cực điểm đi ra phòng học, vừa lúc gặp được Đàm Mặc mới đến.

Tuy rằng lần trước Đàm Mặc không có để ý cô, nhưng Kiều Lam vẫn là chào hỏi Đàm Mặc.

 

Sau khi chào hỏi lại không có nói cái gì nữa, chỉ là cười cười, xoay người vào phòng học.

Đàm Mặc ánh mắt nặng nề nhìn bóng dáng Kiều Lam một hồi lâu.

Đây là nữ sinh lần thứ năm chào hỏi với anh.

Đều không phải là chuyên môn tìm anh, mà là sau khi gặp được sẽ tự nhiên mà nói một tiếng buổi sáng tốt lành hoặc là chào buổi trưa, nhưng Đàm Mặc chưa từng đáp lại.

Anh đã cự tuyệt nhiều như vậy lần, vì sao còn muốn nói buổi sáng tốt lành với anh.


/486

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status