Tuyệt Đối Không Được

Chương 49 - Chương 49

/61


Lúc lão Trương nhìn thấy lệnh điều chuyển mình và bảng phân công trực mới sửa ở trên hệ thống OA, khuôn mặt lão tức giận co rúm lại như miếng đậu phụ thối, khuôn mặt hết đỏ lại đen, hết đen lại đỏ. Những đồng nghiệp biết rõ cái đức hạnh tốt đẹp của lão thì đều yên lặng không nói gì, nhưng trong lòng vừa vui sướng khi người ta gặp họa, lại vừa suy đoán xem lão Trương đã làm gì chọc đến tổng giám đốc Ninh. Lão Trương gọi vài cú điện thoại cho những người mà lão cho rằng có thể quản được việc này, nhưng những người kia đều giả vờ câm điếc, không ai dám thay lão ra mặt với Ninh Hành.

Tên tiểu tử thối! Cậu ta mới ăn cơm được mấy năm chứ! Ông đây ăn muối còn nhiều hơn cậu ta ăn cơm đấy! Dám chỉnh ông đây! Hừ! Lúc ông đây vào Ngự Thông bán mạng thì cậu ta còn đang bú sữa đấy! Cậu ta gọi ông đây một tiếng cha nuôi còn phải chờ ông đây cân nhắc xem có đáp lại không đấy! Lão Trương vỗ bàn mắng to trong văn phòng bộ phận hành chính tổng hợp, mặt đỏ bừng.

Quản lý Triệu Hướng Tiền của bọn họ đi lên trấn an lão ta: Lão Trương à, đừng có mắng linh tinh như vậy, nếu truyền đến chỗ tổng giám đốc Ninh thì ông cũng không được gì. Tất cả Ngự Thông đều là của nhà họ Ninh bọn họ, ông có thể rang xào cậu ấy như con mực được sao? Nhẫn nhịn một chút đi, mấy năm nữa là ông cũng về hưu rồi, lúc này cần gì phải 'không giữ được khí tiết tuổi già'?

Ngự Thông là của nhà họ Ninh bọn họ, nhưng thằng nhóc thối tha kia thì tính là cái gì! Lão Trương tôi đây quen cả Ninh Trì đấy, đáng tiếc ông ấy mạng ngắn, để cho thằng nhóc thối tha này chui vào chỗ trống! Lão Trương chẳng những không nén giận mà càng mắng càng hăng không biết giữ mồm giữ miệng, ngay cả tổng giám đốc tiền nhiệm đã qua đời của Ngự Thông, anh cả của Ninh Hành là Ninh Trì mà cũng lôi ra để nói: Ai chẳng biết trong lòng cậu ta muốn cái gì, cũng không nhìn xem mình được mấy phân mấy lượng, hừ! Cậu ta chỉ là tạm thời mà thôi, mấy người cứ chờ mà xem, trước khi ông đây về hưu thì cậu ta sẽ phải cút đi, anh hai Ninh Úy của cậu ta mới thật sự là chủ nhân kế thừa toàn bộ tập đoàn của chủ tịch Ninh!

Triệu Hướng Tiền sợ đến mức đi lên che miệng lão Trương lại, đuổi lão ta về nhà, kẻo lão ta ăn nói lung tung lại làm liên lụy đến cả mình.

Tới gần giờ tan tầm, Chung Gia Hủy mới quay trở lại công ty, hai tay cầm một phong thư to hơi run rẩy. Nhẹ nhàng gõ cửa văn phòng của Ninh Hành, có lẽ là trong lòng còn sợ hãi, mãi cho đến khi bên trong vang lên một câu Mời vào , cô ta mới dám đẩy cánh cửa đang đóng kín để bước vào.

Phía sau bàn làm việc, Ninh Hành đang vùi đầu giữa một chồng giấy tờ, sắc mặt vẫn như thường, giống như trưa nay chưa từng xảy ra những chuyện kia.

Tổng giám đốc, tôi muốn báo với anh một chuyện. Chung Gia Hủy cũng cố gắng giữ thái độ bình thường, giương mắt nhìn Ninh Hành, sau đó lại vội vàng rũ mắt xuống, để lông mi che khuất sự cảm mến trong ánh mắt: Danh sách nguyên liệu của Kỳ Hoàng Trọng Cảnh bị tiết lộ rồi.

Ánh mắt Ninh Hành đột nhiên trở nên nghiêm túc, giống như chứa mấy thanh kiếm sắc bén.

Chung Gia Hủy nghi hoặc, tại sao không phải là kinh ngạc hay là lo lắng, mà là... phẫn nộ.

Ninh Hành nhanh chóng thu lại biểu cảm của mình, chỉ một giây sau, khóe mày hơi nhíu lại. Anh mở miệng, giọng nói hơi trầm: Phong thư trong tay cô là một nội dung khác muốn báo với tôi?

Đúng vậy! Chung Gia Hủy tiến lên, lấy ra một đĩa CD và mấy tấm ảnh chụp, đặt ở trước mặt anh, chần chừ một lúc, ngoan độc nhẫn tâm, nói: Mặc dù danh sách được công bố trên mạng nhiều hơn danh sách mà anh đưa cho tôi mấy loại dược liệu, thông tin về nhà cung cấp cũng đã bị sửa chữa qua, nhưng xét thấy Tiểu Khương và Nhan Miểu Miểu là bạn bè tốt, tôi đến mấy cửa hàng gần tiệm thuốc của Nhan Lâm trước, hỏi qua mấy cửa hàng, tìm thấy trong camera theo dõi trước một cửa hàng kim khí một đoạn ghi hình lúc trước.

Ninh Hành ngước mắt nhìn Chung Gia Hủy, cô ta cũng dũng cảm nhìn thẳng lại anh, giờ khắc này, cô ta biết không thành công thì thành nhân, tâm tư của cô ta đã lộ rõ, kết quả có lẽ là cá chết thì lưới rách, Khương Bách Vạn xong đời, chính cô ta cũng không có gì tốt. Nếu như cô ta không thấy Ninh Hành ôm Khương Bách Vạn thì việc cô ta làm hôm nay cũng chỉ là làm việc vì lợi ích chung, đáng tiếc, cho dù bây giờ cô ta có chí công vô tư như thế nào thì hành động này cũng giống như trả đũa.

Ninh Hành cầm mấy tấm ảnh chụp lên xem, là ảnh chụp màn hình cảnh Khương Bách Vạn ra vào tiệm thuốc của Nhan Lâm được camera ghi lại, thời gian vừa khéo là một, hai ngày sau khi anh đưa danh sách cho Chung Gia Hủy.

Anh dùng ngón trỏ gõ gõ mấy tấm ảnh trên bàn: Cô ấy có quan hệ tốt với Nhan Miểu Miểu, cho nên cô ấy đến tiệm thuốc của Nhan Lâm đã chứng tỏ

/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status