Tuyệt Đối Không Được

Chương 47 - Chương 47

/61


Sửa lại lịch trực xong, để chắc ăn nên Khương Bách Vạn quyết định đến giờ làm buổi chiều sẽ để cho quản lý nhìn qua một lượt rồi mới phân phát xuống. Giờ cơm trưa, nhìn thấy lão Trương trong căn tin số hai, cô cắn chặt răng, đi đến bày ra khuôn mặt tươi cười nịnh nọt: Thật ngại quá, tôi mới tới, lần đầu tiên phân công lịch trực đã mắc lỗi, đúng là rất xấu hổ.

Lão Trương được hoãn lịch trực đến Tết Đoan Ngọ nên đã vừa lòng, thế nhưng bày ra dáng vẻ kiêu ngạo một nhân viên lâu năm, cười lạnh gật đầu: Mới tới, phạm lỗi một hai lần cũng là bình thường, sau này chú ý một chút là được.

Khương Bách Vạn rầu rĩ gọi cơm và đồ ăn, tìm một chỗ trống, muốn ném mọi buồn bực vào chuyện ăn uống thì lại nhìn thấy Bùi Cảnh Tiêu, người chẳng mấy khi xuất hiện ở căn tin số hai, bưng chén đĩa ngồi xuống đối diện cô. Mặc dù Bùi Cảnh Tiêu không phải là nhân viên cấp quản lý nhưng bởi vì quan hệ giữa nhà mình và tập đoàn Ngự Thông mà bình thường cô ta đều đến căn tin số một ăn cơm như ăn tiệc buffet. Cái khác không nói, Khương Bách Vạn nhìn thoáng qua khay cơm của cô ta, chỉ có mấy món đơn giản như khoai môn và rau xanh, cà chua trộn đường, lại nhìn nhìn chân gà nướng, sườn xào chua ngọt, ngô nướng và một đĩa lớn cơm rang chân giò hun khói ở trong khay cơm của mình, cảm thấy ánh mắt của Ninh Hành đúng là bao dung hơn trước đây biết bao nhiêu.

Không lâu sau, cô lại nghĩ, người được ăn cơm ở căn tin số một mà lại không biết quý trọng những món ngon ở đó, cả ngày cứ ăn mấy thứ chẳng bổ béo thế này đúng là lãng phí, còn chẳng bằng nhường lại đặc quyền này cho cô đi.

Bùi Cảnh tiêu im lặng ăn mấy miếng, vừa rồi cô ta thờ ơ lạnh nhạt là do cảm giác được sớm muộn gì chuyện này cũng sẽ truyền đến tai Ninh Hành, chỉ không ngờ rằng anh lại chẳng hề thiên vị hay che chở cho Khương Bách Vạn, nhưng theo như tình hình ngày hôm đó thì rất có khả năng Khương Bách Vạn chính là bạn gái hiện tại của Ninh Hành.

Cô ta vốn không hiểu rõ Ninh Hành lắm, bây giờ lại càng khó đoán được ý định của anh.

Đương nhiên, cô ta cũng thấy được cái khay cơm đầy thịt của Khương Bách Vạn. Giữ dáng là một chuyện rất vất vả, ngoại trừ một tuần phải đến phòng tập để tập thể hình hai đến ba lần thì còn phải khống chế việc ăn uống, mấy thứ như thịt thế này, cô ta dường như đã quên mất cảm giác lúc nhai ngấu nghiến là như thế nào rồi.

Bách Vạn. Cô ta nhỏ giọng lên tiếng: Người ngay thẳng nói lời thật thà. Tôi hỏi cô, Ninh Hành định khi nào thì sẽ công khai chuyện giữa cô và anh ấy? Đến lúc đó, cô có còn tiếp tục ở lại Ngự Thông làm việc nữa không?

Cái chân gà trong miệng Khương Bách Vạn suýt thì rơi xuống.

Bùi Cảnh Tiêu quả thật không phải là người thích vòng vo, cô ta muốn thể hiện thì sẽ đi tìm cơ hội, muốn hỏi rõ ràng thì sẽ hỏi thẳng ra, danh chính ngôn thuận cạnh tranh mới gọi là đáng sợ, còn ngấm ngầm phân cao thấp thì chỉ càng bị coi thường hơn mà thôi.

Khương Bách Vạn ra sức cắn cắn, nuốt thịt xuống. Cô nghĩ nghĩ, nếu Bùi Cảnh Tiêu đã thẳng thắn như thế, vậy cô cũng thẳng thắn là được rồi: Tôi thực sự không định làm việc lâu dài ở Ngự Thông, cô cũng biết đấy, tôi vốn học ngành khảo cổ, tương lai tôi vẫn hy vọng sẽ tiếp tục học lên tiến sĩ, hoặc là tìm một công việc đúng chuyên ngành. Nếu quan hệ giữa chúng tôi làm ảnh hưởng đến công việc của anh ấy thì chờ tôi rời khỏi chức vị hiện tại rồi mới nói sau cũng chưa muộn.

Hai người bắt đầu từ lúc nào?

Sao lời này nghe vào tai lại cứ có cảm giác như thể người vợ hợp pháp đang tra hỏi người thứ ba chen chân vào cuộc hôn nhân của mình.

Chưa lâu.

Chắc cô là vì tiền của anh ấy nhỉ! Bùi Cảnh Tiêu lộ ra vẻ coi thường, việc coi trọng dòng dõi đã trở thành thói quen, cô ta nhìn Khương Bách Vạn ở khoảng cách gần, giọng điệu hơi tỏ ý khinh miệt: Phụ nữ như cô tôi đã thấy rất nhiều, đều muốn mượn hôn nhân để leo lên cao, như vậy sẽ dễ hơn rất nhiều so với việc tự mình phấn đấu. Nếu không thì sao cô lại từ công ty cầm đồ đuổi theo đến tận Ngự Thông để làm một công việc không đúng chuyên môn, chẳng lẽ không phải vì muốn câu rùa vàng sao?

Không phải vậy đâu, là bởi vì... bề ngoài anh ấy rất đẹp trai. Khương Bách Vạn nói trắng ra.

Bùi Cảnh Tiêu sửng sốt, không nói gì, chỉ khuấy khuấy ly nước ép cà chua, màu nước đỏ đỏ cùng với vị chua chua ngọt ngọt, đơn thuần hồn nhiên hệt như cô gái vừa nói rằng vì nhan sắc của Ninh Hành nên mới muốn ở cùng với anh ở ngay trước mặt này, chẳng lẽ là cô ta đang xem phim tình cảm vườn trường sao? Đối với cô ta mà nói, cho dù bề ngoài có tốt đẹp đến mức nào mà không có gia thế thì cô ta cũng sẽ không liếc mắt thêm một.

Vậy tại sao cô lại đến Ngự Thông? Khương Bách Vạn phản đòn. Nói thật, trước giờ cô đều không phải quả hồng mềm để mặc cho người ta muốn bóp sao thì bóp, cô xin lỗi lão Trương không phải vì bất lực, mà bởi vì người tức lên có thể xông đến quát mắng cô dù sao cũng có sức lực hơn loại người cầm dao găm sau lưng như Lâm Lệ, người như ông ta thì chỉ ăn mềm chứ không ăn cứng. Còn loại người kiêu ngạo như Bùi Cảnh Tiêu này, có lẽ hiện giờ trong lòng cũng đang tiếc nuối, chắc chắn là càng thấy Ninh Hành ưu tú hơn người thì lại càng khó chịu trong lòng.

Vừa nghĩ đến đây, cái tính tình thối tha của một dân thường nhỏ bé cố gắng tự lập vươn lên ở trong người Khương


/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status