Tu La Vũ Thần

Chương 247 - Ngươi Tự Sát Đi​

/748


Giờ khắc này, tất cả mọi người vì Sở Phong mà nắm chặt tay, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh, bởi vì dưới tình huống không thể nào tránh né này, không ai cho rằng Sở Phong có thể ngăn chặn được một quyền này.

Trên thực tế, ngay cả Cung Lộ Vân cũng nghĩ như vậy, hắn cho rằng tuy trước đó Sở Phong có thể tránh né công kích của hắn, nhưng chẳng qua là bởi vì công kích của hắn quá mức đơn giản. Nếu như Sở Phong nắm giữ thân pháp vũ kỹ lợi hại thì quả thực có thể tránh né, dù sao thì một năm trước, Sở Phong cũng dựa vào thân pháp vũ kỹ giống như vậy mà tránh đòn công kích của hắn một lần rồi.

Thế nhưng hắn lại không hề hoài nghi uy lực từ đòn công kích của mình, chỉ cần Sở Phong không thể tránh thoát thì với lực lượng hôm nay của hắn thì một quyền này tuyệt đối có thể lấy đi cái mạng nhỏ của Sở Phong, cho nên hắn mới không vận dụng vũ kỹ, mà một chiêu cuối cùng này chỉ là sử dụng toàn bộ sức mạnh đánh ra một quyền mà thôi.

Nhìn một quyền này của mình, đang từng chút từng chút đến gần Sở Phong, nhìn vẻ hoảng hốt càng ngày càng hiện rõ trên mặt Sở Phong thì nụ cười đắc ý trên mặt Cung Lộ Vân càng ngày càng đậm. Thế nhưng hắn lại không hề chú ý tới khi một quyền này sắp đánh trúng thì khóe miệng Sở Phong chợt cong lên, bày ra một nụ cười xấu xa khi âm mưu được như ý.

- Ầm.

Không hề nằm ngoài dự đoán, một quyền này đã đánh trúng, một tiếng nổ ầm vang như tiếng sấm dội vang lên, Huyền lực vô cùng mạnh mẽ càng quét ra xung quanh. Dưới tình huống bị Huyền lực bao vây thì Sở Phong đứng thẳng tắp ở nơi đó, hắn lấy tốc độ như bay trượt ra xa, nhưng khi chạy đến sát mép đài thi đấu thì chậm rãi dừng lại.

- Đánh trúng, thực sự đánh trúng, Sở Phong đã chết rồi sao?

Giờ khắc này tất cả mọi người gần như đều nhịn không được mà đứng dậy, đem ánh mắt lóe sáng nhìn về phía Sở Phong bị biển sương mù màu trắng cùng với Huyền lực đan vào một chỗ bao chặt.

Mặc dù phần lớn mọi người đều cảm thấy rằng Sở Phong đã chết, thế nhưng mọi người vẫn muốn nhìn một chút xem đến tột cùng Sở Phong chết thành hình dạng gì, dưới một quyền mạnh mẽ của Cung Lộ Vân, thân thể Sở Phong đã bị tàn phá thành hình dạnh gì?

Rốt cuộc khí thể cũng tan hết, thân thể của Sở Phong lại lần nữa hiện trong tầm mắt của mọi người. Chỉ có điều vào thời khắc này, Sở Phong cũng không hề giống với suy đoán của mọi người, hóa thành một đống bùn nhão mà thân thể của hắn vẫn vô cùng hoàn hảo không hề có chút tổn hao gì.

Mặc dù như thế nhưng thời khắc này Sở Phong lại giống như một con chó chết nằm tại chỗ, không hề nhúc nhích, toàn thần đã không còn chút khí tức.

- Thua, đến cuối cùng Sở Phong vẫn thua, tuy rằng hắn rất lợi hại, chính là một thiên tài khó gặp, nhưng dù sao thì hắn vẫn chưa trưởng thành, chỉ dựa vào tu vi Nguyên Vũ thất trọng cùng dây dưa với Cung Lộ Vân, mà có thể làm đến bước này thì hắn đã rất giỏi rồi. Truyện được dịch và đăng tải tại truyen.org

- Thực sự là đáng tiếc cho một vị thiên tài như vậy, thực sự cứ như vậy mà chết đi sao? Người của Giới Linh Công Hội dường như vẫn chưa có động tĩnh, bọn họ thực sự cho phép Giới Linh Sư của mình bị người khác giết chết như vậy sao?

Thấy tình thế như vậy, tất cả mọi người dường cơ hồ đều cho rằng Sở Phong đã chết, bọn họ cảm thấy trận ước chiến này đã phân được thắng bại, ngay cả Tô Ngân trước kia đặt rất nhiều hy vọng lên Sở Phong cũng thở dài tiếc hận.

Tô Mỹ lại ôm tỷ tỷ của mình, vô cùng thống khổ, tiếng khóc bi thương như vậy khiến cho bất cứ ai nghe được đều cảm thấy thương xót. Nếu như không phải Tô Nhu ngăn nàng thì nàng đã sớm chạy vọt tới đài thi đấu, ôm lấy Sở Phong, dù sao thì ở trong lòng của nàng Sở Phong chính là người mà nàng yêu nhất.

Nhưng ngược lại Tô Nhu có chút hiểu biết đối với bản lĩnh của Sở Phong, chân mày lá liễu của nàng hơi nhíu lại, nhìn Sở Phong đang ở trên đài, trong lòng thầm mắng:

- Cái tên Sở Phong đáng chết này, lại đang giở trò quỷ quái gì, nếu ngươi còn không mau đứng dậy thì Tiểu Mỹ sẽ vì ngươi mà khóc đến chết mất!!!

Nhưng ngoại trừ Tô Nhu ra thì trong trăm vạn người có mặt ở đây có mấy người hiểu rõ về nội tình của Sở Phong, biết rõ năng lực của Sở Phong? Trên thực tế, trước kia Sở Phong đánh nhau đã khiến cho mọi người giật mình không thôi, cảm thấy Sở Phong là một thiên tài không thể quật khởi.

Cho nên hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Sở Phong đã chết, ngay cả Cung Lộ Vân đang ở trên đài thi đấu nhìn thấy tình trạng Sở Phong như vậy cũng xác định Sở Phong không còn khí tức.

Vì vậy hắn vui vẻ cười ha ha, xoay người lại ôm quyền cúi đầu với biển người ở bốn phía, dùng một âm thanh vô cùng vang dội tuyên bố với mọi người:

- Cảm tạ các vị hôm nay đã tới đây cổ vũ, chứng kiến ta cùng với Sở Phong đánh một trận, thế nhưng kết quả hôm nay thật sự có chút ngoài dự tính của ta, ta vô cùng tiếc hận nhưng không biết phải làm thế nào cả.

- Lúc đầu, Cung Lộ Vân ta vì nể tình đồng môn mà không có xuất toàn lực, hai quyền trước ta cố ý nhường, muốn lấy uy áp từ hai quyền ấy cảnh cáo Sở Phong, để hắn biết khó mà lui, để hắn vứt bỏ ý muốn cùng ta ước chiến sinh tử, thật ra thì nếu như hắn chịu nhận thua thì ta tuyệt đối sẽ cho hắn cơ hội sống sót.

- Chỉ là Sở Phong lại là một tên ngu xuẩn không biết tốt xấu, không chịu bỏ ý định, ngược lại còn nhiều lần khiêu khích ta, cuối cùng vì ngại quy tắc ước đấu ngày đó mà ta không thể không kết thúc hắn ở chiêu thứ ba.

- Tuy rằng cũng là hành động bất đắc dĩ, cũng không phải là cố tình, thế nhưng ta vẫn muốn nói cho mọi người biết, trận ước chiến hôm nay, Cung Lộ Vân ta chính là người chiến thắng!

Giờ khắc này, nụ cười trên mặt của Cung Lộ Vân đã đạt tới cực hạn, cho nên hai câu sau cùng hắn nói vô cùng lớn tiếng, tựa như đang bày ra khí thế vương giả vậy.

Nhưng khi hắn nói xong thì lại không nghe được tiếng reo hò ủng hộ của mọi người như trong dự liệu, mà ngược lại toàn bộ sân đấu đều trầm lặng, cái bầu không khí quỷ dị đó quả thực khiến hắn cảm thấy lúng túng, mờ mịt tới cực điểm.

Mà sau khi một giọng nói đột ngột vang lên thì tim của hắn tức khắc đập rộn lên, khuôn mặt biến đổi, đầu hắn dường như bị một quả tạ ngàn cân đập vào, vô số tiếng ong ong vang lên bên tai, như sấm sét giữa trời quang.

- Cung Lộ Vân, ba chiêu đã qua rồi, ngươi tự sát đi!!!

Một âm thanh vang dội vang lên sau lưng Cung Lộ Vân, tựa như một lưỡi đao sắc bén vô hình xuyên thấy nội tâm của Cung Lộ Vân.

Mang theo tâm tình bất an đến cực điểm, Cung Lộ Vân chậm rãi quay đầu lại. Lúc này hắn mới kinh ngạc phát hiện Sở Phong vốn đã không còn hơi thở đứng thẳng người trên đài thi đấu, hắn chẳng những không chết đi, ngược lại đang cười híp mắt nhìn mình.

/748

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status