Từ phía dưới khăn voan đỏ nhìn ra, thấy một con vịt bị đặt ở trên đất, có người đỡ, còn mang theo hồng hoa của chú rể.
Thẩm Tích Họa muốn ngất đi cho xong.
“Có cần quá đáng như vậy hay không? Tiểu thư nhà ta tốt xấu gì cũng là tiểu thư Thẩm phủ, có thể nào cùng vịt bái đường?” Đông Mạt nhịn không được, lập tức bất mãn trừng lớn hai mắt nhìn con vịt nói với quản gia An vương phủ.
“Vương gia nhà lão bị bệnh, để con vịt này bái đường xem như đã cho Thẩm gia mặt mũi rồi.” Quản gia An vương phủ một bộ dáng như mắt chó nhìn người nói.
Con vịt? Chẳng lẽ đây là chủ ý của Vương gia. Vịt sao? Khóe miệng Thẩm Tích Họa cong lên, bởi vì đang trùm khăn voan đỏ, cho nên cũng không ai thấy nụ cười của nàng.
“Tiểu thư nhà ta gả đến đây chính là Vương phi, sao ông có thể đối với tiểu thư như vậy?” Xuân hương cũng không nhìn được nói ra. Thẩm Tích Họa nghe lời Xuân Hương nói xong, chân mày cau lại, chưa bái đường, nàng ta liền cáo mượn oai hùm như thế, làm cho Thẩm Tích Họa bất mãn, nếu cứ để như vậy, sẽ đem đến cho nàng ta không ít phiền toái.
“Xuân Hương, câm mồm.” Thẩm Tích Họa khiển trách nói, trong thanh âm mang theo uy nghiêm, làm cho người ta không tự chủ được ngậm miệng lại. Xuân hương cũng ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng trong lòng thấy khó chịu, nàng đang bênh vực tiểu thư, tiểu thư còn hung hăng với nàng như thế.
Tô quản gia nghe lời Thẩm Tích Họa nói xong, chỉ có ngắn ngủn bốn chữ, lại tỏa ra khí chất cao quý làm cho người ta phải cúi đầu. Không giống như là người yếu đuối.
“Quản gia, thật ngại quá, nha hoàn của ta không lễ phép, ta sẽ dạy dỗ lại, mong quản gia không chấp nhất, đừng nên chậm trễ giờ lành.” Nhìn bộ dáng vị quản gia này cũng biết ở An vương phủ địa vị cũng không thấp, nếu không sẽ không có mắt chó nhìn người như thế.
Lời Thẩm Tích Họa nói làm Tô quản gia không nói gì, ông cũng không tiện lại làm nàng khó xử, sắc mặt âm trầm cử hành nghi thức bái đường mà không có tân lang, chỉ có con vịt thay thế đại hôn.
“Nhất bái thiên địa.”
“Nhị bái cao đường.”
“Phu thê giao bái.”
“Lễ xong. Đưa vào động phòng.” Thẩm Tích Họa trong đầu buồn bực, nghĩ thật đúng là lấy chồng theo chồng, gả cẩu tùy cẩu.
Đợi cho sau khi đem Thẩm Tích Họa đưa vào động phòng, Tô quản gia liền cho dân chúng giải tán, không cho kẻ nào lưu lại. Đại hôn lần này lại trở thành chủ đề bàn tán của dân chúng thành Diên châu.
“Đại hôn hôm nay thật sự là làm cho người ta mở mang tầm mắt, tân nương tử cùng vịt bái đường.”
“Ai bảo Vương gia là ma ốm không dậy nổi?”
“Đệ nhất mỹ nhân thành Diên châu lại bị chà đạp như thế.” Từ đầu đường đến cuối phố thành Diên châu đều đang đàm luận việc này. Có thể thấy được việc này có bao nhiêu ảnh hưởng trong lòng dân chúng.
“Lần này thể diện của Thẩm lão gia bị ném xa quá.”
Vương gia Thành tây (Vương này là họ Vương nhé)
“Toàn nhi, nghe đi nghe đi, đệ nhất mỹ nhân, đệ nhất tài nữ, có ích lợi gì, còn không phải cùng vịt bái đường hay sao? Ha ha ha ha, nghĩ đến đó trong lòng ta liền hết giận, có gì đặc biệt hơn người chứ.” Vương phu nhân lúc này đang cùng khuê nữ của bà ngồi ở hoa viên đàm luận.
“Năm nay cũng không phải nàng ta đứng nhất, nàng ta bất quá chỉ là đệ nhất tài nữ thành Diên châu mà thôi, lần này Triệu Tiêu Tiêu mới là thiên hạ đệ nhất tài nữ.” Vương toàn ngồi, vẻ mặt cũng là đối với Thẩm Tích Thư bất mãn, nàng kỳ thực chẳng phải là một người hẹp hòi, không được đứng nhất cũng không hề gì, chủ yếu là nàng thích náo nhiệt, thưởng hoa ngắm cảnh mà thôi.
Chẳng qua không được như mong muốn, bị Thẩm phu nhân cùng Thẩm Tích Thư thấy nàng nói châm chọc nàng vài câu, nàng cho dù tính khí tốt cũng phải nóng nảy bực mình.
“Vẫn là Toàn nhi của nương thông minh. Ha ha ha ha” Nghe xong lời Vương Toàn nói, Vương phu nhân cao hứng ôm bụng phá lên cười, hậu viện Vương gia vang lên tiếng cười không ngừng.
An vương phủ
“Cạc cạc cạc cạc cạc.” Con vịt bái đường cùng Thẩm Tích Họa cũng đi theo nàng về động phòng, đơn giản là Vương gia thân mình không tốt, cho nên đem Thẩm Tích Họa an bày đến ở trong viện bên cạnh An vương gia, động phòng hôm nay cũng liền cùng con vịt qua một đêm.
Thẩm Tích Họa cũng vui vẻ tiếp nhận.
Thẩm Tích Họa đói bụng, trực tiếp vén khăn voan, cầm lấy thức ăn trên bàn cho vào miệng, tuy rằng không hợp quy củ, nhưng từ lúc gả đến An vương phủ đến bây giờ thì làm gì có quy củ gì mà đáng nói.
Thẩm Tích Họa muốn ngất đi cho xong.
“Có cần quá đáng như vậy hay không? Tiểu thư nhà ta tốt xấu gì cũng là tiểu thư Thẩm phủ, có thể nào cùng vịt bái đường?” Đông Mạt nhịn không được, lập tức bất mãn trừng lớn hai mắt nhìn con vịt nói với quản gia An vương phủ.
“Vương gia nhà lão bị bệnh, để con vịt này bái đường xem như đã cho Thẩm gia mặt mũi rồi.” Quản gia An vương phủ một bộ dáng như mắt chó nhìn người nói.
Con vịt? Chẳng lẽ đây là chủ ý của Vương gia. Vịt sao? Khóe miệng Thẩm Tích Họa cong lên, bởi vì đang trùm khăn voan đỏ, cho nên cũng không ai thấy nụ cười của nàng.
“Tiểu thư nhà ta gả đến đây chính là Vương phi, sao ông có thể đối với tiểu thư như vậy?” Xuân hương cũng không nhìn được nói ra. Thẩm Tích Họa nghe lời Xuân Hương nói xong, chân mày cau lại, chưa bái đường, nàng ta liền cáo mượn oai hùm như thế, làm cho Thẩm Tích Họa bất mãn, nếu cứ để như vậy, sẽ đem đến cho nàng ta không ít phiền toái.
“Xuân Hương, câm mồm.” Thẩm Tích Họa khiển trách nói, trong thanh âm mang theo uy nghiêm, làm cho người ta không tự chủ được ngậm miệng lại. Xuân hương cũng ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng trong lòng thấy khó chịu, nàng đang bênh vực tiểu thư, tiểu thư còn hung hăng với nàng như thế.
Tô quản gia nghe lời Thẩm Tích Họa nói xong, chỉ có ngắn ngủn bốn chữ, lại tỏa ra khí chất cao quý làm cho người ta phải cúi đầu. Không giống như là người yếu đuối.
“Quản gia, thật ngại quá, nha hoàn của ta không lễ phép, ta sẽ dạy dỗ lại, mong quản gia không chấp nhất, đừng nên chậm trễ giờ lành.” Nhìn bộ dáng vị quản gia này cũng biết ở An vương phủ địa vị cũng không thấp, nếu không sẽ không có mắt chó nhìn người như thế.
Lời Thẩm Tích Họa nói làm Tô quản gia không nói gì, ông cũng không tiện lại làm nàng khó xử, sắc mặt âm trầm cử hành nghi thức bái đường mà không có tân lang, chỉ có con vịt thay thế đại hôn.
“Nhất bái thiên địa.”
“Nhị bái cao đường.”
“Phu thê giao bái.”
“Lễ xong. Đưa vào động phòng.” Thẩm Tích Họa trong đầu buồn bực, nghĩ thật đúng là lấy chồng theo chồng, gả cẩu tùy cẩu.
Đợi cho sau khi đem Thẩm Tích Họa đưa vào động phòng, Tô quản gia liền cho dân chúng giải tán, không cho kẻ nào lưu lại. Đại hôn lần này lại trở thành chủ đề bàn tán của dân chúng thành Diên châu.
“Đại hôn hôm nay thật sự là làm cho người ta mở mang tầm mắt, tân nương tử cùng vịt bái đường.”
“Ai bảo Vương gia là ma ốm không dậy nổi?”
“Đệ nhất mỹ nhân thành Diên châu lại bị chà đạp như thế.” Từ đầu đường đến cuối phố thành Diên châu đều đang đàm luận việc này. Có thể thấy được việc này có bao nhiêu ảnh hưởng trong lòng dân chúng.
“Lần này thể diện của Thẩm lão gia bị ném xa quá.”
Vương gia Thành tây (Vương này là họ Vương nhé)
“Toàn nhi, nghe đi nghe đi, đệ nhất mỹ nhân, đệ nhất tài nữ, có ích lợi gì, còn không phải cùng vịt bái đường hay sao? Ha ha ha ha, nghĩ đến đó trong lòng ta liền hết giận, có gì đặc biệt hơn người chứ.” Vương phu nhân lúc này đang cùng khuê nữ của bà ngồi ở hoa viên đàm luận.
“Năm nay cũng không phải nàng ta đứng nhất, nàng ta bất quá chỉ là đệ nhất tài nữ thành Diên châu mà thôi, lần này Triệu Tiêu Tiêu mới là thiên hạ đệ nhất tài nữ.” Vương toàn ngồi, vẻ mặt cũng là đối với Thẩm Tích Thư bất mãn, nàng kỳ thực chẳng phải là một người hẹp hòi, không được đứng nhất cũng không hề gì, chủ yếu là nàng thích náo nhiệt, thưởng hoa ngắm cảnh mà thôi.
Chẳng qua không được như mong muốn, bị Thẩm phu nhân cùng Thẩm Tích Thư thấy nàng nói châm chọc nàng vài câu, nàng cho dù tính khí tốt cũng phải nóng nảy bực mình.
“Vẫn là Toàn nhi của nương thông minh. Ha ha ha ha” Nghe xong lời Vương Toàn nói, Vương phu nhân cao hứng ôm bụng phá lên cười, hậu viện Vương gia vang lên tiếng cười không ngừng.
An vương phủ
“Cạc cạc cạc cạc cạc.” Con vịt bái đường cùng Thẩm Tích Họa cũng đi theo nàng về động phòng, đơn giản là Vương gia thân mình không tốt, cho nên đem Thẩm Tích Họa an bày đến ở trong viện bên cạnh An vương gia, động phòng hôm nay cũng liền cùng con vịt qua một đêm.
Thẩm Tích Họa cũng vui vẻ tiếp nhận.
Thẩm Tích Họa đói bụng, trực tiếp vén khăn voan, cầm lấy thức ăn trên bàn cho vào miệng, tuy rằng không hợp quy củ, nhưng từ lúc gả đến An vương phủ đến bây giờ thì làm gì có quy củ gì mà đáng nói.
/65
|