Cô gái mặc bộ đồ luyện vũ đạo màu hồng đi tới, khuôn mặt xinh đẹp tươi cười rạng rỡ, ngồi xuống bên cạnh Văn Dĩ Sanh "Cậu múa giỏi thật đấy, hiếm khi nghe cô Mễ khen ai, có vẻ cô ấy rất coi trọng cậụ"
Văn Dĩ Sanh đóng nắp cốc lại, mỉm cười lịch sự với người đến "Cô ấy chỉ khích lệ tôi thôi."
Không lâu sau, các học viên khác cũng tụ tập lại, bọn họ cùng nhập học một khóa và đã quen biết nhau từ lâu, quan hệ rất thân thiết.
Văn Dĩ Sanh ngồi ở một góc, cô có thể cảm nhận được ánh mắt của bọn họ lén lút đánh giá mình từ trên xuống dưới, cảm giác này có hơi khó chịụ
"Cậu tên gì vậy? Chúng ta kết bạn nhé."
"Văn Dĩ Sanh."
"Ôn… cậu là người nhà họ Ôn à? Khó trách…"
Đoạn này kiểu như từ đồng âm khác nghĩa bên mình nha mn.
"Không phải, là họ Văn mà ít ai nghe thấy."
"Họ Văn sao? Chưa nghe nói qua có gia tộc nào họ Văn cả, cậu có nghe qua không?" Cố Huyên quay đầu hỏi bạn bè.
Mấy người nhún vai, khóe miệng lộ rõ vẻ khinh thường "Quả thực là chưa từng nghe thấy."
Chung Nguyệt Nhi lại tỏ vẻ không để ý, cô ta cười thân thiện hỏi "Ôi, đồng hồ của cậu đẹp thật đấy, của hãng nào vậy?"
Lúc luyện tập vũ đạo, học viên không được phép đeo đồng hồ, nhưng vì hai năm không đến phòng luyện vũ đạo, Văn Dĩ Sanh đã quên không tháo ra để vào tủ để đồ, cô để tạm bên cạnh cốc nước, lúc nãy còn bị giáo viên mắng một trận.
Cô suy nghĩ kỹ lại, sau đó mới trả lời "Quên tên hãng rồi, mua trên Taobao, giá rẻ nhưng kim chạy rất chính xác, cậu cần link không?"
Cố Tuyên ngớ người một chút, sau đó cười khúc khích, biểu cảm ngạc nhiên trên mặt vô cùng khoa trương "Tao… bao? Ai lại mua đồng hồ ở nơi như Taobao
"…"
"Taobao? Cô ta đang đùa à? Nhưng sao lại vào đây được nhỉ?"
"Có lẽ là xuất thân từ nhà giàu mới nổi?"
"Nhà giàu mới nổi cũng không thể dùng đồ rẻ tiền ở trên Taobao chứ."
"Quan trọng là cô ta còn hỏi chúng ta có muốn link không, cười chết mất, nhà tôi có một đống đồng hồ xa xỉ số lượng giới hạn, đeo loại đồ kém chất lượng này tôi còn sợ bị dị ứng da."
Nụ cười lịch sự trên khuôn mặt Văn Dĩ Sanh dần lạnh đi, cô hơi nghiêng đầu, tỏ ra ngây thơ hỏi "Tôi dùng loại đồng hồ này có vấn đề gì sao? Biểu cảm của mọi người thật thú vị, tôi nghĩ mọi người nên đi vào nhà vệ sinh nói chuyện với cô lao công, dùng cây lau nhà vừa lau xong bồn cầu để rửa miệng, có lẽ sẽ giúp cải thiện tình trạng hôi miệng của mấy người đó."
"…"
Bầu không khí lập tức im lặng.
Cố Huyên không ngờ cô gái trông có vẻ ngoan ngoãn này lại dám phản công
Tính tình cô ta không tốt, ở nhà được cưng chiều quen rồi, chưa từng có ai dám mắng cô ta như vậy, Cố Huyên tức giận dùng những lời thô tục mắng lại "Cô mắng ai hôi miệng hả, đồ đĩ rẻ tiền, dùng đồ rẻ tiền còn không cho người ta nói, sợ người ta nói thì đừng đeo, nghèo thì đừng có lên mặt "
Cố Huyên đá văng cốc nước Văn Dĩ Sanh đặt trên sàn.
Thấy tình hình sắp trở nên nghiêm trọng, Chung Nguyệt Nhi đứng dậy ngăn cản Cố Huyên "Tiểu Huyên đừng giận, cô ấy tốt bụng nói cho tôi biết chuyện đồng hồ, có lẽ do môi trường khác nhau nên cô ấy không hiểu chúng ta."
|
/614
|

