Trọng Sinh Quân Hôn: Cô Vợ Bỏ Chạy

Chương 3

/591


 

Ông cụ Hoắc nghe xong, lập tức lạnh mặt, nói một câu, ông ấy cũng là người quê mùa tầng lớp nông thôn, nếu không thích thì về sau cũng không cần qua lại.

 

Tống Phương lập tức bị dọa đến không dám lên tiếng, dù sao ông cụ là người có tiếng nói nhà họ Hoắc.

 

Sau đó ông cụ trực tiếp đánh nhịp, quyết định mọi chuyện.

 

Khương Ngư khi đó nhìn thấy Hoắc Diên Xuyên tất nhiên là vừa ý, nghĩ đến người như vậy sẽ trở thành chồng mình, Khương Ngư sống mười bảy năm lần đầu tiên đỏ mặt, cảm thấy hạnh phúc.

 

Bởi vì thời gian eo hẹp, bản thân Hoắc Diên Xuyên còn có nhiệm vụ trên người, bọn họ kết hôn cũng cần báo cáo kết hôn, tuy nói ông cụ có thể mở cửa sau, nhưng mà với tính tình của ông cụ Hoắc tự nhiên là không cho phép, chỉ có thể là Hoắc Diên Xuyên về bộ đội trước, chờ viết xong báo cáo, Khương Ngư lại tự mình qua đó.

 

 

 

Khương Ngư khi đó cũng không nghĩ quá nhiều, tự ti tất nhiên là có, nhưng mà cũng mừng rỡ vạn phần, thế nhưng cô thật vất vả mới đến quân đội Tây Bắc lại phát hiện mình cũng không được chào đón cho lắm, thậm chí cảnh tượng hôm kết hôn, Khương Ngư vừa nghĩ tới đều cảm thấy rất khó xử.

 

Cô nghe người trong thôn nói qua, người đàn ông, người phụ nữ kết hôn với nhau là phải ngủ chung trên một cái giường, cô tiến lên cởi quần áo cho Hoắc Diên Xuyên, liền bị Hoắc Diên Xuyên mặt lạnh đẩy sang một bên, sau đó không biết từ nơi nào, tìm một cái giường nhỏ, trải áo lên, nằm ở trên giường nhỏ ngủ một đêm.

 

Trên thực tế, không chỉ là đêm tân hôn, chỉ cần hai người ngủ chung một phòng thì Hoắc Diên Xuyên đều ngủ ở trên cái giường nhỏ kia.

 

Vừa nghĩ tới tình cảnh lúc ấy, trên mặt Khương Ngư hiện lên nụ cười khổ, đúng là miễn cưỡng Hoắc Diên Xuyên, vóc dáng hơn một mét tám nhưng lại phải co ro ngủ trên giường nhỏ.

 

Khương Ngư khi đó từ nông thôn đến, mặc dù ở nhà họ Hoắc ở Kinh Thị một đoạn thời gian, thế nhưng nói chuyện còn mang theo một cỗ giọng quê, đại viện gia thuộc quân đội cũng biết Hoắc Diên Xuyên không thích cô, con người đều là như thế này, nâng cao giẫm thấp, đều là rất không ưa cô.

 

Hai người kết hôn nhiều năm cũng không có con, mẹ chồng Tống Phương vốn đã không thích cô rồi, vì chuyện này mà càng không vui vẻ.

 

Chỉ cần hai người về kinh thị, bà ta sẽ thừa dịp lúc Hoắc Diên Xuyên không có ở đây, nói gần nói xa với mình, nói là con trai mình đáng thương, cưới một cô vợ vô dụng như vậy, ngay cả trứng cũng không biết đẻ.

 

Đến ngay cả ông cụ Hoắc luôn luôn yêu thương Khương Ngư cũng nói không ra lời. Dù sao dù ông cụ có thích cô thì Hoắc Diên Xuyên người ta mới là cháu ruột.

 

Giống như một người phụ nữ không thể sinh con chính là sai lầm. Dù sao ngay từ đầu, ông cụ Hoắc muốn cho Khương Ngư gả vào cũng không phải không có tâm tư nối dõi tông đường.

 

Tống Phương vì để cho Khương Ngư sinh con, thậm chí còn chuẩn bị Khương Ngư mấy phương thuốc bí truyền.

 

Khương Ngư có khổ khó nói, kết hôn bảy tám năm, Hoắc Diên Xuyên chưa từng chạm qua mình, cô vẫn là con gái trong sáng, làm sao sinh, sinh với ai?

 

Cho đến có một lần, trước khi Hoắc Diên Xuyên ra ngoài chấp hành nhiệm vụ cùng đám Chu Thiệu uống một bữa rượu, một đêm đó, hai người lần đầu tiên ngủ chung một chỗ, khác với Hoắc Diên Xuyên tỉnh táo của ban ngày, anh ở trên giường tựa như là một con dã thú không biết thỏa mãn, thể lực tốt muốn chết. 

 

 

 

Đợi đến ngày hôm sau Khương Ngư tỉnh lại, Hoắc Diên Xuyên đã đi, Khương Ngư ngược lại cũng đã quen, vẫn như thường ngày, cứ như vậy trôi qua mấy tháng, cô đang đi trên đường thì té xỉu, được người đưa đến bệnh viện, mới biết được mình đã mang thai.

 

Thời điểm đó cô thật sự vui mừng, rất muốn nói tin tức tốt này cho Hoắc Diên Xuyên.

 

Không nghĩ tới, ba tháng sau, Hoắc Diên Xuyên đúng là đã trở về, nhưng mà không phải chỉ có một mình anh mà còn mang về một người phụ nữ và một đứa bé, đứa bé kia nhìn chừng năm sáu tuổi, kêu Hoắc Diên Xuyên là cha.

 

Người phụ nữ được Hoắc Diên Xuyên mang về cũng đi theo bên cạnh, ánh mắt đầy tình ý nhìn Hoắc Diên Xuyên.

 

Khương Ngư chỉ cảm thấy hàn khí bay thẳng lên đỉnh đầu, chuyện mình có con đã đến khóe miệng nhưng Khương Ngư cũng nói không ra khỏi miệng.

 

Cô không thể lừa gạt mình, lừa gạt mình rằng Hoắc Diên Xuyên một ngày nào đó sẽ yêu mình, cũng không thể lại mặt dạn mày dày, bám lấy nhà họ Hoắc không đi.

 

Đều không cần người khác nói, Khương Ngư trực tiếp đề nghị ly hôn với Hoắc Diên Xuyên Còn đứa bé trong bụng tất nhiên là không cần phải nói, chính cô cũng có thể sinh đứa nhỏ này ra đời, nuôi nó lớn lên.

 

Khi đó ly hôn vẫn là một chuyện rất mới mẻ, không ít người đều cảm thấy Khương Ngư đầu óc có vấn đề, một người phụ nữ nông thôn vốn chính là trèo cành cao, lại còn dám đòi ly hôn, không khỏi quá không biết thân biết phận.

 

Không chỉ là người ngoài, ngay cả Tống Phương luôn chướng mắt cô vậy cũng giật nảy mình. Thậm chí cảm thấy Khương Ngư là đang cố tình gây sự, lại mắng Khương Ngư một trận. Thời điểm đó Khương Ngư nản lòng thoái chí, cũng không thèm để ý đến lời mẹ chồng trước Tống Phương này nói.

 

Chỉ có điều, Khương Ngư nhớ rõ vẻ mặt của Hoắc Diên Xuyên thời điểm đó, tựa hồ là có chút muốn nói lại thôi, muốn giải thích cái gì, nhưng mà cuối cùng không hề nói gì, thậm chí còn cho mình một khoản phí bồi thường không nhỏ.

 

Khương Ngư không từ chối, khi đó trong tay cô không có bao nhiêu tiền, cô có thể chịu khổ, nhưng mà không nỡ để con theo mình chịu khổ, huống chi, Hoắc Diên Xuyên tốt xấu gì cũng là cha đứa bé, tiền này cô có lấy cũng không thấy áy náy.

 

 


/591

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status