Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi

Chương 106 - Chương 106

/142


Mạnh Tĩnh Nghiên, bạn trai cậu lại chạy đến ‘ nhà vệ sinh kìa’! , một bạn học cười hì hì đẩy Mạnh Tĩnh Nghiên, hết tiết học, vừa nhìn ra cửa, quả nhiên, lại thấy Thành Trạm Vũ ‘ đi ngang qua ’ cửa lớp học.

Tuy đã giải thích rất nhiều lần, Thành Trạm Vũ không phải là bạn trai của mình, thế nhưng bốn mươi mấy nhân mạng trong lớp không có một ai tin cô cả. Tất cả mọi người đều gép cô và Thành Trạm Vũ thành một đôi, sở dĩ không thừa nhận là vì muốn che mắt giáo viên mà thôi.

Tục ngữ nói không sai, chân lý thường nằm trong tay thiểu số. Mà chân lý này, chỉ do một mình cô nắm giữ, có ép thế nào cũng không ai tin cả!

Ba tầng đều có nhà vệ sinh, nhưng Thành Trạm Vũ vì muốn gặp được Mạnh Tĩnh Nghiên, cho dù là đi ngang qua lớp cô liếc mắt một cái, từ trước tới nay vẫn luôn chạy lên lầu hai đi vệ sinh. Điều này đã trở thành bí mật ai ai cũng biết giữa học sinh khối mười một và khối mười hai.

Nhưng hôm nay có chút không giống, mỗi lần hết tiết Thành Trạm Vũ chạy đến nhà vệ sinh thì không nói, nhưng đang là thời gian lên lớp cũng phải chạy n chuyến. Bạn học trong lớp thấy thế liền quay sang trêu chọc Mạnh Tĩnh Nghiên có phải Thành Trạm Vũ sợ cô chạy trốn hay không mà cứ ngày nào chạy lên lầu hai mấy lần thế này?

Tưởng tượng của mọi người quả thật vô cùng phong phú, vừa mập mờ vừa hâm mộ tình cảm của bọn họ vô cùng. Nhưng tình huống thật sự hoàn toàn không hề đẹp như vậy.

Thành Trạm Vũ không thương tiếc thân thể của mình, cả một tuần không ăn gì, dùng bia sống qua ngày. Sau đó lại đến bệnh viện rửa ruột, sau khi rửa ruột 24 giờ chỉ được ăn những món thanh đạm. Có thể nói, dạ dày của cậu đã phải chịu trăm ngàn vết thương, khó có thể lại tiếp nhận thêm bất kỳ áp lực gì nữa.

Vào thời điểm như thế này, dạ dày cần chăm sóc cẩn thận, chỉ có ăn cháo, cùng chút thức ăn thanh đạm, lại không thể ăn quá nhiều. Thành Trạm Vũ thì sao chứ?

Ở nhà họ Mạnh, mẹ Mạnh chỉ sợ đứa nhỏ này ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, càng không ngừng gắp thức ăn, bới cơm, chỉ cần ăn ít hơn hai chén cơm, bà lại đứng ngồi không yên, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, không biết có phải Thành Trạm Vũ bị bệnh hay không? Hay là tại hôm nay bà làm cơm quá khó ăn?

Tình huống như thế từ trước đến giờ vẫn chưa từng xảy ra, vì muốn cổ vũ mẹ Mạnh mà mỗi ngày Thành Trạm Vũ ăn như hổ đói, vốn là người thích mặn không thích chay nên đũa lúc nào cũng không ngừng vươn tới mấy đĩa thịt cá, hơn một nửa thức ăn trên bàn nhà họ Mạnh đều chui vào cái bụng kia cả.

Cứ phá hoại thân thể của mình như thế, dạ dày của cậu có thể không tạo phản được sao?

Không ngừng bị tiêu chảy, mỗi ngày đều phải chạy đến nhà vệ sinh mười mấy chuyến, cuối cùng trong bụng rỗng tuếch, thật sự chẳng ra được cái gì. Có thể dùng một câu tương đối thô bỉ để hình dung thảm trạng đó chính là cúc hoa bị giày xéo thảm thương.

Cũng may bình thường người này vẫn lạnh lùng như kem cốc, không biết cười là gì, vẻ mặt dù bị đau đến méo xệch cũng không hề khiến các bạn học có suy nghĩ gì khác, chỉ âm thầm thêm mắm dặm muối vào mối quan hệ giữa Thành Trạm Vũ và Mạnh Tĩnh Nghiên. Nào là một ngày không gặp như cách ba thu, tiểu biệt thắng tân hôn, hai người bọn họ chỉ nửa tháng không gặp nhau mà hiện tại lại dính như sam! Giọng điệu chua đến mức khiến người khác phải nhe răng!.

Thành Trạm Vũ rốt cuộc không chịu nổi, buổi chiều liền gọi điện cho bác sĩ Mạc, mua thuốc tiêu chảy đưa đến trường học. Uống thuốc xong, nằm trên bàn học ngủ một giấc, cuối cùng đến giờ tự học buổi tối đã tốt hơn một chút. Đã thế bác sĩ Mạc lại cứ đeo bám không tha, cười nhạo người nào đó vì muốn lấy lòng mẹ vợ mà ngay cả mạng cũng không muốn.

Dĩ nhiên, chuyện này sau khi tan học Mạnh Tĩnh Nghiên mới biết. Cô chỉ cảm thấy hôm nay Thành Trạm Vũ có gì đó không đúng, cũng không biết cậu không thoải mái là bởi vì ăn uống quá độ tạo thành. Phải nói cô cũng thật vô tâm mới đúng, biết rõ Thành Trạm Vũ bị như vậy mà còn không chú ý. Lúc thấy mẹ Mạnh gắp thức ăn cho cậu, trừ ghen tỵ ra thì cái gì khác cũng không nhớ đến!

Đứng ở ngoài, vừa định móc chìa khóa ra mở cửa, liền nghe thấy bên trong vang lên âm thanh binh binh bang bang không dứt. Mạnh Tĩnh Nghiên cả kinh, có lẽ nào ăn trộm đang viếng thăm nhà mình chăng? Lập tức đi thang máy xuống dưới lầu tìm một bảo vệ đi cùng cô lên đó, lúc này mới dám dùng chìa khóa mở cửa ra.

Đã chết qua một lần, nên cô tiếc mạng của mình hơn bất cứ ai. Ai biết ông trời cho cô một cơ hội, lần khác lại sẽ cho


/142

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status